Quang Âm Chi Ngoại

Chương 886: Hắn đến từ Địa Ngục (2)



Trong mắt bọn họ, Hứa Thanh da mịn thịt mềm, thật giống một món điểm

tâm ngon miệng, khiến cho bọn họ từ đáy lòng lộ ra khát vọng muốn hành hạ,

dẫu sao thì phần thưởng là 1 tháng không bị nhốt trong lồng này, loại cảm giác

tự do đó khiến bọn họ vô cùng khát vọng.

Dù biết rõ những người có thể tới nơi này đảm nhiệm chức vị lính canh

ngục đều không phải là người đơn giản, nhưng bọn họ người đông thế mạnh,

dũng khí cũng tự nhiên theo đó mà tăng lên.

Với cả bọn họ đều là những người tội lỗi sâu nặng, bất kỳ một người nào

cũng đã tàn sát đã qua rất nhiều nhân tộc, bị giam trong này ngày đêm chịu dày

vò, nhưng lệ khí vẫn không hoàn toàn bị phai mờ.

Mà bộ dáng đẹp mắt của Hứa Thanh lại càng khiến cho bọn họ hưng phấn

hơn nữa, lại tăng thêm oán hận của bọn họ đối với Chấp Kiếm Giả, hết thảy

những thứ này cộng lại, lập tức khiến cho bầu không khí ở nơi đây trở nên tràn

ngặp sự hung hăng, nương theo đó là tiếng hô hấp càng lúc càng dồn dập sôi

trào.

Mắt thấy như thế, vị lính canh ngục trung niên tươi cười nhìn Hứa Thanh.

"Tiểu tử, đây chính là quy củ của Hình Ngục Ti chúng ta, binh sĩ mới tới

phải đi trấn áp một cái khu vực, nếu như ngươi thất bại vậy chỉ có thể làm trợ

thủ của những người khác, không cách nào đảm nhiệm công việc của binh sĩ."

"Chỉ có người thành công mới có tư cách trấn thủ một cái nhà tù, chúc

ngươi chơi vui vẻ, để cho chúng ta nhìn xem ngươi có thể giết mấy tên."

Nói xong, vị lính canh ngục trung niên kia đi đến bên cạnh cửa lớn của nhà

tù, cùng với những binh sĩ khác đứng chung một chỗ, sau đó vung tay phải lên,

một tiếng ken két lập tức vang vọng, toàn bộ lao lồng trong phòng giam lập tức

được mở ra.

Cùng nhau bị mở ra, còn có gông xiềng áp chế tu vi trên người những tên tội

phạm này.

Vào thời khắc này, từng đạo khí tức Kim Đan lập tức ầm ầm bộc phát.

Trong khu Đinh, phần lớn là giam giữ tu sĩ Kim Đan.

Mặc dù quanh năm phong ấn khiến cho linh khí của bọn họ suy yếu, nhưng

số lượng trên trăm cùng với thủ đoạn của từng kẻ, còn có khí ức hung ác và bạo

ngược từ trên người bọn họ, khiến cho giờ khắc này trừ phi là Chấp Kiếm Giả

cảnh giới Kim Đan đã mở nhiều Cung, còn cần phải có tâm chí kiên định, nếu

không sẽ bị hung tính của bọn họ chấn nhiếp.

Nhất là bên trong còn có đủ loại chủng tộc, không ít tộc am hiểu luyện thể,

việc này khiến cho trận chiến này từ ý nghĩa thông thường mà nói, rất là khó

khăn.

Giờ phút này theo những tên tội phạm này ra ngoài, từng tên hoặc là nhe

răng cười hoặc là âm trầm hoặc là gào thét, nhao nhao lao ra.

Có kẻ tốc độ nhanh, có tên tốc độ chậm, có gã lỗ mãng vừa ra liền muốn

động thủ, có người thì am hiểu quan sát, có người thân thể kinh khủng, có người

pháp thuật cao minh.

Như là quần ma loạn vũ, như mãnh thú thoát ra khỏi lồng, lao thẳng đến

Hứa Thanh.

Mà Hứa Thanh đứng ở chính giữa quảng trường liền giống như một chú cừu

non nhỏ vậy, giống như trong nháy mắt tiếp theo sẽ bị bọn họ tươi sống xé nát,

đùa bỡn cắn xé.

Một màn này, khiến cho trên mặt từng người lính canh ngục đang đứng ở

chỗ cửa nhà tù hiện lên vẻ suy nghĩ.

Từng người bọn họ đều đã từng trải qua việc này, cho nên bọn họ cũng rất

chờ mong nhìn người mới trải qua hết thảy, đương nhiên nếu như Hứa Thanh

gặp phải nguy hiểm sinh tử, tự nhiên bọn họ cũng sẽ ra tay trợ giúp.

