Quang Âm Chi Ngoại

Chương 914: Hắc Y Vệ! (2)



Trong lúc Hứa Thanh suy nghĩ, thời gian ba ngày thoáng một cái đã qua, lúc

này Khổng Tường Long còn nói cho hắn biết về danh hiệu.

Mỗi lần ra ngoài làm nhiệm vụ, mọi người sẽ không gọi tên, bọn họ đều có

một cái danh hiệu tạm thời riêng.

"Tiểu hài tử."

Hứa Thanh nói khẽ, đây là danh hiệu nhiệm vụ lần này của hắn, hắn dự định

về sau cũng sẽ một mực dùng cái danh hiệu này.

"Tốt, lần này ta là Long ca, ha ha, các ngươi cũng xưng hô như vậy ta là

được." Khổng Tường Long cười mở miệng.

Rất nhanh, mọi người đã tới điểm truyền tống thứ hai, thông qua nơi đây di

chuyển qua một chỗ khác, lại trải qua hành trình mấy ngày, rốt cuộc đã Lâm

Lan Châu.

Nơi này là một trong biên giới của Phong Hải Quận và Thánh Lan tộc.

"Còn có một lần truyền tống cuối cùng nữa, chúng ta có thể đạt tới khu vực

biên giới."

Sau khi đến nơi này, mọi người đều vô cùng cảnh giác, mặc dù nơi đây vẫn

là phạm vi của Phong Hải Quận, nhưng dù sao cũng là nơi giáp giới với Thánh

Lan.

Dù giữa hai tộc đều có quy định, tu sĩ Nguyên Anh dám bước ra biên giới

của mình nửa bước, sẽ lập tức bị pháp bảo Cấm Kỵ gạt bỏ, nhưng cũng không

thể không phòng.

Huống hồ tu sĩ Kim Đan mở Thiên Cung đẳng cấp cao, phân phối thêm một

chút vật sát thương lớn, uy lực tương tự kinh người.

Lúc này cũng đã là đêm khuya, bầu trời không thấy ánh trăng, bị mây đen

che đậy, chỉ có từng đạo tia chớp chạy ngang dọc, truyền ra âm thanh nổ vang,

mà ngay tại lúc này, một trận mưa như trút nước ập xuống.

Trong mưa to, 17 thân ảnh không dừng lại chút nào, đi thẳng đến truyền

tống trận.

Không lâu sau, trong khi nước mưa càng lúc càng nặng hạt hơn, xa xa có

một tòa thành lũy thạch thành đơn giản xuất hiện ở trước mặt của bọn hắn, trong

mắt Hứa Thanh lộ ra hàn mang, hắn ngửi thấy được mùi máu tươi.

Cùng lúc đó, Sơn Hà Tử và Vương Thần còn có Dạ Linh, thần sắc cũng đều

hơi động.

Khổng Tường Long càng đã sớm nheo mắt lại, giơ tay phải lên, mọi người

lập tức dậm chân ngồi xổm xuống, thần sắc biến thành nghiêm túc. "Địa điểm

truyền tống không dựa theo quy định thời gian quy định, phóng thích tín hiệu

chỉ có Chấp Kiếm Giả có thể thấy, bên trong đã xảy ra vấn đề."

"Tiểu hài tử, Yêu Nữ, Dương Linh, Hà Đạo, bốn người các ngươi mang theo

ba người, ta một mình là được, chúng ta chia làm năm phương hướng, đồng thời

tiến vào, gặp phải bất cứ ngoại tộc nào, đánh chết hết thảy!"

"Nếu như gặp phải Kim Đan cao Cung, kéo dài thời gian chờ ta." Khổng

Tường Long cũng là người quyết đoán, lập tức mở miệng.

Nói xong chợt lao ra, phi thẳng đến tòa thành lũy phía trước, Hứa Thanh

quay lại nhìn những người Chấp Kiếm Giả của Ti bên ngoài, những người này

lập tức liền phân chia xong, đầu tiên lựa chọn đều là ba người Sơn Hà Tử.

Còn ba người lựa chọn chậm, nhìn Hứa Thanh.

"Ba vị đạo hữu, không nên đi theo quá gần." Hứa Thanh ném ra ba bình

thuốc, bên trong chứa giải độc đan chuyên dụng.

