Quang Âm Chi Ngoại

Chương 871: Nghĩa bạc vân thiên (1)



Theo giọng nói vang vọng, trên bầu trời bỗng có một người đi tới.

(bước đi trên trời, không phải bay)

Người này khoảng 24~25 tuổi, không hề to lớn, dáng người chỉ là hạng

trung.

Ngoại hình cũng không phải loại người thanh tú, mà là mày rậm mắt to.

Nhất là hai tay của gã còn hơi dài hơn so với người bình thường, ánh mắt lại

càng vô cùng sáng ngời, tựa như ẩn chứa tinh thần bên trong, khiến cho cả

người gã tản mát ra một cỗ khí chất vô cùng phóng khoáng.

Trong tiếng cười, gã cất bước đi nhanh tới phía trước, khiến cho người ta có

một loại cảm giác long hành hổ bộ.

Tuy không cố ý tản tu vi ra, nhưng trên người lại có từng luồng uy áp cực

mạnh, giống như có thể trấn áp muôn đời, mà thứ càng làm cho tâm thần Hứa

Thanh chấn động đó là, giờ phút này, đồ đằng Kim Ô trên người hắn lại tràn ra

cảm giác nóng rực mãnh liệt.

Lúc trước nhìn thấy ba người Sơn Hà Tử, mặc dù Kim Ô của hắn cũng có

chút nóng, nhưng lại xa xa không bằng mãnh liệt bằng lúc này.

Mà người thanh niên kia vừa đi tới, tương tự cũng ẩn chứa công pháp

Hoàng cấp, lúc này dưới gã dẫn dắt, hư vô phía sau giống như bị xé rách, một

con Kim Long gào thét lao ra từ bên trong, bay lượn ở giữa thiên địa, khí thế

động trời.

Mỗi một mảnh long lân đều tràn ra ánh sáng, mỗi một sợi râu đều ẩn chứa

Thần Hoa, nhất là mắt rồng càng lăng lệ ác liệt, càng có một loại khí thế quân

lâm thiên hạ.

Không chỉ như thế, trong miệng con Kim Long này hình như còn ngậm một

thanh kiếm.

Đó là... Đế kiếm của Chấp Kiếm Giả!

Người này, rõ ràng đã cảm ngộ thành công Đế kiếm.

Nếu chỉ là như thế thì cũng đành, nhưng còn một thứ càng làm cho tâm thần

Hứa Thanh dâng lên từng gợn sóng, đó là hắn cảm nhận được trong cơ thể đối

phương có tồn tại mệnh đăng.

Không phải một chiếc, mà là ba chiếc!

Trong nhận thức của Hứa Thanh, ba chiếc mệnh đăng trong cơ thể thanh

niên này, đang bị thân hình của gã đè xuống, người ngoài không dễ phát hiện,

chỉ có người cũng có được mệnh đăng mới có thể cảm ứng.

Mạnh, rất mạnh!

Đây là cảm thụ trực quan cuối cùng của Hứa Thanh.

Như ba người Sơn Hà Tử, chẳng qua là hắn cảm thấy nguy hiểm, nhưng

cũng không phải là không thể đánh một trận, nhưng một cái chớp mắt sau khi

thanh niên này đi tới, Hứa Thanh cảm giác đối phương tựa như một tòa núi lớn,

không cách nào rung chuyển.

Khí tức của đối phương hùng hậu động trời, không gì sánh kịp.

Cùng lúc đó theo gã đến, Chấp Kiếm Giả bốn phía cũng nhao nhao cung

kính chắp tay, nhưng mà trên mặt phần lớn đều mang theo nụ cười.

"Khổng đại ca!"

"Bái kiến Khổng đại ca!"

"Khổng đại ca, đã lâu không gặp, tu vi của ngươi lại tinh tiến nữa rồi."

Thanh niên cười ha ha, chắp tay đáp lễ về phía tất cả mọi người, trong lúc

đó, thiếu nữ lau khô máu tươi bên khóe miệng tựa như đã thành một vị ái nữ

nhu thuận, chạy đến bên người thanh niên, hình như cố lấy dũng khí, vừa muốn

mở miệng.

Nhưng lại bị người thanh niên kia giơ tay lên véo vào trên mặt một cái.

"Tiểu Dạ Linh, đã hơn một năm không gặp, cao hơn không ít rồi nha."

Trong lúc gã nói, Sơn Hà Tử và Vương Thần cũng rất nhanh liền đi tới, bái

kiến về phía người thanh niên.

"Tiểu Sơn Hà ngươi, đừng có cả ngày bày ra cái bộ mặt u u ám ám đó nữa,

như vậy không tốt, cười một cái xem nào."

"Còn ngươi nữa, ngày nào cũng ngủ trong quan tài, tý nữa lôi ngươi ra ngoài

theo ta đi uống rượu." Thanh niên vô cùng sảng khoái, ôn chuyện cùng những

người bạn cũ, thời điểm này đội trưởng cũng truyền âm cho Hứa Thanh.

"Nhìn thấy chưa, quái vật mà ta nói chính là người này, Khổng Tường Long,

là đệ nhất nhân bên trông nhân tộc vạn tông thế hệ này của nhân tộc trong

Phong Hải Quận, 24 tuổi, Kim Đan thập Cung, ngàn năm chưa từng có!"

