Quang Chi Tử

Quyển 11 - Chương 30: Tân Quang thần



Không biết qua bao lâu, ý thức lại lần nữa quay về bên người ta, mơ mơ hồ hồ, ta cảm giác được toàn thân lúc nóng lúc lạnh rất khó chịu, cảm giác mơ hồ dần dần rõ ràng hơn, một cổ khí lưu lạnh như băng đột nhiên từ trên trán truyền xuống, va chạm với cỗ khí lưu nóng rực ở ngực, trong phút chốc, phảng phất tất cả đều đình trệ, hai loại năng lượng hoàn toàn trái ngược đột nhiên dung hợp cùng một chỗ, hóa thành một luồng khí lưu ấm áp không ngừng chạy trong cơ thể ta, từ từ lan ra toàn thân.

A! Ta có thể nhìn thấy bên trong, ta giật mình phát hiện cơ thể mình không giống với trước nữa, ta không còn nhìn thấy xương cốt và kinh mạch, chỉ có thể thấy một mảnh sáng như hải dương, trong cơ thể tất cả đều là do những quang điểm màu vàng tạo thành, không rõ ràng là có bao nhiêu quang điểm, nhưng ta có thể nhìn thấy rõ ràng chúng đang vận hành không ngừng theo một quỹ tích tự nhiên, trong lúc nhất thời ta không cảm giác được chúng có bao nhiêu năng lượng, chỉ có thể nhìn thấy chúng nó bảo vệ rất chắc chắn nội tạng đã biến thành màu vàng của ta.

Trong lòng vừa động, ta chợt thắc mắc không biết quang điểm này có giống như năng lượng kim cầu trước đây của ta không, nếu như vậy không phải năng lượng của ta bây giờ là không thể tưởng tượng được sao?

Đột nhiên tốc độ vận hành của quang điểm trong cơ thể chợt nhanh hơn, quang điểm trước đây không ngừng tuần hoàn đã tạo thành một dòng sông dài lưu động rất nhanh lên trên, trên chạm đến đỉnh đầu dưới chạm huyệt dũng tuyền, ý thức vừa mới thanh tỉnh của ta lại bị vây quanh một lần nữa, trước mắt tối sầm, ta phát giác thân hình ta lại một lần nữa bị hoán tỉnh.

Mở hai mắt ra, ta phát hiện mình vẫn ở trong Thiên Liệt hạp cốc như trước, chỉ có điều quần áo trên người thì không thấy, da ta trở nên trong suốt giống như ngọc, thần quang không ngừng lưu chuyển dưới da. Mặc dù bây giờ là ban đêm nhưng ta có thể thấy rõ tất cả mọi thứ xung quanh, Thiên Liệt hạp cốc đã xảy ra biến hóa thật lớn, tất cả các thực vật bừng bừng sinh cơ trước đây đều biến mất, những vách đá chung quanh biến thành một mảnh trống trải. Những thực vật và động vật ở đây đi đâu mất hết rồi? Chẳng lẻ chúng nó đều là do Mễ Già Lặc huyễn hóa ra, bởi vì không có năng lượng của hắn nên mới biến mất sao?

Nghĩ đến Mễ Già Lặc, trong lòng ta không khỏi cảm thấy buồn bã, mặc dù ta thành công tiếp nhận truyền thừa của hắn nhưng hắn cũng đã tiêu thất. Truyền thừa? Vừa nghĩ đến hai chữ truyền thừa ta bất giác thúc giục năng lượng trong cơ thể.

Ta tựa hồ đã biến thành thật thể bằng ánh sáng, huy động toàn bộ năng lượng, nhất thời quang mang toàn thân đại phóng chiếu rọi toàn bộ xung quanh. Cảm giác chưa bao giờ có tràn ngập toàn thân ta, quang nguyên tố chung quanh tựa hồ đều chịu sự chỉ huy của ta, dưới sự hấp dẫn của năng lượng trong người ta, bên ngoài đã ngưng tụ thành một tầng kết giới dày, toàn thân chấn động, sáu cánh năng lượng màu vàng xuất hiện tại sau lưng, ta cảm thấy toàn thân nhẹ bỗng chậm rãi rời khỏi mặt đất, cứ như vậy phiêu phù không cần khống chế giữa không trung. Ta có thể cảm giác được chỉ cần mình tùy tiện vung tay lên một cái cũng có thể lợi dụng năng lượng ngưng tụ tại chung quanh hủy diệt các đồ vật trước mắt, quang nguyên tố bây giờ giống như bằng hữu của ta, canh giữ xung quanh ta không rời.