Sau khi Hứa Thanh gia nhập Chấp Kiếm Giả, vì ngăn ngừa việc trong Học

Thức Điện hôm ấy phát sinh lần nữa, cho nên hắn đã chuẩn bị một chút giải

dược đơn giản có thể hóa giải độc không phải độc cấm của mình.

Nhưng mà độc của hắn hỗn hợp rất nhiều loại, mặc dù giải dược vẫn có hiệu

dụng, nhưng nếu như trực diện hút vào, vẫn không thể giải.

Nhưng nếu như cách xa một chút, đợi độc tiêu tán hơn phân nửa thì vẫn còn

có thể giải được.

Sau đó Hứa Thanh xông lên, những người khác cũng đều như vậy, ba người

kia nhìn nhau một cái, đi theo sau lưng Hứa Thanh.

Rất nhanh, 17 vị Chấp Kiếm Giả chia làm năm phương hướng, tới gần thành

lũy phía trước.

Hứa Thanh không hề dừng lại chút nào, thân thể lập tức phóng đi, độc đan

trong cơ thể chấn động, độc ý tràn ngập toàn thân, không hề tản ra bên ngoài mà

tạo thành một tầng phòng hộ, đồng thời tay phải giơ lên vung ra bên ngoài, lập

tức rất nhiều phấn độc tràn ngập không khí.

Khi làm xong những thứ này, hắn đã bước vào bên trong thành lũy, mới vừa

bước vào đã nghe được xa xa truyền đến tiếng pháp thuật nổ vang, đồng thời

phía trước cũng có tiếng hừ lạnh truyền đến, trong nháy mắt tiếp theo, một bóng

người tốc độ cực nhanh phục kích tới gần.

Đối phương là một người trung niên, mặc hắc bào, hình dạng không chút

khác biệt với nhân tộc, duy chỉ có trên mi tâm xuất hiện một đạo hắc tuyến, toàn

thân bộc phát tu vi Kim Đan năm Cung, nhưng không đợi gã tới gần Hứa Thanh

đã liền biến sắc, trong ánh mắt lộ ra hoảng sợ, phun ra một đám máu tươi màu

đen.

"Đây là loại độc gì!"

Độc, gã không có gì bất ngờ, gã bất ngờ chính là loại độc này quá mạnh, gã

mới chỉ tới gần hít vào một hơi, đã cảm thấy lục phủ ngũ tạng đều đang thiêu

đốt, trước mắt biến thành màu đen.

Một cái chớp mắt hạ xuống, gã đã không có tư cách tiếp tục hoảng sợ, bởi vì

tốc độ Hứa Thanh quá nhanh, nháy mắt liền tới gần, con dao găm đội trưởng

tặng cho xuất hiện trong tay, hắn cầm chặt chiếc vải quấn xác chết quấn quanh

tay nắm, từ trên người gã trung niên thoáng cắt qua một cái.

Dao găm lướt qua một vòng trên cổ, đầu người bay lên.

Thần sắc Hứa Thanh như thường, khom người bước vào đêm tối, đổi vị trí

từ con mồi trở thành thợ săn, một đường đi vào trong những góc tối âm u, trong

lúc nhanh chóng đi về phía trước, hắn bỗng nhiên tăng tốc, dao găm vung lên

phía trước.

Một đạo bóng người đột nhiên lao ra, nhưng không đợi người kia ra tay, đầu

người giống như tự đưa đến trước mặt Hứa Thanh, trên mặt mang theo vẻ

không cách nào tin, bay lên thật cao.

Hứa Thanh cũng chưa từng liếc mắt nhìn qua, nhoáng một cái phía dưới, lần

nữa biến mất.

Rất nhanh, một tên tu sĩ Thánh Lan tộc ẩn thân trong một nơi bí mật gần đó,

đang ngóng nhìn bốn phía, chuẩn bị chờ đám người tiến đến liền xuất thủ, khi

ánh mắt của gã đang nhìn xa xa, thần sắc bỗng nhiên biến hóa, vừa định phản

kích nhưng đã chậm.

Thân ảnh Hứa Thanh quỷ dị xuất hiện ở phía sau gã, dao găm không chút

dừng lại, từ trên cổ vẽ qua một đường.

Sau đó Hứa Thanh nhướng mày, phía sau truyền ra tiếng rít, theo tia chớp

màu đỏ và Ảnh Tử mở ra những con mắt, thân thể người đánh lén phía sau Hứa

Thanh chấn động, que sắt trực tiếp xuyên thấu qua mi tâm của gã.

