Hạ Tuyết nhanh chóng chạy tới Núi Phật Đà, đã nhìn thấy nhân viên nghiệp vụ đang bận rộn chuẩn bị các công đoạn trước khi quay phim “Vương triều hiện đại”, vì lần trước gặp chuyện ngoài ý muốn, cho nên lần này đoàn làm phim càng thêm cẩn thận, nhất là Tôn Minh, cẩn thận mọi chuyện hỏi đến từng chi tiết, tự mình đến chuồng ngựa chọn ngựa, mời người chăm sóc ngựa tới kiểm tra, dắt một tuấn mã đi tới, có lẽ vì họa được phúc, Tôn Minh nhân lúc Hạ Tuyết bị thương nghỉ ngơi mấy ngày nay, đột nhiên có ý ưởng mới, suốt đêm cùng bàn bạc với nhà biên kịch, cảnh đầu tiên “Vương triều hiện đại”, Hạ Tuyết dẫn con ngựa trắng chạy qua 10 cảnh chùa Phật Đà, chắc chắn hình ảnh càng ấn tượng, càng đẹp đẽ, tuyệt vời hơn! !
“Đạo diễn!!” Hạ Tuyết vui vẻ đi vào trường quay, nhân viên nghiệp vụ đoàn phim nhìn thấy Hạ Tuyết, đều nhao nhao bắt tay hoan nghênh nàng về đoàn!!
Tôn Minh lại càng kϊƈɦ động, vỗ vai Hạ Tuyết nói: “Cô gái! ! Vất vả cho cô rồi ! Cám ơn cô còn đồng ý trở về!”
“Đây là hạnh phúc của tôi! !” Hạ Tuyết mỉm cười nói!
Tôn Minh cũng hài lòng mỉm cười, trao đổi việc dàn dựng kịch bản với Hạ Tuyết một lần nữa, tiếp theo dẫn nàng tới trước chuồng ngựa, nói cho nàng biết nội dung của kịch bản được chỉnh sửa, Hứa Mặc và Nhậm Phong lập tức tự tay kiểm tra trái phải, còn tự mình xem qua tài liệu chuồng ngựa, và người huấn luyện ngựa, một lần nữa yêu cầu kiểm tra tất cả ngựa. . . . . . mọi thứ được khẩn trương tiến hành !
Chiếc xe BMW của Hàn Văn Vũ cũng chạy đến hiện trường, Hàn Văn Vũ bước xuống xe, đi nhanh tới phòng hóa trang, bởi vì dung kịch bản được điều chỉnh, hắn được sắp xếp diễn ở nữa cảnh sau, cho nên hắn nhất định bắt đầu thay đồ, hắn rất đi nhanh, vẻ mặt khẩn trương, thậm chí lúc nhìn thấy Hạ Tuyết, cũng không chào hỏi. . . . . .
“Văn Vũ?” Hạ Tuyết ngạc nhiên nhìn Hàn Văn Vũ. . . . . .”Hắn sao không để ý tới tôi a?”
Tôn Minh cười nói với Hạ Tuyết: “Hắn chuẩn bị. . . . . . trước khi diễn, hắn có thói quen không nói lời nào! Chúng tôi làm việc đã lâu, cho nên hiểu rất rõ! Cô cũng nhanh đi hoá trang đi!”
“Vâng!!” Hạ Tuyết lập tức đi theo Nhóm người đến phòng hóa trang, phòng của nam nữ khác nhau, bắt đầu khẩn trương hoá trang, đội tóc giả, gắn lông mi giả, đem bộ váy dài màu trắng ra, nhưng vì lần đó Hạ Tuyết bị thương, để cho hình ảnh càng thêm ấn tượng, Tôn Minh yêu cầu khoác thêm áo choàng màu tím nhạt, vốn chuyên gia hoá trang lo lắng Hạ Tuyết không phù hợp với màu tím, ai ngờ khi nàng đội tóc giả dài đến lưng, tô điểm thêm một chút màu hoa anh đào, mặc váy lụa dài màu trắng, bên ngoài khoác áo lông thú màu tím nhạt bước ra khỏi phòng hóa trang, đi ra ngoài, tất cả mọi người nhao nhao cảm thán, Hạ Tuyết sinh ra để diễn Minh Cơ !
Vẻ mặt Hạ Tuyết đỏ lên, cúi đầu nói lời cảm ơn mọi người, nàng tò mò nắm váy thật dài, chân trần đi tới phòng hóa trang của Hàn Văn Vũ, nhìn thấy Hàn Văn Vũ mặc y phục cung đình như hoàng tử William Anh quốc, vạt áo đeo huy chương, khí vũ hiên ngang, có phong phạm Vương Tử, làm mê đảo lòng người, nhất là khuôn mặt đẹp trai, hoàn hảo, hai mắt mê tình, cái mũi cao thẳng, môi mỏng gợi cảm, luôn là ứng cử viên tốt nhất cho vai nam chính, khí thế mạnh mẽ!
Hạ Tuyết nhìn hắn sửng sốt, lại có loại ảo giác hắn là một hoàng đế, làm cho người ta không khỏi sùng bái!
“OK,OK! ! Các vị minh tinh, chuẩn bị diễn! !” Phó Đạo Diễn lớn tiếng gọi phòng hóa trang! !