Ta thu liễm năng lượng, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, hai chân quỳ xuống đất, cung kính dập đầu chín cái, nói:

-Quang thần Mễ Già Lặc, mặc dù chúng ta cho tới bây giờ không có chính thức gặp nhau, nhưng trong lòng ta người không hổ là thiên thần, tâm của người thật nhân từ, tất cả những thứ bây giờ của ta đều là do người cho. Cho nên ở trong lòng ta, người cũng giống như ân sư. Người yên tâm đi, những mong muốn của người ta nhất định sẽ giúp người hoàn thành, đây là lời hứa vĩnh viễn của ta với người.

Ta bây giờ đã không giống như trước kia, ta đã không phải là Trường Cung – Uy trước kia, ta không chỉ vì mạng sống của mình mà còn vì mạng sống của tất cả các sinh vật trên đại lục, sứ mạng của ta chính là bảo vệ bọn họ, không để bọn họ bị các lực lượng tà ác thương tổn. Tại giờ phút này cảm giác trách nhiệm tràn ngập trong ngực ta mãnh liệt chưa từng có.

http://4vn/forum/showthread.php?p=153098#post153098

Ta đứng lên, đột nhiên nghĩ tới di ngôn lúc sắp chết của Mễ Già Lặc, thần niệm chợt động, đưa tay về phía mặt của mình. Quả nhiên, mặt nạ băng thần vẫn che giấu khuôn mặt ta như cũ, mà tay phải của ta đang đeo một cái bao tay màu vàng, đó chính là Tô Khắc Lạp để pháp trượng của ta biến thành, sau này ta sẽ gọi nó là thần chi thủ. Cùng với cử động của tay phải ta, bảo thạch trong suốt phía trên thần chi thủ phát ra quang mang khác thường động lòng người. Trước ngực nóng lên, một cổ năng lượng thuần hậu mà ôn hòa tràn ngập trong ngực ta, ý niệm ta vừa động, thánh kiếm màu bạc đã xuất hiện ở trước mặt ta, tâm của ta rung động, đây mới là thánh kiếm chính thức a! Ta rốt cục đã có năng lực nắm giữ nó rồi, ta chậm rãi vươn tay phải có thần chi thủ nắm lấy chuôi của thánh kiếm, thánh kiếm phảng phất như có linh tính, tự động nhảy vào trong tay phải ta. Trong sát na ta nắm lấy thánh kiếm, quang mang toàn thân tăng vọt, năng lượng thần thánh vô cùng lấy ta làm trung tâm bất ngờ bộc phát tràn ngập cả Thiên Liệt hạp cốc.

Sáu cánh năng lượng sau lưng triển khai, trong nháy mắt công phu, ta đã thăng nhập trời cao, thánh kiếm màu bạc chiếu sáng cả bầu trời đêm, ta tiện tay vung lên liền xuất hiện một đạo quang đái năng lượng thật dài, đây chính là năng lượng của thần a! Ta đã trở thành tân quang thần ngũ sắc quang cầu lam, bạch, hoàng, hồng, thanh đột nhiên từ trong Thiên Liệt hạp cốc phía dưới bay lên, a! Chúng nó chính là thần vị của chiến thần, thiên thần, lực thần, lôi thần và phong thần. Có chúng nó, ta có thể trợ giúp mọi người tăng thực lực của mình lên, cùng nhau đối kháng với yêu tộc.

Ta cẩn thận vận dụng thần lực của mình thu ngũ sắc quang cầu vào trong không gian, cẩn thận không để chúng có một chút tổn hại.

Hít sâu một hơi không khí trong lành, ta cố gắng bình phục tâm tình của mình, không biết ở chỗ này bao lâu rồi, cũng không biết tình hình thần hộ lĩnh bên kia như thế nào rồi, ta phải nhanh chóng quay về xem sao. Sau đó đoàn kết lực lượng của mọi người, cùng nhau tìm kiếm yêu tộc, đem bọn chúng tiêu diệt hoàn toàn. Sau khi tiếp nhận truyền thừa, sự tự tin của ta tăng lên rất nhiều, mặc dù ta còn chưa biết được tới cùng là mình mạnh đến đâu, nhưng chắc chắn ít nhất cũng đạt tới cảnh giới đại ma đạo sư trong truyền thuyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.