Quang Âm Chi Ngoại

Chương 959: Thương Long hóa thiên đạo! (1)



Hứa Thanh nghĩ tới đây thì không hề chần chờ chút nào, lập tức bước vào

tiểu thế giới, khoanh chân ngồi trên núi lửa của khu đông 13.

Hắn ngẩng đầu nhìn qua bầu trời, hồi lâu sau chậm rãi nhắm hai mắt lại,

cảm giác bổn mạng Thương Long trong cơ thể mình.

Dưới khí cơ dẫn dắt, bổn mạng Thương Long trong tâm thần Hứa Thanh

biến ảo, tương tự nhìn chăm chú Hứa Thanh.

Bổn mạng Thương Long, là lúc Hứa Thanh tu vi Ngưng Khí kỳ, từ tầng thứ

tám của công pháp Hóa Hải Kinh biến thành, lúc ấy tên là Long Kình biển cấm,

nhưng sau đó hắn nhiều lần cảm ngộ sinh vật biển cấm, khiến cho hình thái của

nó biến hóa hoàn toàn, cuối cùng hình thành bộ dáng của Thương Long.

Từ đó về sau, lúc hắn Trúc Cơ dùng cái này hóa thành pháp khiếu bổn mạng

của bản thân, cho đến khi mở Thiên Cung, bởi vì độc đan cho nên Thương Long

phải nhượng vị, lại bởi vì Tử Nguyệt xuất hiện mà Thương Long lần nữa thoái

vị, sau đó là công pháp Hoàng cấp dung hợp thành một Cung, nó lại lần nữa

thoát vị đĩa đệm.

…Đến tận bây giờ.

"Vậy thì, lấy bổn mạng Thương Long để thừa nhận pháp tắc trảm đạo."

Hứa Thanh quyết đoán, giơ tay phải lên rồi vung xuống phía dưới, ngọn núi

xa xa lập tức nổ vang, một tên phạm nhân dị tộc bị hắn cách không lôi tới.

Đây là mẫu vật cuối cùng mà hắn trao đổi với những vị lính canh ngục khác,

dù hắn muốn nhiều hơn nữa…Thì những người khác cũng không muốn tiếp tục

trao đổi nữa.

"Có lẽ đã đủ rồi." Hứa Thanh nhìn vào tên phạm nhân dị tộc trước mặt này,

thì thào trong lòng...

Giờ phút này thân thể tên phạm nhân run rẩy nhìn qua Hứa Thanh, trong

mắt lộ ra tia bi thương, gã biết vận mệnh của mình, vì vậy nhanh chóng mở

miệng.

"Đại nhân, ta tự nguyện dẫn thiên kiếp đao tới cho ngài, ta nghiệp chướng

nặng nề, tự biết bản thân không thể được phóng thích, chỉ hy vọng sau khi đại

nhân có thu hoạch, hãy xóa ta đi, để ta không phải chịu nỗi khổ mất đi ký ức."

Ánh mắt tên dị tộc lộ ra vẻ cầu khẩn.

Hứa Thanh không nói chuyện, buông tay bỏ xuống, ném đan dược ra.

Tên phạm nhân dị tộc hung hăng nghiến răng, cầm lấy đan dược và bay đến

xa xa, trong mắt lộ ra vẻ quyết đoán và kiên quyết, một hơi nuốt vào, sau đó

toàn lực ứng phó, vận hành tu vi muốn đột phá.

Trong nháy mắt tiếp theo, bầu trời truyền tới tiếng nổ vang, mây mù nhanh

chóng bay đến, rất nhiều tia chớp tràn ngập, rất nhanh, Thiên Đao trảm đạo nhìn

như do vô số tia chớp tạo thành, trên thực tế lại chính là pháp tắc biến thành, lần

nữa xuất hiện ở trên bầu trời, xuất hiện ở trong ánh mắt Hứa Thanh.

Theo ánh đao rực rỡ chiếu vào tâm thần, thần sắc Hứa Thanh ngưng trọng,

bắt đầu lạc ấn.

Lần này hắn không khắc Thiên Đao trảm đạo vào trong tâm thần, mà khắc

nó vào trên người bổn mạng Thương Long, trong chốc lát, một tiếng gào thét từ

trong cơ thể Hứa Thanh truyền ra, bổn mạng Thương Long bỗng nhiên biến ảo

hiện ra bên ngoài.

Hứa Thanh không phân tâm, tay phải giơ lên và nhanh chóng khắc xuống.

Lấy Thương Long làm bàn vẽ, lấy trí nhớ của mình là thuốc màu, lấy cảm

giác bản thân là bút vẽ, một đạo lại một đạo, vẽ từng đao trảm đạo vào trên

người Thương Long.

Thời gian trôi qua, một đao trảm đạo ở trên bầu trời hạ xuống, tên phạm

nhân dị tộc cười thảm, tu vi tan vỡ, thân thể rơi xuống đất, hấp hối.

Mà Hứa Thanh vẫn không kết thúc, hắn vẫn đang vẽ như trước.

Chỉ là bổn mạng Thương Long tư cách là bàn vẽ, sau khi nhận từng đạo

pháp tắc mà Hứa Thanh vẽ vào, bản thân nó dần dần khó có thể chống đỡ, xuất

hiện dấu hiệu muốn tan vỡ, bên trong hình thành từng đạo khe hở khuếch tán ra

toàn thân, mắt thấy sẽ phải chia năm xẻ bảy.

