Quang Âm Chi Ngoại
Ngay khi Hứa Thanh trở về, lúc đi ngang qua Hình Ngục Ti tầng thứ chín,
khi bóng người Hứa Thanh vừa mới xuất hiện ở trên bậc thang, là đã nghe được
giọng nói nghiêm nghị của Cung chủ từ xa xa truyền đến.
"Đừng tưởng rằng được người khác xưng vài câu thiên kiêu, ngươi liền tự
cho mình là siêu phàm, trong mắt ta, Khổng Tường Long ngươi chính là một
tên Chấp Kiếm Giả mới, non nớt vô cùng!"
Bước chân Hứa Thanh dừng lại, nhìn sang, chú ý thấy Khổng Tường Long
đang cúi đầu đứng ở nơi giao tiếp của tầng này.
Cung chủ đang đứng đối diện, thần sắc uy nghiêm, lạnh mặt răn dạy y.
"Dù người khác nhìn thấy ngươi kinh diễm tuyệt luân, nhưng ngươi không
tuân thủ quy củ của Chấp Kiếm Giả, nhiều lần lấy việc riêng làm công, sớm
muộn gì cũng có một ngày nhất định làm ra đại họa, ngươi có hiểu rõ điểm này
hay không?"
Thần sắc Cung chủ uy nghiêm, trong giọng nói còn mang theo một chút nộ
khí.
"Chấp Kiếm Cung không phải là nơi làm vườn, cũng không cần người
không tuân thủ quy củ, nếu như ngươi cho rằng có thể dựa vào tiểu thông minh,
làm xằng làm bậy trong này...."
Hứa Thanh thấy một màn như vậy, hiểu rõ nhất định là khi Khổng Tường
Long đưa phạm nhân tới đây, liền bị phát hiện đã làm việc tư gì, khiến cho
Cung chủ răn dạy, sợ là không thể thiếu bị bắt vào lồng giam chịu phạt.
"Tại sao Cung chủ lại cứ nhìn chằm chằm vào Khổng đại ca nhỉ?"
Đáy lòng Hứa Thanh có chút kinh ngạc, nhưng hắn biết rõ giờ phút này đối
phương đang nổi nóng, vì vậy lập tức cúi đầu, đi về phía tầng thứ mười.
Nhưng hắn còn không đi xuống bậc thang, bên Khổng Tường Long hiếm
thấy bỗng phản bác lại một câu.
"Ta không làm xằng làm bậy, ta đã hoàn thành nhiệm vụ, vật phẩm nhiệm
vụ ta cũng lấy được, chỉ là trả lại muộn hai ngày mà thôi, sinh mệnh của những
người bị hại kia đều chỉ còn hơi thở cuối cùng, chẳng lẽ ta thấy chết mà không
cứu sao?"
"Càn rỡ!" Cung chủ hừ lạnh một tiếng, giọng nói như là thiên lôi nổ vang
bát phương, khiến cho lính canh ngục bốn phía nhao nhao kinh hãi, Hứa Thanh
cũng hít vào một hơi, quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Khổng Tường Long ngẩng đầu, vẻ mặt không phục, mà Cung chủ
chỗ đó rõ ràng rất là tức giận, trong mắt tràn ra ánh sáng lạnh như băng.
"Có bản lãnh rồi đúng không, học được cả cách tranh luận với ta rồi, nếu
như ngươi cứ tiếp tục như thế, không bằng cút ra khỏi Quận Đô, đi tìm một địa
phương nhỏ nào đó mà hưởng thụ hư vinh anh hùng của ngươi đi."
Thân thể Khổng Tường Long run rẩy, sau một lúc lâu liền cúi đầu xuống.
"Nhớ cho kỹ, khi ngươi tấn thăng thành Chấp Kiếm Giả, câu đầu tiên ta nói
với ngươi là gì?" Cung chủ nhìn qua Khổng Tường Long, vẻ mặt uy nghiêm.
"Thân là Chấp Kiếm Giả, mỗi một người đều là thanh lợi kiếm của nhân tộc,
phải thời khắc làm tốt chuẩn bị chịu chết vì nhân tộc." Khổng Tường Long nghe
vậy, lớn tiếng mở miệng.
