Quang Âm Chi Ngoại
Hứa Thanh và Thanh Thu cũng trầm tĩnh lại, chỉ là hai người vẫn nhìn đối
phương không vừa mắt, đều không thèm nhìn nhau.
Về phần đội trưởng thì từ trước đến nay ai cũng quen thuộc, không ngừng
uống rượu cùng đám người Sơn Hà Tử.
"Hà Tử, Dạ Linh còn có Vương Thần, ta biết ba người các ngươi có chút
không phục đối với việc Đại Đế khâm điểm Hứa Thanh kia, nhưng ta nói cho
các ngươi biết, giữa thiên kiêu nhân tộc chúng ta kiêng kỵ nhất chính là ghen
ghét nhau, hôm nay các ngươi cũng đã nghe được lịch sử của nhân tộc rồi, nhân
tộc ta đã không còn mạnh như trước nữa, nếu như vẫn còn nội đấu, tương lai rất
xấu."
"Ta không quản các ngươi như thế nào, nhưng Hứa Thanh nơi đây, ta phục,
vạn trượng chính là vạn trượng."
Khổng Tường Long cảm khái, dưới lời của gã, biểu cảm của ba người Sơn
Hà Tử cũng đều buông lỏng ra một chút, thử tiếp xúc cùng đám người Hứa
Thanh, nhưng mà bọn họ rõ ràng vẫn đề phòng cực cao đối với đội trưởng, nhất
thời nửa khắc không thể tiêu tán được.
Cứ như vậy, rượu đã qua ba tuần, lúc thức ăn bưng lên, Khổng Tường Long
cười nhìn Hứa Thanh.
"Hứa Thanh, các ngươi còn chưa đi cảm ngộ Đế Kiếm phải không, tiểu Dạ
Linh cũng vậy, năm trước ta đã cảm ngộ thành công, vừa hay có thể chia sẻ một
chút kinh nghiệm cho các ngươi."
Hứa Thanh nghe tới câu này liền chút thay đổi sắc mặt, loại kinh nghiệm
cảm ngộ này cực kỳ trân quý, bình thường mà nói, có rất ít người sẽ nói cái này
ra ngoài, đội trưởng cũng cảm thấy kinh ngạc, Thanh Thu càng là ngẩng đầu lên
nhìn.
"Biểu cảm của các ngươi là có ý gì, không phải là kinh nghiệm cảm ngộ Đế
Kiếm thôi sao." Khổng Tường Long cười ha ha.
Vương Thần thủy chung rất ít nói ở bên cạnh bỗng nhẹ giọng mở miệng.
"Tính cách của Khổng đại ca chính là như vậy, mệnh đăng của ta, cũng
chính là Khổng đại ca cho."
"Mệnh đăng của ngươi không phải là do ta cho, là ta cùng với ngươi đi
đoạt." Khổng Tường Long vỗ vỗ tay vào trên bờ vai Vương Thần, trực tiếp
xuyên thấu mà qua.
"Khổng đại ca, bản thể của ta đang trong thời khắc tu hành mấu chốt....."
Khổng Tường Long nở nụ cười, không để ý, giới thiệu kinh nghiệm cảm
ngộ Đế Kiếm với đám người Hứa Thanh.
Thời gian cứ như vậy chậm rãi trôi qua, một đoàn người bọn họ uống càng
lúc càng nhiều, nhất là đội trưởng, y còn lấy ra một chút linh tửu tự nhưỡng của
Thất Huyết Đồng, loại rượu này phàm tục không thể nào uống, sẽ say chết.
Nhưng đối với tu sĩ mà nói, thuộc về rượu ngon.
Điều này cũng khiến cho cảm giác của Khổng Tường Long đối với đội
trưởng hơi tốt hơn một chút.
Vì vậy đến cuối cùng mọi người dù thân là tu sĩ, vẫn có một chút men say.
Bởi vì không có ai vận hành tu vi để tiêu trừ mùi rượu cả.
Lời nói cũng trở nên tự nhiên hơn, lúc này Sơn Hà Tử cũng không còn âm
trầm nữa, mà bỗng chửi ầm về Diêu gia, bên trong lời nói cực kỳ bất mãn đối
với việc Diêu gia thân cận cùng với ngoại tộc.
Còn nhắc tới cả Quận Trưởng cùng với Quận Thừa, người phía trước thì bọn
họ thở dài cảm khái, có cả lý giải cùng với kính nể, người sau thì công nhận là
tri thức uyên bác, sáng suốt hơn người, tạo phúc cho Quận Đô.
