Quang Chi Tử

Quyển 10 - Chương 8: Lực lượng đại tăng



Ta kinh ngạc nhìn Tu Ti , nói :

-Nhiều người tới như vậy , há chẳng phải là một nửa lực lượng của chúng ta hay sao ?

Tu TI lắc lắc đầu nói :

-Ngươi nói sai rồi , chúng ta hiện tại lực lượng không phải là 1000 người nữa mà là hơn 3000 .

Ta vui vẻ nói :

-Hóa ra là phát triển lực lượng nhanh chóng như vậy.

Tu Ti thở ra một hơi , cảm thán nói :

-Cái này hoàn toàn phải cảm tạ 5 vị trưởng lão , bọn họ đã thuyết phục trai tráng thanh niên của Thần Chi Thôn Lạc đa số tập trung tại chỗ chúng ta , vị chi cũng trên 1000 người , hơn nữa lại chiêu tập thêm thôn dân có tố chất quanh đó tham gia huấn luyện , dần dần phát triển thành lực lượng 3000 người , tinh anh phần lớn là từ thôn dân của Thần Chi Thôn Lạc .

-Việc hòa đàm giữa nhân loại cùng với Ma tộc , Thú nhân tộc là trọng yếu phi thường , trước tiên phải chiêu tập lực lượng mới có thể cùng Yêu Vương tranh đấu , cho nên ta dẫn theo nhiều người như vậy đến đây . 5 vị trưởng lão tiếp tục ở lại căn cứ địa phụ trách huấn luyện những người khác . Căn cứ của chúng ta hiện giờ quy mô đã tương đối lớn , ra dáng một thành trì nhỏ . Ngươi mà về đó , nhất định sẽ nhận không ra .

Nghe lời Tu Ti nói xong , ta đối với chuyện đối phó Yêu Vương , niềm tin lại tăng thêm một tầng .

Tu Ti nói tiếp :

-Với thực lực của chúng ta hiện nay , cho dù phá tan cả pháo đài Tư Đặc Luân cũng không phải là chuyện gì quá khó . Chủ yếu muốn cho ba quốc gia loài người đồng ý đàm phán thì phải thi triển một ít thực lực . Vừa rồi ngươi nói rất đúng , chúng ta bắt buộc phải dựa vào thân phận sứ giả thần linh của mình . Hễ có cơ hội là cứ biểu diễn thực lực trước mặt mọi người , cho họ biết chúng ta đích thực nhận được truyền thừa của thần linh , cứ như vậy thể hiện , ai dám nghi ngờ chúng ta ?

Ta cười nói :

-Vậy sau này phải phiền đến ngươi chỉ huy rồi , có Tu Ti đại ca trí tuệ đầy mình , tiểu đệ nguyện ý làm tên tiểu tốt dắt ngựa , mặc cho đại ca sai phái , phân công.

Tu Ti cốc đầu ta một cái , giảo hoạt cười , nói :

-Tên tiểu tử nhà ngươi , định chạy trốn trách nhiệm hay sao , đừng quên ngươi mới là thủ lĩnh của chúng ta . Đừng nghĩ đổ hết trách nhiệm lên người ta là xong , ta dù sao cũng chỉ đảm nhiệm vị trí quân sư , đề xuất chủ ý , còn cụ thể quyết định là ở ngươi , ngươi cũng là Quang Diệu chiến đội đội trưởng từ lâu rồi mà , hắc hắc.

Bị hắn phát hiện ý đồ , ta bất đắc dĩ cười khổ , nói :

-Không cần như vậy , ta hay huynh lãnh đạo chẳng phải cũng giống nhau thôi hay sao?

Tu Ti lắc đầu quầy quậy , nói :

-Ngươi tuyệt đối đừng nghĩ vậy , nói thật , mấy huynh đệ chúng ta ở đây không một ai ham luyến gì quyền lợi , tự do mới là cái chúng ta đeo đuổi bấy lâu . Nếu hoàn thành xong sứ mạng này mà chúng ta may mắn còn sống , ta muốn chúng ta cùng nhau đi ngao du khắp Đại lục một phen , ta cũng muốn đến Ma tộc cùng Thú nhân tộc một chuyến , nhân thể khám phá phong thổ nhân tình xem có điểm nào mới lạ độc đáo.

Ý nghĩ của Tu Ti nói ta hoàn toàn hòa hợp với ý ta , đúng là không hẹn mà gặp .

-Thật tốt quá , ta cũng nghĩ như vậy đó , bất quá huynh không nên trốn tránh trách nhiệm , chúng ta phải cùng nhau cố gắng mới có thể hoàn thành sứ mạng khó khăn này.

Tu Ti cười khổ nói :

-Ta có thể trốn tránh được hay sao ?

Nói xong , cả 2 người chúng ta đều đồng loạt cười ha hả sảng khoái.

Cao Đức cùng Hành Áo cũng đi tới :

-Hai người đang nói chuyện gì mà cao hứng cười thế . Được rồi , Trường Cung , cô gái kia là chính là công chúa Ma tộc hay sao ? Xem ra cũng không phải là tuyệt thế mỹ nữ gì a . Ngươi chính là vì nàng mà trở thành tội phạm bị Ngải Hạ vương quốc truy nã hay sao ?

Tu Ti trừng mắt liếc Cao Đức một cái nói :

-Chỉ được cái thối mồm nói lăng nhăng.