Đây chỉ là một truyền thống, không phải là cố tình khi dễ hay tàn sát giữa

những binh sĩ.

"Tiểu tử, nhớ kỹ, lúc không địch lại có thể yêu cầu xin tha, nếu kêu muộn có

thể chúng ta sẽ không kịp cứu ngươi đâu đấy." Vị lính canh ngục trung niên tươi

cười mở miệng.

Hứa Thanh gật đầu, thân thể xông về phía trước, đi thẳng đến một tên dị tộc

toàn thân mọc đầy gai giáp trước mặt.

Nháy mắt tới gần, trong khi tên dị tộc kia nhe răng cười, Hứa Thanh dùng

thân thể hung hăng đụng tới.

Oanh một tiếng, nụ cười của tên dị tộc kia cứng lại, chỉ cảm thấy có một cổ

lực lượng cuồng bạo đập thẳng vào mặt, thân thể rung động lắc lư, phun máu

tươi ra, thần sắc hoảng sợ vừa hiện, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, trong tay

Hứa Thanh bỗng xuất hiện một con dao găm, hung hăng cắt một đường ở trên

cổ của gã.

Lực đạo cực lớn, đầu lâu bay lên, máu tươi phun ra như suối.

Sau một khắc thân thể Hứa Thanh bỗng nhiên lui về phía sau, trực tiếp đâm

vào trên người một tên dị tộc khác, không đợi tên dị tộc kịp phản ứng, dao găm

trong tay Hứa Thanh liền liên tục đâm về phía sau lưng.

Sau đó liền vạch thẳng một đường lên trên, trực tiếp cắt từ phần bụng kéo

thẳng đến mi tâm.

Tiếp theo thân thể của hắn trầm xuống, tránh đi một đạo pháp thuật gào thét

bay tới đỉnh đầu, cong lưng vọt tới trước mặt tên dị tộc thứ ba, đầu gối cong lại

bắn vọt lên, trực tiếp đâm vào trên mặt của đối phương.

Dưới tiếng kêu thảm thiết thê lương, đầu của đối phương tan vỡ.

Bốn phía truyền ra âm thanh ồ ồ, máu tươi phun ra, thi thể ngã xuống đất

vang ra từng tiếng phanh phanh, hết thảy những âm thanh này tựa như tiếng gõ

vào cánh cửa Tu La, phóng xuất ra một ác ma giết chóc.

Hứa Thanh ra tay quá nhanh, giờ phút này không đợi mọi người kịp phản

ứng, Hứa Thanh bỗng nhiên bộc phát tốc độ, xuất hiện ở trước mặt một tên dị

tộc bốn tay có một viên tinh thạch mọc ra trên mi tâm.

Biểu cảm của tên dị tộc này vô cùng tàn bạo, thân thể cường hãn, giờ phút

này bốn cánh tay đều nắm chặt lại, riêng phần mình oanh kích về phía Hứa

Thanh.

Nhưng tốc độ Hứa Thanh nhanh hơn, một phát bắt được một cái cánh tay

của tên dị tộc này, sức mạnh thân thể cường hãn bộc phát, thần sắc của tên dị

tộc biến hóa, cánh tay của nó bị một cỗ lực lượng cực lớn oanh tới, trực tiếp nổ

ầm ở trên người.

Máu tươi phun ra, thần sắc hiện lên vẻ hoảng sợ, tay phải của Hứa Thanh

bỗng trở nên hơi mờ, một tay đâm vào ngực của đại hán dị tộc này, một đường

phá vỡ bốn cái Thiên Cung của gã.

Trước mắt mọi người ở bốn phía, bốn viên Kim Đan ảm đạm cùng với máu

thịt, bị Hứa Thanh cưỡng ép lôi ra, sau đó bóp nát toàn bộ, hút vào trong cơ thể.

Theo tiếng kêu thảm thiết thê lương của vị đại hán dị tộc này phát ra, thân

thể bị Hứa Thanh vung ra, ném qua một bên, sau đó hắn lại triển khai tốc độ

kinh người, lần nữa phóng tới phía tên dị tộc khác.

Hai ngón tay như châm, trực tiếp đâm vào cổ họng của đối phương, xuyên

thấu một cái lổ thủng, đồng thời Kim Đan của tên đó cũng tương tự bị Hứa

Thanh lấy ra bóp nát hấp thu.

Tiếp theo là tên thứ tám, tên thứ mười hai, thứ mười bảy…

Đám tội phạm bốn phía cảm nhận được sự kinh khủng của Hứa Thanh, đã

nhận ra hắn khó chơi, từng tên trở nên âm trầm, bắt đầu phối hợp lại lẫn nhau,

có kẻ áp sát, có người đứng ngoài thi pháp.

Hình thành thiên la địa võng, muốn tuyệt sát Hứa Thanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.