Quang Âm Chi Ngoại
Sau giờ ngọ.
Vào thời khắc này, trên bầu trời không mây, ánh mặt trời thỏa thích phóng
ánh sáng chói mắt nhất trong một ngày của mình, chiếu vào trên Thủy Mặc sơn
mạch cách thành trì Quận Đô một phạm vi.
Sở dĩ gọi cái tên này, bởi vì địa chất nơi đây rất đặc biệt, lấy hai màu đen
trắng là chủ yếu, không có bất kỳ cây cối nào tồn tại, chỉ có duy nhất một loại
rắn tên là tên là Thủy Mặc sống quần cư ở đây.
Mà núi đá hai màu chồng chất lên nhau, từ xa nhìn tới, tựa như có người trải
ra một bức tranh thuỷ mặc ở nơi đây vậy.
Giờ phút này, trên một chỗ đỉnh núi như bức tranh thủy mặc có sáu người
đang ngồi.
Sáu người này phân biệt rõ ràng, một người ngồi một mình, sau đó là một
người ngồi ở giữa bốn người.
Người ngồi một mình dĩ nhiên là đội trưởng, vẻ mặt đắc ý, ngồi khoanh
chân ở chỗ cao nhất, ánh mắt phóng qua Hứa Thanh, bao quát bốn người phía
sau.
Bốn người phía sau theo thứ tự là Khổng Tường Long, Sơn Hà Tử, Vương
Thần cùng với Dạ Linh, bọn họ hầu như là không quan tâm tới đội trưởng, giờ
phút này mọi người ngồi nhìn Hứa Thanh ở bên trong, tất cả đều rất hiếu kỳ.
Nơi đây, chính là địa điểm mà Hứa Thanh ước định trước với Khổng Tường
Long, cả hai sẽ phối hợp với nhau để diễn một tuồng kịch.
"Như vậy, chúng ta bắt đầu?" Trong khi đám người Khổng Tường Long chờ
mong, đội trưởng nhàn nhạt mở miệng.
Hứa Thanh gật đầu.
Đội trưởng hất cằm lên, bày ra thái độ siêu nhiên, lấy ra hai bình thuốc và
ném cho Hứa Thanh một bình.
"Bên trong mỗi bình, đều có một viên Huyền Thiên Yêu Nguyệt Đan, sau
khi chúng ta ăn vào thì có thể cải biến kết cấu thân thể, khiến cho máu thịt có
thể biến hóa chân chính, như thế sau khi hóa thành Hắc Thiên tộc, có thể dùng
giả tráo thật."
Lời đội trưởng vừa ra, Khổng Tường Long liền nhướn lông mi lên cao, có
chút ngoài ý muốn, Sơn Hà Tử bên cạnh cũng hít vào một hơi, thần sắc thay
đổi.
"Huyền Thiên Yêu Nguyệt Đan? Đây chính là đan dược tuyệt mật của Y
Tộc, giá trị xa xỉ, vả lại rất hiếm thấy, nghe nói mỗi một tài liệu của đan dược
đều từ biến hóa của tộc nhân!"
Vương Thần và Dạ Linh cũng đều giật mình, nhìn Trần Nhị Ngưu.
Đội trưởng thể hiện bộ dạng không đáng nhắc tới, phong khinh vân đạm mở
miệng.
"Đan này cũng bình thường thôi, vốn dĩ có lựa chọn tốt hơn, nhưng Y Tộc
thiếu nợ ta một cái nhân tình, sau khi biết được ta có nhu cầu về mặt này, liền
bay qua mấy Châu, đích thân đưa đến Quận Đô cho ta, quỳ bảy ngày bảy đêm
khẩn cầu, haiz, thịnh tình không thể từ chối, ta cũng chỉ có thể thu lại."
Thần sắc Hứa Thanh cổ quái, cầm lấy bình thuốc và quét mắt nhìn đội
trưởng, lại nhìn đám người Khổng Tường Long đang nhíu mày, hiển nhiên là
mọi người đều không tin những lời này của đội trưởng.
Đội trưởng lắc đầu thở dài, bày ra bộ dạng không muốn nói nhiều về việc
này, lấy đan dược bên trong bình thuốc ra.