Ta thở dài nói :

-Nàng chính là Mộc Tử , Ma tộc công chúa đó , các ngươi đang gặp không phải là dung nhan của nàng đâu , chỉ là hóa trang mà thôi . Còn về chuyện của 2 chúng ta thì đã kết thúc sớm rồi . Ta hiện tại bộ dạng người không ra người , quỷ không ra quỷ thế này còn có thể hạnh phúc với nàng sao ?

Hành Áo đột nhiên phá lên cười ha hả .

Tu Ti thấy ta cau mày , cả giận kéo tay Hành Áo :

-Tên thối nhà người cười cợt cái gì , không biết Trường Cung trong lòng đang rất đau khổ hay sao ?

Hành Áo cười nói :

-Ta cười hắn quá ngốc , có ngươi là tuyệt thế thần y ở đây còn gì đáng phải lo lắng nữa . Chẳng lẽ Hào Giác Thiên Thần của ngươi lại không có khả năng trị hết vết sẹo cho hắn hay sao ?

Ta và Tu Ti 4 mắt đồng thời sáng lên , đầu óc hoàn toàn minh bạch , không phải là Hành Áo đã gợi ý cho ta , mang lại cơ hội phục sinh cho ta hay sao .

Ta đưa mắt nhìn Tu Ti , kì vọng hiện rõ trong ánh mắt . Trong lòng cảm thấy chấn động mãnh liệt , nếu quả thật có thể chữa trị vết sẹo của ta lành lặn . Ta lại có thể hòa hợp cùng Mộc Tử , quả thật đối với ta hấp dẫn quá lớn .

Tu Ti gật đầu nói :

-Nếu như không có gì quá bất ngờ , ta nghĩ hoàn toàn có khả năng.

Ta cao hứng đến nhảy dựng lên , hô lớn :

-Vậy còn chần chờ gì nữa , chúng ta bắt đầu ngay đi thôi.

Ngay lúc này , ngoài cửa xuất hiện một đại hán tiến vào , chính là Lôi Vân , Lôi Vân đi thẳng về phía ta , reo lên :

-Trường Cung huynh đệ , ngươi gọi con rồng của ngươi về đi , đừng để nó làm kinh động đến binh sĩ thủ thành , phụ vương đã giúp ngươi thương lượng chuyện hòa ước với thống soái 2 quốc gia kia rồi.

Ta khách khí nói :

-Đa tạ huynh , Lôi Vân đại ca.

Lôi Vân sang sảng cười , nói :

-Có gì đâu phải cám ơn , ngươi là huynh đệ của em ta , tất nhiên cũng là huynh đệ của ta mà.

Ta đứng trong sân , tay giơ cao pháp trượng Tô Khắc Lạp Để , từ trong nội tâm sâu thẳm phát ra tiếng gọi Tiểu Kim , kim sắc quang mang của ta lấy bản thân làm trung tâm , phát ra một vòng sáng vàng chói lan ra tứ phía , Lôi Vân kinh ngạc đến trợn mắt há miệng nói :

-Ma pháp thật là thần kì a!

Bởi vì lúc này khoảng cách rất gần , Tiểu Kim nhanh chóng cảm ứng được tiếng gọi của ta . Trong không trung truyền đến một tiếng long ngâm sảng khoái hùng mạnh , bầu trời màu xanh trên đầu ta bỗng xuất hiện một thân ảnh màu vàng chói cực lớn , phảng phất giống như một mặt trời nho nhỏ.

Ta mừng rỡ hô to :

-Tiểu Kim !

Thân hình Tiểu Kim trong tầm mắt chúng ta từ từ lớn dần lên , chỉ thấy nó đang lượn vòng nhằm hướng vương phủ đáp xuống . Mắt thấy được khoảng sân của vương phủ , Tiểu Kim xòe rộng 2 cánh , giảm bớt tốc độ lao xuống . Mọi người nhìn thấy tốc độ lao xuống của Tiểu Kim kinh người như thế đều nép cả sang 1 bên , ta cũng lui về đứng sát cửa , chừa lại một khoảng không gian rộng giữa sân để nó hạ cánh .

Lúc này tốc độ lao xuống của Tiểu Kim quả thật quá nhanh , mặc dù xòe cánh ra giúp nó giảm bớt không ít tốc độ đáp nhưng dù sao trọng lực quá lớn cũng không thể cưỡng lại nổi . Nghe “ Oanh “ một tiếng chấn động không gian , thân thể nặng nề của Tiểu Kim đã đâm sầm xuống đất.

Ta vội kêu lớn :

-Tiểu Kim .

Rồi nhanh chóng tiến lên phía trước

Tiểu Kim giang đôi cánh vĩ đại ra phẩy phẩy , từ từ chậm rãi từ mặt đất đứng lên , cánh dính đầy bùn đất quệt cả vào người ta . Nó lảo đảo cố lết ra khỏi cái hố đất tạo thành sau cú va chạm , dùng móng gãi gãi lên đầu mình , lúc lắc đầu liên tục , hẳn nhiên vẫn còn chưa hết choáng váng sau cú rơi vừa rồi .

Ta ân cần hỏi :

-Tiểu Kim , ngươi không sao chứ ?

Nghe tiếng nói của ta , Tiểu Kim ngẩng đầu , rống lên một tiếng khoan khoái , kêu lớn :

-Chủ nhân .

Hai cánh vĩ đại chuyển động , nhất thời ôm choàng lấy ta . Lực phát sinh mạnh mẽ như vậy làm cho ta không cách nào hít thở được , xương cốt toàn thân kêu lên răng rắc , ta vận khởi đấu khí toàn thân kháng cự lại sức nặng của nó . Tiểu Kim phát hiện không hay , vội vàng buông ta ra .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.