Quang Âm Chi Ngoại
Nhìn những Kiếm Lệnh và linh bài kia, tâm thần Hứa Thanh chấn động, hắn
cảm nhận được một cỗ trùng kích thẳng vào linh hồn từ trong đại điện tản ra,
tràn vào trong đầu.
Trong lúc mơ hồ, hắn tựa như đã nghe được vô số tiếng gào thét trước khi
chết của Chấp Kiếm Giả, nhìn thấy vô số thân ảnh áo trắng.
Phía sau bọn họ là nhân tộc, cho nên bọn họ thà rằng chết trận, cũng không
lùi về phía sau nửa bước.
Cảm giác chấn động, mãnh liệt hơn nữa.
Bọn họ tươi cười chịu chết, bọn họ gào thét giết địch, trước khi tử vong, bọn
họ hô hào lời thề, mang theo ý chí không hối hận.
"Ta nguyện trở thành Chấp Kiếm Giả, trung với cương vị công tác, không sợ
hi sinh."
"Ta nguyện trở thành Chấp Kiếm Giả, tuyệt không phản bội nhân tộc, thời
khắc chuẩn bị chiến đấu."
"Ta nguyện trở thành Chấp Kiếm Giả, vì nhân tộc mà chiến, thủ hộ nhân
tộc."
"Ta nguyện trở thành Chấp Kiếm Giả, trảm bình minh ách vận mệnh, tách
ánh sáng đoạn thiên địa."
Từng câu nói truyền ra từ trong miệng từng bóng người, càng lúc càng
nhiều, sau đó dần dần hội tụ lại cùng với nhau tựa như âm thanh của thiên địa,
triệt vang hoàn vũ, đồng thời, từng Chấp Kiếm Giả đứng trên mặt đất cũng theo
bản năng mở miệng đọc theo.
Thời gian dần trôi qua, giọng nói của tất cả mọi người cùng với giọng của
những bóng người kia giao hòa lại với nhau, tựa như hòa thành một thể.
Vào thời khắc này, chí khí hào hùng đến từ các vị anh liệt anh linh đời
trước, dường như cách thời không truyền thừa xuống dưới.
Đây, chính là toàn bộ tuyên thệ của Chấp Kiếm Giả mới.
Hứa Thanh không biết mình rời khỏi Chấp Kiếm Cung thế nào, cho đến khi
thân thể của hắn bước đi giữa thiên địa, trong đầu của hắn vẫn còn vang vọng
từng màn ở trước Thệ Điện vừa xong.
Hết thảy những thứ này, hoàn toàn bất đồng cùng với lúc hắn còn ở trong
tông môn.
Không chỉ Hứa Thanh như thế, đội trưởng cũng là như vậy, thời khắc này tất
cả những Chấp Kiếm Giả khác cũng đều là như vậy, kể cả người như Trương Ti
Vận, trong thần sắc cũng đều mang theo vẻ hoảng hốt.
Cho đến khi về tới đình viện của phân tông, về tới bên trong chỗ ở của
mình, tâm thần của Hứa Thanh mới khôi phục lại.
Hắn ngẩng đầu nhìn qua bầu trời đêm bên ngoài, nhìn qua phương hướng
Chấp Kiếm Cung, không khỏi hít sâu, hắn biết tại sao mình lại như thế, bởi vì
bên trong Thệ Điện ẩn chứa chấn động quá kinh người.
Anh linh tiên liệt trong đó quá nhiều, bọn họ cũng không có chút ác ý nào
đối với Chấp Kiếm Giả mới, có cũng chỉ là kể ra tiếc nuối của mình, kể rõ chí
khí và hoài bão mà bản thân chưa thể hoàn thành.
Bọn họ thông qua loại phương thức này, báo cho Chấp Kiếm Giả mới biết...
Cái gì, mới là Chấp Kiếm Giả!