Mọi người lập tức chuẩn bị đi ra khỏi phòng hóa trang, Hạ Tuyết vui vẻ chạy ra, hứng lấy bông tuyết bay đầy trời, nhìn thấy các chuyên gia quay phim ở cửa lớn chùa Phật Đà, ngồi trêи giá đỡ bằng sắt cao 3 mét, đang làm theo yêu cầu của đạo diễn, thêm một máy quay chính phối hợp với chuyên gia ánh sáng, cảm giác xung quanh ánh sáng chưa đủ, lập tức điều chỉnh ánh sáng máy tính, Tôn Minh ngồi ở vị trí đạo diễn, nhìn toàn bộ tình huống trong màn hình TV nhỏ, hỏi. . . . . .” Chuẩn bị xong chưa!”
“Are you ready? Tất cả mọi người chuẩn bị tốt chưa?” Phó Đạo Diễn cầm loa, lớn tiếng kêu nhân viên! !
Nhϊế͙p͙ ảnh gia sẳn sàng!
Ánh sáng sẳn sàng !
Âm thanh sẳn sàng!
Nhóm dàn dựng cảnh 1, 2 cũng đã xong !
Bên trong cánh cửa chùa Phật Đà!
Hứa Mặc tự mình dẫn Hạ Tuyết đi tới trước con ngựa trắng, tự mình ôm nàng ngồi lên ngựa, sau đó kiểm tra con ngựa một lần nữa, lại kiểm tra hơn mười tình huống, mới lui về phía sau vài bước, cầm lấy điện thoại, bảo bọn vệ sĩ cho dưới chân núi chuẩn bị sẵn sàng. . . . . .
Chuyên gia đánh máy, cầm tấm bảng đặt trước ống kính, kêu to: “Vương triều hiện đại” cảnh 1: Gặp nhau! one-two-three. . . . . .”
Tôn Minh nhìn màn hình kêu to: “Action!”
Tiếng chuông chùa lại vang lên!
Cửa chùa ầm ầm mở ra, Minh Cơ người khoác áo choàng màu tím nhạt, ngồi trêи lưng tuấn mã, kéo dây cương, cho ngựa phóng chạy như bay ra khỏi cửa chùa Phật Đà. . . . . . Một hồi chuông đồng vang vọng khắp núi rừng. . . . . . . . . thiếu nữ xinh đẹp ngồi trêи lưng con ngựa, một mình chạy như bay trong tuyết trắng mờ mịt. . . . . .vào lúc này, dung nhan tuyệt thế, mỹ lệ, người người ngưỡng mộ xuất hiện trước ống kính. . . . . .
Chạy mấy ngàn dặm núi tuyết Sơn, dường như trong đầu nàng vang vọng tiếng chuông đồng và tiếng cười. . . . . . xa xa bên kia, giọng nói của mẹ vang lên: “Hạ Tuyết . . . . . . Ngã xuống, đừng sợ đau, phải dũng cảm đứng lên, mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng không được quên cho bản thân mình một nụ cười. . . . . bỏ qua đi…… tất cả mọi thứ sẽ qua đi …… Chỉ cần chúng ta cố gắng sống tốt, chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc …… Nếu có một ngày, con phát hiện hạnh phúc của con vuột khỏi tầm tay, cũng đừng sợ hãi. . . . . . Bởi vì. . . . . . Hạnh phúc thật ra không mất đi. . . . . . Đi, chỉ là lúc đó mà thôi …… Chúng ta phải mở to mắt nhìn, sẽ phát hiện cuộc sống vô cùng tốt đẹp…….”
Giới giải trí đang thi nhau tranh luận bộ phim “Vương triều hiện đại”, thuận lợi hoàn thành xuất sắc cảnh quay Minh Cơ, Tôn Minh vui vẻ, vô cùng vui vẻ, mời tất cả nhân viên đến khách sạn Hilton để ăn tiệc buffet, hai tay Hạ Tuyết ôm khuỷu tay Tôn Minh, giống như con gái, nói cười với Tôn Minh thật vui vẻ, sau đó vừa muốn hát bài “Uyên ương mộng hồ điệp”, đi qua một sảnh lớn, lúc định vào thang máy, lại nhìn thấy Hàn Văn Hạo cùng các lãnh đạo cấp cao đi ra khỏi khách sạn, vừa vặn nhìn thấy Hạ Tuyết, bước chân của hắn dừng lại, nhìn nàng. . . . . .
Hạ Tuyết nhìn hắn, trong lòng cũng không khỏi khẩn trương, mười mấy ngày nay quay phim, gần như không liên lạc với hắn nữa, nghe nói Hồ Điệp và Quốc vương Bru-nai nhanh chóng hủy bỏ hôn lễ, bên ngoài có tin đồn người đàn ông bá đạo Hàn Văn Hạo, không thích người phụ nữ mà bản thân hắn đã chạm qua để cho người khác giữ lấy, cho nên phá hủy hôn lễ lần này, cũng có tin đồn, Hồ Điệp vẫn còn yêu Hàn Văn Hạo, cho nên mới quyết định hủy bỏ hôn lễ, đủ loại tin đồn, được thổi phồng lên, nhưng chỉ có một tin có vẻ chân thật đó là trước đó vài ngày Hồ Điệp, mời tổ chức họp báo, tuyên bố rời khỏi giới giải trí, sẽ di dân Canada, cả đời đều sẽ không trở về . . . .