Cuối cùng đội trưởng còn tiến hành tỷ thí cạn rượu với Khổng Tường Long,
khiến bầu không khí náo nhiệt đến trình độ cực hạn.
Cho đến khi ánh trăng tới canh ba, mọi người mới rời khỏi tửu phường, tự
mình rời đi.
Mặc dù cuộc tụ hội lần này không thể để cho bọn họ lập tức liền trở thành
bằng hữu, nhưng giữa nhau cũng trở nên quen thuộc hơn một chút.
Trên đường trở lại phân tông, đội trưởng khoác tay lên cổ Hứa Thanh, một
bộ chỉ điểm núi sông, bễ nghễ thiên hạ.
"Ta nói với cho ngươi biết nhé tiểu Thanh, những người này tửu lượng đều
không được, đại sư huynh của ngươi mới lấy ra một thành bổn sự, Khổng
Tường Long lại càng kém cỏi, gã uống không lại ta!"
Hứa Thanh nở nụ cười, gật đầu tán thành.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra.
Sáu ngày sau, chương trình học trong Học Thức Điện vẫn tiếp tục, một
nhóm Chấp Kiếm Giả mới bọn họ đã học được càng nhiều bí pháp của Chấp
Kiếm Giả, hiểu thêm được càng nhiều tri thức hơn nữa.
Giữa lúc đó Chấp Kiếm Cung còn tổ chức phân tổ đoàn thể để hiệp trợ
chương trình học.
Dưới Chấp Kiếm Cung an bài, tuy chương trình học chỉ được tiến hành
trong một số cung điện của Chấp Kiếm Cung, nhưng những tòa cung điện đó
đều tự thành không gian, bên trong vạn vật biến ảo.
Dưới Chấp Kiếm Cung không ngừng phân tổ, tất cả mọi người cũng chậm
rãi từ lạ lẫm biến thành quen thuộc hơn.
Có một lần Hứa Thanh và Thanh Thu được phân cùng đến một tổ, hai người
cùng nhau hoàn thành một lần khảo thí phục kích, mặc dù đều lạnh mặt, nhưng
vô hình phối hợp lại rất là ăn ý, khiến cho đáy lòng Thanh Thu khó chịu rất lâu.
Còn có một lần là Khổng Tường Long và đội trưởng tạo thành một tổ, tiến
hành hợp tác tìm kiếm.
Nhưng lại thất bại.
Bởi vì vật phẩm mà bọn họ phải tìm, bị đội trưởng không nhịn được gặm
một cái.
Từ một lần đó về sau, Khổng Tường Long liền lén lút nhắc nhở đám người
Sơn Hà Tử, kêu bọn họ cẩn thận Trần Nhị Ngưu.
"Tên kia quả là một cái mũi chó, tìm kiếm đồ vật toàn bộ nhờ vào bản năng,
con mắt còn có thể sáng lên, lại càng thích đi lên gặm một cái, về sau các ngươi
làm nhiệm vụ cùng y, nhất định phải lưu ý nhiệm vụ về vật phẩm!"
Cứ như vậy, thời gian bảy ngày thoáng một cái đã qua, mật huấn cũng kết
thúc.
Không thể không nói, mật huấn bảy ngày của Chấp Kiếm Cung có tác dụng
rất lớn, bảy ngày trước mọi người phần lớn còn lạ lẫm với nhau, nhưng sau bảy
ngày, ngoại trừ quen thuộc bên ngoài ra, lại càng nhiều thêm một chút tình bạn
hữu.
Mặc dù không sâu, nhưng đã thành hạt giống.
Trở thành hạt giống chiến hữu.
Đương nhiên ngoại trừ Trương Ti Vận.
Mà đang lúc mọi người tham dự khảo hạch cuối cùng của mật huấn, Hứa
Thanh bỗng nhận được lệnh nhậm chức, được cho biết là không cần khảo hạch,
lập tức đi tới chỗ Cung chủ báo danh nhậm chức.
Cung chủ không có ở Chấp Kiếm Cung.
Gã ở Hình Ngục Ti.
Đây chính là trách nhiệm của Cung chủ Chấp Kiếm Cung trong các thời kỳ,
trấn thủ Hình Ngục Ti của Phong Hải Quận.
Vì vậy Hứa Thanh liền rời khỏi Học Thức Điện, cầm lấy lệnh nhậm chức,
một đường đi về phía mặt đất, đi về phía tòa ngục giam đệ nhất của Phong Hải
Quận.
Chương
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.