Hứa Thanh quen thuộc những lời này, ban đầu ở tầng 89, khi hắn lần đầu
tiên trông thấy Cung chủ, câu nói đầu tiên của đối phương cũng là như vậy,
giống như đúc.
Giờ phút này giọng nói Cung chủ mang theo sự nghiêm khắc, tiếp tục vang
vọng.
"Hy vọng tương lai ngươi vẫn lạc trên chiến trường chiến vì nhân tộc, mà
không phải trong là trong một chút âm mưu ti tiện!"
"Với tính cách của ngươi, muốn sắp đặt hay bố cục để đối phó với ngươi
không khó, người đâu, nhốt y lại, lần này cấm túc 2 tháng, không cho phép bất
luận kẻ nào tới thăm!"
Cung chủ hất tay áo lên, quay người rời đi, lúc đi ngang qua Hứa Thanh liền
trừng mắt.
"Nhìn náo nhiệt cái gì, đã phát hiện bí mật nhà tù 132 khu Đinh rồi hả? Hay
là đã cảm ngộ khu Bính hoàn thành rồi? Còn không mau đi!"
"Vâng!" Hứa Thanh vội vàng cúi đầu, nhanh chóng rời khỏi.
Trước khi đi hắn liếc mắt nhìn qua bên Khổng Tường Long, phát hiện đối
phương cũng đang nhìn mình, ánh mắt hai người nhìn nhau, đều có vẻ bất đắc
dĩ.
Hứa Thanh thu hồi ánh mắt, nhanh chóng đi xuống tầng 90, đáy lòng cảm
khái Cung chủ nghiêm khắc, đồng thời trong mắt hắn cũng lộ ra vẻ suy tư.
"Cung chủ biết rõ ta đang cảm ngộ?"
Hứa Thanh hiểu rõ, thân là Cung chủ, nắm quyền toàn bộ Hình Ngục Ti, thì
chuyện biết mình đang cảm ngộ cũng không khó.
Nhưng toàn bộ Hình Ngục Ti có nhiều việc như vậy, còn có thể biết được
hướng đi của mình, điều này nói rõ Cung chủ cũng đang chú ý tới mình.
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, rất nhanh liền đi đến tầng 90, vừa mới đi
vào liền đã nhìn thấy Quỷ Thủ ngồi ở chỗ kia uống rượu, sau khi lão nhìn thấy
Hứa Thanh liền nở nụ cười.
"Bị Cung chủ khiển trách rồi đúng không, ta ngồi ở đây cũng có thể nghe
được tiếng vang từ bên trên."
Hứa Thanh nhẹ gật đầu, đáy lòng cũng phiền muộn, lần này bị giáo huấn
đúng là tai bay vạ gió.
"Tính cách của Cung chủ chính là như vậy, rất nghiêm khắc đối với mọi
người, đối với người dưới quyền lại càng là như vậy." Quỷ Thủ ném một bầu
rượu hắn, tươi cười mở miệng.
"Nhưng Cung chủ càng chửi, càng mắng, nói rõ trong lòng càng để ý tới
ngươi."
Hứa Thanh nhớ tới suy đoán của mình lúc trước.
"Cung chủ không có đệ tử, con nối dõi cũng đã chết trận, cho nên rất là chú
ý đối với những Chấp Kiếm Giả có tư chất, ngươi là như thế, mà Khổng Tường
Long cũng là như vậy."
Quỷ Thủ cảm khái, uống một hớp rượu.
"Con nối dõi chết trận?" Hứa Thanh nhìn Quỷ Thủ.
"Đúng vậy, việc này người mới không biết, phần lớn lão nhân mới biết
được, Cung chủ có hai đứa con trai, đều là Chấp Kiếm Giả, tư chất kinh người."
"Nhưng một người chết khi lẻn vào Thánh Lan tộc làm nhiệm vụ, vì không
muốn bị bắt giữ nên đã tự sát, người khác thì là bị người ta tính kế thiết lập bố
cục nhắm vào tính cách mà chết."
Quỷ Thủ thổn thức, không cần phải nhiều lời nữa.
Hứa Thanh trầm mặc, ngẩng đầu liếc mắt nhìn tầng 89 bên trên, sau một lúc
lâu liền cúi đầu về phía Quỷ Thủ, đi về phía bích hoạ, bước vào tiểu thế giới.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.