Quang Âm Chi Ngoại
Hứa Thanh đồng ý.
Nhiệm vụ lớn theo như lời của Khổng Tường Long, chính là Ti bên ngoài
ban cho y một đạo mật lệnh.
Nguyên bản nhiệm vụ từ mật lệnh, là không cho phép người Ti khác tới
tham dự.
Nhưng Khổng Tường Long thấy Hứa Thanh cần quân công, những tiểu
đồng bọn khác cũng cần, vì vậy đã kiên trì quấy rầy bên trên, mới tranh thủ
được cơ hội này, để cho những Chấp Kiếm Giả của Ti khác lấy thân phận hiệp
trợ tham dự.
Vả lại y cũng cam nguyện làm người bảo đảm chuyện này.
Người tham dự ngoại trừ một số Chấp Kiếm Giả của bản thân Ti bên ngoài,
còn có Hứa Thanh, Sơn Hà Tử, Vương Thần cùng với Dạ Linh.
Về phần nhiệm vụ.....
"Đây là một cái nhiệm vụ tiếp ứng."
Đêm khuya, trong Ti bên ngoài của Chấp Kiếm Cung, xung quanh người
Hứa Thanh nhao nhao có người đến, tổng cộng 17 vị Chấp Kiếm Giả, giờ phút
này đều đã hội tụ nơi đây, nhìn Khổng Tường Long sắc mặt nghiêm nghị ở
chính giữa.
"Trước khi chúng ta xuất phát, ta sẽ nói rõ chi tiết một chút qui trình nhiệm
vụ cho các ngươi, nhưng dựa theo quy củ, bất luận những thứ giống như ngọc
giản truyền âm ra bên ngoài trên người các ngươi, đều phải bị phong ấn."
"Cho đến khi nhiệm vụ hoàn thành trở về, còn trong lúc này, các ngươi
không cách nào dùng ngọc giản truyền âm với bên ngoài chút nào, chỉ có ta,
thân là người phụ trách nhiệm vụ lần này mới có thể."
Khổng Tường Long nói nghiêm túc, sau đó liền vung tay lên, lập tức có
Chấp Kiếm Giả của Ti bên ngoài chuyên môn chịu trách nhiệm làm việc này đi
ra, chắp tay về phía tất cả mọi người, sau tiến lên phong ấn.
Phương pháp phong ấn rất đơn giản, dùng cấm chế để phong.
Theo những người này bấm niệm pháp quyết, từng đạo cấm chế phân biệt
bay về phía mọi người.
Hứa Thanh nhìn những người khác, phát hiện tất cả mọi người đều không có
bất kỳ phản đối gì, đồng thời hắn cũng biết đây là việc cần thiết khi làm nhiệm
vụ, vì vậy sau khi cẩn thận kiểm tra cấm chế, cũng ngầm đồng ý việc ngọc giản
truyền âm đối ngoại của bản thân mất đi hiệu quả.
Cấm chế này, hoàn toàn chính xác chỉ có một cái hiệu dụng đó, không hề có
những tác dụng gì khác.
Mà trước khi hắn tới đây, cũng đã truyền âm báo cho Tử Huyền Thượng
Tiên biết là có lẽ mình ra ngoài, đồng thời cũng đã xin nghỉ bên Hình Ngục Ti.
Giờ phút này cấm chế phong ấn hoàn thành, Khổng Tường Long phất tay,
mọi người xuất phát đi tới truyền tống điện của Chấp Kiếm Cung, lần lượt bước
vào sau đó cùng nhau truyền tống.
Theo tia sáng trận pháp lập lòe, thân ảnh 17 người bọn họ tan biến.
Lúc xuất hiện đã ở một nơi cách Quận Đô rất là xa xôi, nơi này là biên giới
Thiên Vân Châu cùng Quận Đô.
"Ba ngày sau, chúng ta sẽ tới một điểm truyền tống khác, nhưng từ giờ trở
đi, một đường đi tới thì chúng ta phải ẩn nấp tung tích bản thân, mọi người thay
y phục Chấp Kiếm Giả ra, chúng ta xuất phát."
Dưới bầu trời đêm đen nhánh, Khổng Tường Long nhìn mọi người bên
cạnh, thấp giọng mở miệng.
Thần sắc Hứa Thanh ngưng trọng, hắn đã nhìn ra nhiệm vụ lần này không
giống tầm thường, dẫu sao quân công phong phú, tự nhiên phải có nguy hiểm
nhất định, vì vậy liền lập tức thay đạo bạo của Chấp Kiếm Giả ra.
Một đoàn người không có bất kỳ ai nói chuyện, nhanh chóng thay y phục,
sau khi làm xong, dưới sự dẫn dắt của Khổng Tường Long, bay nhanh trong
bóng đêm.
"Bây giờ ta nói về nhiệm vụ với các ngươi."
"Nhiệm vụ lần này là tiếp ứng một vị ám tử của Chấp Kiếm Cung tiềm phục
tại Thánh Lan tộc!"
"Vị ám tử này đã tiềm phục ở Thánh Lan tộc nhiều năm, gần đây trở về,
nhiệm vụ của chúng ta chính là tới biên giới tiếp ứng, sau đó một đường bảo hộ
quay về Chấp Kiếm Cung."
Khổng Tường Long vừa di chuyển vừa mở miệng giới thiệu nhiệm vụ cho
mọi người.
"Về phần người này cụ thể đã bại lộ thân phận hay không, phải chăng tra
được manh mối không giống tầm thường gì, hay tại sao lại không cách nào
thông qua những phương thức khác truyền đi, chỉ có thể đích thân trốn về, trong
lòng các ngươi khả năng đều đang nghĩ về những thứ này, nhưng ta nói rõ cho
các ngươi biết trước, không cần nghĩ, vì đây không phải là thứ chúng ta nên
biết."