Trong miệng càng truyền ra từng tiếng gào thét.

Hứa Thanh nhăn mày lại, đưa mắt nhìn bổn mạng Thương Long, hắn biết

thế này là bởi vì cấp độ của Thương Long chưa đủ dẫn đến, nhưng nếu lại đổi

vật gánh chịu khác, lại không phù hợp với suy nghĩ của Hứa Thanh.

Vì vậy sau khi trầm ngâm, hai ngọn mệnh đăng trong cơ thể Hứa Thanh lập

tức xuất hiện, bao phủ phía trên bổn mạng Thương Long, hung hăng trấn áp

xuống phía dưới.

Toàn thân bổn mạng Thương Long run lên, dưới mệnh đăng thủ hộ, nó miễn

cưỡng vững vàng một chút.

Nhưng còn chưa đủ.

Hứa Thanh suy nghĩ một chút, tòa Thiên Cung thứ ba rung động lắc lư, độc

đan tràn ra dị chất rồi dung nhập vào bên trong bổn mạng Thương Long, gia trì

cho nó.

Dị chất của độc đan do Hứa Thanh điều khiển, cho nên không làm hại

Thương Long.

Cứ như vậy, một ngày, hai ngày, ba ngày...

Cả người Hứa Thanh đắm chìm vào bên trong việc này, giống như quên mất

cả bản thân vậy, trong mắt của hắn chỉ có một đao trảm đạo, thời gian đã sớm

vượt qua 2000 hơi thở từ rất lâu rồi, nhưng hắn cũng không có chú ý.

Trên người hắn cõng theo lực lượng quy tắc, nhưng lại không áp bách khiến

thân hình hắn tan vỡ, bởi vì theo Hứa Thanh lần lượt khắc xuống, pháp tắc và

quy tắc trên người hắn đang không ngừng rơi vào trên người bổn mạng Thương

Long.

Bổn mạng Thương Long đang chia sẻ pháp tắc cho hắn.

Đồng thời kinh nghiệm thất bại thu được trong hai tháng này, cũng đã phát

huy ra hiệu dụng.

Thật giống chất dinh dưỡng vậy, khiến cho Hứa Thanh càng thêm thành

thạo đối với lạc ấn một đao trảm đạo này.

Lúc Thương Long lần nữa không chịu nổi, Hứa Thanh liền tản công pháp

Hoàng cấp, gia trì cho nó.

Bảy ngày, 10 ngày...

Thương Long kêu rên, thân thể càng ngày càng run rẩy, mỗi một lần Hứa

Thanh khắc xuống là nó đều trở lên mơ hồ, dù đã gia trì rất nhiều nhưng hôm

nay nó cũng đã tới cực hạn.

Hứa Thanh cũng biết rõ, nếu như bổn mạng Thương Long huỷ diệt, hắn

cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng.

Nhưng tính cách Hứa Thanh tàn nhẫn, giờ phút này trong mắt hắn lộ ra tinh

mang, Thiên Cung thứ tư bỗng nhiên chấn động, lực lượng Tử Nguyệt tràn ra,

lấy một đám lực lượng Thần Linh dung nhập vào trong cơ thể Thương Long,

lần nữa gia trì cho Thương Long.

Toàn thân Thương Long chấn động, Hứa Thanh lần nữa khắc xuống.

Cho đến nửa tháng sau, khi sức chống đỡ của Thương Long đã đạt đến cực

hạn, rốt cuộc Hứa Thanh hoàn thành một nét vẽ sau cùng.

Theo một nét vẽ này hạ xuống, Hứa Thanh phun ra một ngụm máu tươi thật

lớn, rơi vào trên người Thương Long, tựa như vẽ rồng điểm mắt vậy, toàn thân

Thương Long chấn động và xuất hiện huyết quang, như được phú linh.

Giờ phút này thân thể Hứa Thanh cũng lập tức uể oải, lộ ra sự suy yếu.

Nửa tháng này hắn đã hao tổn rất nhiều tâm thần, phải nói là trước đó chưa

từng có, nhưng vào lúc này thần thái trong mắt hắn lại vô cùng sáng ngời.

Bộ dáng của bổn mạng Thương Long trước mặt đã hoàn toàn đại biến, trên

người của nó xuất hiện từng sợi tơ phát ra tia sáng lập lòe sáng ngời, những sợi

tơ này tràn ngập toàn thân, lập lòe tựa như ẩn chứa quy luật nào đó.

Mỗi một hơi thở, đều có số lượng ánh sáng cố định đồng thời chớp động, trừ

bên ngoài cái này ra, còn có vô số ấn ký phù văn, tràn ra khí tức cổ xưa, trồi lên

trên toàn thân Thương Long.

Có lớn có nhỏ, có sáng có tối, hình dạng khác biệt với nhau.

Tất cả những thứ này, khiến cho Thương Long lúc này rốt cuộc xuất hiện

một tia khí tức giống như bốn tôn thiên đạo nguyên thủy mà Hứa Thanh nhìn

thấy ở bên ngoài tiểu thế giới.

Tuy chỉ là một tia, nhưng cũng đủ nghe mà rợn người rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.