Trong lòng Hứa Thanh dấy lên từng gợn sóng, trên thực tế khi cùng nhau đi
tới nơi này, hắn đã cảm nhận được điều đó từ trên người Trần Đình Hào, hắn
cảm nhận được Chấp Kiếm Giả không giống với tu sĩ trong tông môn mà mình
biết.
Hứa Thanh trầm mặc.
Đối với bất kỳ một cái thế lực nào, vô luận là tông môn hay là Chấp Kiếm
Cung, hắn cũng sẽ không lập tức liền có lòng trung thành, vô luận là tất cả
những thứ nhận thấy, đều không thể khiến hắn mất đi cảnh giác.
Hắn còn phải quan sát thêm.
Hồi lâu sau Hứa Thanh thở sâu, thu hồi tâm thần, lấy ra Kiếm Lệnh Chấp
Kiếm Giả của mình.
Sau khi trải qua lần báo cáo và tuyên thệ ngày hôm nay, thanh Kiếm Lệnh
này đã trở nên hơi không giống lúc trước.
Rất nhiều chức năng trong đó đã được mở ra, giờ phút này sau khi Hứa
Thanh xem xét, theo thần niệm dung nhập, trong đầu của hắn nổi lên một phần
thông tin đổi quân công.
Đối với Chấp Kiếm Giả mà nói, quân công cực kỳ trọng yếu, bởi vì bất luận
vật phẩm cần thiết nào cũng có thể dùng quân công để đổi, trong phần thông tin
đổi quân công này, Hứa Thanh thậm chí thấy được mệnh đăng, còn có cả công
pháp truyền thừa Hoàng cấp.
Chỉ là đều cần số lượng quân công cực lớn, còn có một chút cần cả chiến
công.
Quân công và chiến công không giống nhau.
Quân công có thể hoàn thành các loại nhiệm vụ Chấp Kiếm Cung tuyên bố
cùng với bản thân nhậm chức dần tích lũy, mà cái sau.... Là do ban phát mới có,
được chia làm các cấp (giai).
Trong đó chiến công nhất giai là hiếm thấy nhất, thứ tự cũng từ đó mà suy
ra.
Hứa Thanh đảo thần niệm qua, cuối cùng đã tìm được Triêu Hà Sơn bên
trong thông tin đổi truyền thừa.
"Ba trăm vạn quân công cùng với chiến công tam giai, có thể đổi lấy một
lần tiến vào Triêu Hà Sơn cảm ngộ."
Nhìn qua những thứ này, trong mắt Hứa Thanh lộ ra sự kiên định.
"Phải nghĩ biện pháp, kiếm lấy quân công!"
Một màn tương tự cũng đang phát sinh ở bên đội trưởng, giờ phút này đội
trưởng ngồi trong chỗ ở của mình, vừa nhào nặn mi tâm, vừa xem xét thông tin
về vật phẩm có thể đổi trong Kiếm Lệnh, đôi mắt dần dần sáng rực lên.
"Nhiều thứ tốt như vậy!"
Hô hấp của y có chút dồn dập, sau đó nhanh chóng tập trung chú ý vào
những loại công pháp Hoàng cấp có thể đổi, y xem nhẹ tất cả những cái khác
mà chỉ nhìn chằm chằm một cái, trong mắt lộ ra khát vọng trước đó chưa từng
có.
"Đạo Cổ Phong Chính Lệnh, tàn thiên!"
"Công pháp mà ta tìm kiếm cực kỳ lâu, quả nhiên có ở bên trong Phong Hải
Quận!"
Trong con mắt đội trưởng lộ ra sự cố chấp mãnh liệt, bên trong con mắt lại
càng hiện lên một cái gương mặt khác của bản thân, gương mặt này cũng tương
tự mở mắt ra, bên trong lộ ra vẻ điên cuồng.
Hồi lâu sau đội trưởng mới miễn cưỡng đè xuống khát vọng trong đáy lòng,
thở sâu nhìn về phía phòng của Hứa Thanh.