"Trong những tình báo ta mua thì thông tin về người này có rất nhiều, trên

người gã có ba chiếc mệnh đăng."

"Đồng thời có được hai loại công pháp Hoàng cấp, thứ nhất là Đế kiếm, một

cái khác là Kim Long Tuần Thiên Kinh."

"Mặt khác, trong tình báo còn đề cập trên người của gã có một mảnh vỡ

pháp bảo Cấm Kỵ được tế luyện năm lần."

"Còn nữa, người này vào một năm trước, dùng chiến lực chín tòa Thiên

Cung, giết qua Nguyên Anh của Thánh Lan tộc!"

Giọng nói của đội trưởng mang theo cảm khái, Hứa Thanh nghe đến đó

cũng thay đổi sắc mặt.

"Mặt khác, tính cách của Khổng Tường Long rất phóng khoáng, quang minh

lỗi lạc, giao thiệp bằng hữu khắp nơi, những tu sĩ nhân tộc đối địch cùng gã,

cuối cùng phần lớn đều sẽ trở thành hảo hữu của gã, nhưng gã lại cực kỳ hung

tàn đối với ngoại tộc, nghe nói quanh năm băm thây vạn đoạn ngoại tộc!"

"Nhưng những cái này cũng không phải trọng điểm mà ta muốn nói với

ngươi." Đội trưởng vừa truyền âm, vừa nhìn Khổng Tường Long đang cười nói

cùng mọi người, trong mắt lộ ra một tia kính nể.

"Tiểu Thanh, có một số người nhìn như rất tốt, nhưng thực ra lại đang cố ra

vẻ đạo mạo, mà quả thật có chút người đúng là trước sau như một, sau khi ta

nhìn thấy tình báo của người này, nguyên bản cũng không tin người này thật sự

quang minh lỗi lạc."

"Vì vậy ta đã dùng phương pháp của riêng ta để điều tra nghiên cứu một

chút, cuối cùng phát hiện, người này là một trong những người trước sau như

một hiếm thấy!"

"Ba chiếc mệnh đăng của gã đều không phải trưởng lão tặng cho, mà dựa

vào thực lực của mình để thu hoạch, tuy gã là Chấp Kiếm Giả mới, nhưng nghe

nói từ nhỏ đã sinh hoạt trong Chấp Kiếm Cung, xuất thân là một tạp dịch."

"Sau đó bởi vì dùng mạng của mình đánh đấm, cửu tử nhất sinh, lập nhiều

quân công, mới được cho phép lấy quân công để đổi cơ hội và tài nguyên để tu

hành, từ đó về sau gã một đường giết chóc, một đường trấn áp ngoại tộc, mỗi

trận chiến đều là người tiên phong, nhiều lần gần như sắp tử vong, từ đó một

đường quật khởi."

"Một trong ba chiếc mệnh đăng và công pháp Hoàng cấp, là gã dùng quân

công để đổi, trong đó Đế kiếm, gã cảm ngộ hai lần liền thành công hiểu ra!"

"Chiếc mệnh đăng thứ hai, là khi người bạn tri kỉ của gã hi sinh, trước mặt

vạn chúng tặng cho gã, để gã thay mình đi con đường còn chưa đi xong."

"Chiếc mệnh đăng thứ ba, là gã giành được từ bên trong Thánh Lan tộc!"

"Nhân vật như vậy, đại sư huynh của ngươi cũng phải khâm phục." Đội

trưởng cực ít khi dùng loại ngữ khí này.

Sau khi Hứa Thanh nghe xong mấy cái này, gợn sóng trong lòng cũng vô

cùng mãnh liệt, nhìn qua Khổng Tường Long.

Hầu như ngay khi hắn nhìn tới, Khổng Tường Long bên đó cũng đồng thời

hàn huyên xong cùng các lão hữu, đưa tầm mắt nhìn qua, rơi vào trên người

Hứa Thanh, cười to đi tới.

"Ta đoán tiểu huynh đệ ngươi chính là Hứa Thanh, người đạt vạn trượng ánh

sáng của Nghênh Hoàng Châu đúng không!"

"Bái kiến Khổng sư huynh." Hứa Thanh chắp tay cúi đầu.

"Hứa Thanh, việc ngươi cùng với Ti Luật Cung kia ta đã nghe nói, ta đã

sớm thấy ả quả phụ Diêu gia kia không vừa mắt, chỉ biết đứng ở sau lưng ra

chiêu, cầm quy củ múa kiếm không đứng đắn, những việc ả làm đều là chút việc

t*ng trùng thượng não, d*m thủy tuôn trào."

"Ngươi làm tốt lắm!"

"Tý nữa chúng ta cùng nhau đi uống rượu, ta mời ngươi!" Trong khi Khổng

Tường Long cười vang, xa xa lại đi tới một người, chính là Trương Ti Vận.

Sắc mặt của gã vô cùng âm trầm, vừa tới đã nghe được những lời này, dùng

ánh mắt âm lãnh nhìn Khổng Tường Long, trong mắt nổi lên hàn mang.

Nhưng vào lúc này ánh mắt Dạ Linh bỗng trở nên bất thiện, Hà Sơn Tử

nheo mắt lại, Vương Thần mỉm cười, trong mắt mang theo sát ý.

Tất cả đều nhìn kỹ về phía Trương Ti Vận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.