Đan dược vừa hiện, liền tỏa ra ánh sáng màu đỏ rực rỡ, chói mắt lập lòe,
càng có mùi hương kỳ dị từ trong khuếch tán ra, Hứa Thanh ngửi một cái liền
cảm thấy máu thịt bản thân giống như đang tự động nhúc nhích, từ đây liền có
thể thấy được sự bất phàm của nó.
Ngay trước mặt mọi người, đội trưởng một hơi nuốt viên thuốc này vào, sau
đó thân hình chấn động, mắt thường cũng có thể nhìn thấy bên ngoài thân thể
của y được tạo thành một bộ y phục.
Bộ y phục này toàn thân màu xám, không ngừng bao trùm, cuối cùng bao
phủ toàn thân đội trưởng.
Sau đó chúng nó chợt co rụt lại, thân thể đội trưởng ở dưới tác dụng của lớp
y phục này lập tức cải biến, tứ chi biến thành hết sức nhỏ, thân hình biến thành
nhỏ gầy, đầu người lại lớn hơn một chút, mí mắt cũng biến mất, hai mắt phóng
đại.
Dưới bộ quần áo kia bao bọc lại, tóc của y cũng cải biến, tạo thành từng
đám gai sóc giống như con nhím.
Một tên Hắc Thiên tộc, cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Một màn thần kỳ này, khiến đôi mắt của đám người Khổng Tường Long lộ
ra ánh sáng, mặc dù bọn họ phần lớn nghe qua Y Tộc có viên đan được kỳ diệu
đó, nhưng hôm nay tận mắt nhìn thấy, vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Hứa Thanh nhìn thấy đội trưởng hoàn thành biến hóa, không chần chờ chút
nào, lấy đan dược ra và một hơi nuốt vào, sau đó liền cảm nhận được máu thịt
của mình trong một cái chớp mắt nhanh chóng bị cải biến, tựa như phân ra một
bộ phận bị đưa đến bên ngoài thân thể, tạo thành quần áo bộ dạng Hắc Thiên
tộc.
Trong nháy mắt tiếp theo, trong mắt của đám người Khổng Tường Long, bộ
dạng của Hứa Thanh cũng biến hóa, cũng đã trở thành Hắc Thiên tộc.
Làn da màu xám, thân thể nhỏ gầy, đầu người rất lớn và tràn đầy gai sắc.
Mà quần áo trên người hắn cũng theo đó hình thành.
Quần áo không phải đạo bào, mà là áo giáp màu đỏ sậm, bao trùm toàn thân,
thoạt nhìn rất là kỳ dị.
"Máu của Hắc Thiên tộc là màu đen, mặt khác, mặc dù khí tức của các
ngươi không có sơ hở, nhưng hành vi cử chỉ cùng với pháp thuật của Hắc Thiên
tộc cũng khác biệt với nhân tộc chúng ta." Nhìn qua Hứa Thanh và Trần Nhị
Ngưu, Khổng Tường Long đè xuống kích động muốn tham dự trong lòng, nhắc
nhở một câu.
"Việc này tự nhiên đều nằm trong tính toán của Trần mỗ." Đội trưởng cười
ngạo nghễ, ném cho Hứa Thanh một viên đá màu đen.
"Đây là Hắc Huyết Thạch, sau khi ăn vào, màu sắc của máu trong người sẽ
cải biến trong thời gian ngắn."
Nói xong, đội trưởng một hơi nuốt vào, tiếp theo liền cắn mình một cái,
nghiến thủng máu thịt, bên trong tràn ra máu tươi màu đen, phối hợp khí tức
trên thân, giống Hắc Thiên tộc như đúc.
"Về phần pháp thuật..." Hai mắt màu đen âm u của đội trưởng hóa thành
Hắc Thiên tộc lóe lên, hư vô trước mặt lập tức vặn vẹo, thế mà lại có một thanh
trường mâu mơ hồ nhanh chóng hình thành.
Sau đó đội trưởng liền giơ tay phải lên, vung ra phía ngoài một cái, thân thể
lập tức chấn động, trong nháy mắt tiếp theo, vô số Thủy Mặc Xà trong ngọn núi
này liền truyền ra âm thanh sàn sạt, từ bát phương chui ra hội tụ đến, ngẩng đầu
về phía đội trưởng, giống như đang nghe lệnh y.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.