Mà giờ khắc này, bên trong thành lũy vẫn không ngừng truyền ra tiếng chém

giết và pháp thuật nổ vang, không trung càng truyền đến tiếng gầm nhẹ của

Khổng Tường Long, chung quanh y thình lình có bốn tên tu sĩ chiến lực tám

Cung của Thánh Lan tộc.

Có thể có chiến lực tám Cung, có thể thấy bốn tên này có lẽ cũng không

phải hạng người tầm thường trong Thánh Lan tộc, riêng phần mình đều có được

công pháp Hoàng cấp.

Công pháp Hoàng cấp của bọn họ có tiêu chuẩn rất rõ ràng, riêng phần mình

huyễn hóa ra một cái đại thủ ma quái màu đen, điệp gia lẫn nhau, tràn ra uy áp

kinh người, lại còn tạo thành trận thế với nhau, thậm chí còn vận dụng bốn kiện

mảnh vỡ pháp bảo.

Tất cả mọi thứ đều không phải vì đánh chết kẻ địch, bởi vì muốn đánh chết

Khổng Tường Long rất khó, cho nên mục đích của bọn họ chỉ là tạo thành khốn

trận, muốn vây khốn Khổng Tường Long.

Đồng thời bầu trời thời khắc này tràn ngập sấm sét, giống như bị thu hút

không ngừng hội tụ, sắp hạ xuống phía dưới, mục tiêu chính là Khổng Tường

Long.

Hứa Thanh nhìn thấy hết thảy, trong mắt càng thêm lạnh như băng, nhưng

không có tiến đến mà quay đầu nhìn về bóng tối phía trước.

Chỗ đó có một đạo bóng dáng, đang từng bước một đi tới.

"Rất thú vị, Chấp Kiếm Giả của nhân tộc lần này có chút không giống với

người mà Hắc Y Vệ chúng ta gặp thường ngày."

Thánh Lan tộc cũng có tổ chức cùng loại với Chấp Kiếm Cung, tên là Hắc Y

Vệ.

Mà giờ khắc này sau lưng Hứa Thanh truyền đến tiếng rít, ba Chấp Kiếm

Giả của Ti bên ngoài chạy đến, bọn họ một đường cảm nhận có độc, đã ăn thật

nhiều giải độc đan.

Đây là Hứa Thanh sau khi giết người xong sau đã có thu liễm, thu hồi bộ

phận chất độc, nếu không giải độc đan cũng vô dụng.

Trên đường đi bọn họ đã nhìn thấy được vô số cỗ thi thể Thánh Lan tộc mất

đầu, đều là một kích toi mạng.

Trong đó từng người, đều có chiến lực năm Cung tương tự bọn họ.

Vì vậy đáy lòng bọn họ đã sớm vô cùng chấn động đối với Hứa Thanh.

Bọn họ đã nghe nói nhóm Chấp Kiếm Giả mới lần này không hề tương tự

với trước kia, bên trong có mấy người rất yêu nghiệt, Hứa Thanh cũng ở trong

đó, nhưng dù sao bọn họ cũng chưa từng thấy hắn ra tay.

Bây giờ tận mắt nhìn thấy, bọn họ liền cảm thụ rất là sâu sắc về sự kinh

khủng của Hứa Thanh.

Trên thực tế bản thân bọn họ cũng không phải là hạng người tầm thường,

bất kỳ một người nào một mình chấp hành nhiệm vụ bên ngoài, cũng đều có

chiến tích đồ sộ, nhưng nếu so sánh cùng hắn thì vẫn không bằng.

"Lại thêm ba tên." Ngay khi ba Chấp Kiếm Giả Ti bên ngoài xuất hiện, thân

ảnh trong bóng tối cũng đi ra, toàn thân mặc đạo bào màu đen, phía trên thêu

hỏa diễm màu vàng, trong đêm tối giống như có Thánh Hỏa thiêu đốt, lộ ra chấn

động không tầm thường.

Phía sau hiện lên công pháp Hoàng cấp, biến thành thủ ấn cực lớn, phía trên

nâng lên sáu tòa Thiên Cung, uy áp tràn ra tứ phía, đồng thời cũng lộ ra chiến

lực bảy Cung của người này

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.