Khổng Tường Long nhìn đám người Hứa Thanh cùng với Sơn Hà Tử,
những lời nói y hiển nhiên không phải nói với Chấp Kiếm Giả ở Ti bên ngoài,
mà là nhắc nhở mấy người Hứa Thanh.
Hứa Thanh gật đầu, hắn thân là lão thành viên của Bộ Hung ti, tự nhiên hiểu
rõ đạo lý này.
Đám người Sơn Hà Tử cũng hô biết rõ.
"Nhưng có một việc ta tin tưởng các người cũng hiểu, vị này cam nguyện
làm ám tử tiềm phục trong Thánh Lan tộc, thân phận khẳng định không có vấn
đề gì, cũng tuyệt đối không phản bội Chấp Kiếm Giả."
"Mặt khác theo cá nhân ta phân tích, vị ám tử này trở về, có lẽ cũng có
những hàng động che lấp, chúng ta đi tiếp ứng cũng chưa hẳn là bản thân của y,
khả năng chỉ là công dã tràng."
"Nhiệm vụ lần này đại khái có khả năng còn có những tiểu đội khác cũng
đang thi hành, nhưng có lẽ phương hướng khác biệt với chúng ta."
"Bên trong Chấp Kiếm Cung nhất định cũng an bài cường giả, nhưng có
phải ở bên chúng ta hay không thì ta không biết." Khổng Tường Long nhìn đám
người Hứa Thanh, thấp giọng truyền ra lời nói.
"Khổng đại ca lần này hà tất nói tỉ mỉ như vậy." Ánh mắt Sơn Hà Tử hơi
lướt qua Hứa Thanh.
Dạ Linh nhíu mày, tương tự liếc mắt nhìn Hứa Thanh.
Trên thực tế, trong lòng bọn họ cũng có chút bài xích đối với việc Khổng
Tường Long kêu thêm cả Hứa Thanh tham dự lần này, cũng không phải là ghét
hắn, mà là không thích ứng.
Dẫu sao thì tiểu đội mấy người bọn họ từ trước tới nay vẫn chưa từng có bất
luận người ngoài nào tham dự.
Hứa Thanh là một người duy nhất trong những năm này.
Vương Thần lại là một bộ không quan tâm, hà hơi ngồi trên quan tài.
Thần sắc Hứa Thanh như thường, không nói chuyện.
"Hứa Thanh lần đầu tham dự nhiệm vụ cùng chúng ta, có phần không hiểu,
tự nhiên phải nói rõ ràng từ đầu." Khổng Tường Long cười mở miệng.
Mắt thấy Khổng Tường Long nói như vậy, Dạ Linh và Sơn Hà Tử cũng
không nói gì.
Những Chấp Kiếm Giả khác trong Ti bên ngoài cũng giả bộ như không phát
hiện việc này, trên thực tế bọn họ rất quen thuộc đám người Sơn Hà Tử, dẫu sao
mỗi lần Khổng Tường Long làm nhiệm vụ của Ti bên ngoài, ba vị này phần lớn
cũng sẽ tới.
Cứ như vậy, một đoàn người bay nhanh trong đêm, thời gian chậm rãi trôi
qua.
Tốc độ Hứa Thanh không phải nhanh nhất, nhưng cũng không phải chậm
nhất, vừa đi theo vừa phân tích nhiệm vụ trong lòng, đồng thời cũng nhớ lại lịch
sử vạn tộc được Quận Thừa giảng giải lúc mật huấn.
Thánh Lan tộc, chính là Thánh Lan đại công tước mưu phản nhân tộc năm
đó, sau đó tự thành một tộc, thân là phản đồ của nhân tộc, thế trận cùng nhân
tộc tự nhiên như nước với lửa, là kẻ địch sinh tử.
Bọn họ phụ thuộc Hắc Thiên tộc, tức thì được Hắc Thiên tộc ban thưởng
máu huyết, dung nhập vào trong bản thân tộc nhân, đời đời kiếp kiếp làm thuộc
hạ, khiến cho máu trong cơ thể tộc nhân Thánh Lan tộc nhiều hơn một tia máu
đen.
Vả lại trong xung đột những năm qua, nếu so với Hắc Thiên tộc, Thánh Lan
tộc lại càng chém giết nhân tộc hung tàn hơn nhiều, giống như bọn chúng càng
tàn nhẫn đối với nhân tộc, lại càng có thể chứng minh chính mình.
Đồng thời cũng luôn nhìn chằm chằm vào Phong Hải Quận, nơi duy nhất
chưa bị thứ thống nhất trong Thánh Lan đại vực.
Nếu không phải do vẫn còn cố kỵ nhân tộc Hoàng vực, sợ là sớm đã thôn
phệ Phong Hải Quận rồi.
Nhưng nhân tộc hiểu rõ, Phong Hải Quận càng hiểu rõ, tương lai song
phương nhất định sẽ có một trận chiến.
Sự cân bằng bây giờ yếu ớt vô cùng, hơi chút chuyện liền có thể bị đánh vỡ.
Trên thực tế không chỉ Phong Hải Quận như thế, sau khi tham dự mật huấn
Hứa Thanh mới biết được, sáu Quận Đô khác đều có cùng loại tình huống như
thế này, thậm chí có Quận đã mất đi mấy Châu.
"Bấp bênh, vô vọng." Đây là những gì mà Quận Thừa với giọng nói tang
thương cùng một ngữ điệu bất đắc dĩ nói ra ngày hôm ấy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.