"Tiểu Thanh, đại sư huynh đã nói kiếp này sẽ đồng hành cùng ngươi, thế
nên ta nhất định sẽ dùng toàn bộ cố gắng để làm được."
"Chỉ cần ta lấy được công pháp Đạo Cổ Phong Chính Lệnh này, ta có thể
thật sự... Đồng hành cùng ngươi ở trong kiếp này."
Đội trưởng nhẹ giọng thì thào.
Sau khi Chấp Kiếm Giả mới kết thúc tuyên thệ, vào sáng sớm ngày thứ ba,
đợt mật huấn bảy ngày của Chấp Kiếm Giả, bắt đầu.
Địa điểm của trận mật huấn cũng là ở bên trong Chấp Kiếm Cung, nhưng
nằm ở phương hướng khác, là Học Thức Điện.
Sáng sớm, theo thời gian mật huấn đến, năm mươi mốt người Chấp Kiếm
Giả mới lần này, không có bất kỳ một vị nào đi muộn, toàn bộ đều ngồi ngay
ngắn ở trong Học Thức Điện.
Học Thức Điện không giống với các điện khác, bên trong có rất nhiều bàn,
bố trí giống như là học đường.
Hứa Thanh ngồi bên phải điện, phía trước chính là đội trưởng.
Bên trái hắn là Thanh Thu, bên phải là Khổng Tường Long.
Thanh Thu trước sau như một, vẫn hờ hững lạnh lẽo đối với Hứa Thanh,
Khổng Tường Long lại là nở nụ cười về phía Hứa Thanh, thiện ý mở miệng.
"Mấy thứ như mật huấn này, trước kia khi làm tạp dịch ta đã từng học qua,
cũng có tác dụng không ít khi ta làm nhiệm vụ trong những năm này, Hứa
Thanh ngươi nếu có chỗ nào không hiểu, có thể hỏi ta."
Hứa Thanh chắp tay cảm tạ, đội trưởng phía trước cũng quay đầu, liếc mắt
nhìn Hứa Thanh.
"Tiểu sư đệ, ngươi cũng có thể hỏi ta."
Khổng Tường Long nở nụ cười, không nói gì.
Hứa Thanh liếc mắt nhìn đội trưởng, nhẹ gật đầu.
Đội trưởng thoả mãn, đang muốn tiếp tục mở miệng, nhưng trong nháy mắt
tiếp theo, y bỗng nhanh chóng quay người ngồi ngay ngắn, những vị Chấp
Kiếm Giả khác cũng đều như thế, bởi vì lúc này bên ngoài điện đang có một
người đi tới.
Là một người trung niên, trên thân mặc một bộ đạo bào màu đen, thân hình
đơn bạc, sắc mặt lại còn vàng như nến, làm cho người ta có một loại cảm giác
ốm yếu, tu vi Nguyên Anh, vừa đi tới còn vừa ho khan.
Cho đến khi đi xuyên thẳng qua từng cái bàn bên trong đại điện, đi tới nơi
xa nhất ở phía trước, ngồi vào trên ghế rồi ngẩng đầu nhìn qua mọi người trong
điện.
"Lúc ta nói chuyện, không thích có người cắt ngang, cho nên nếu các ngươi
có nghe không rõ... Đó chính là do ngộ tính các ngươi chưa đủ."
"Nếu có người cắt ngang ta mà nói...Vậy ta sẽ mời người đó ra ngoài."
"Đúng rồi, các ngươi có thể gọi ta là Bệnh Quỷ, ta là người chịu trách nhiệm
truyền thụ bí pháp ẩn tàng mà chỉ Chấp Kiếm Giả có cho các ngươi." Bệnh Quỷ
lần nữa ho khan, lần này rất kịch liệt, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.
Theo máu tươi phun ra, bên trong huyết khí thế mà còn ẩn giấu cả chất
độc.... Vào thời khắc này, không khí chung quanh tràn ngập im ắng.
Ánh mắt Hứa Thanh ngưng tụ lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.