Quang Chi Tử

Quyển 12 - Chương 6: Về tới pháo đài



Tiểu Kim suy nghĩ một chút, nói:

-Bây giờ thì tinh linh tộc còn ở lại trong lãnh thổ loài người, phụ thân mang theo mấy thúc thúc a di đi qua bên pháo đài, bây giờ hẳn là đã cùng Mộc Tử tỷ tỷ bọn họ hội hợp, đã được vài ngày rồi, bọn họ chắc cũng đã đến pháo đài. Nghe nói, yêu quật từ khe vực xuất ra còn nhiều hơn cả mười cái yêu quật cộng lại, nếu không phải Tư Đặc Luân pháo đài có ma pháp pháo trấn thủ, sợ rằng đã sớm thất thủ rồi, ma tộc và thú nhân tộc bên kia thì tương đối thảm hơn, tổn thất phỏng chừng không nhỏ.

Ta có chút gật đầu, nói:

-Được, ta bây giờ vẽ trận, các ngươi thế ta hộ pháp.

Nói xong, ta bắt đầu trên mặt đất vẽ truyền tống trận khoảng cách xa lần thứ ba trong một ngày.

Tiểu Kim và Tiểu Nhu tựa hồ đều rất thích quang mang màu vàng trên người ta phát ra, bộ dáng thoải mái đứng một bên, ở nơi trống trải này có tình huống gì đều có thể biết rất nhanh, cũng khó trách bọn chúng sao lại thoải mái đến vậy.

Rốt cục vẽ xong rồi. Ta đem truyền tống ma pháp trận định ở một chỗ gần Tư Đặc Luân pháo đài, đến lúc đó phi hành thêm một chút là có thể tới pháo đài rồi. Vẽ xong truyền tống ma pháp trận khoảng cách xa này ta có chút mệt mỏi, nhưng cũng cũng không quá để ý. Dù sao sau khi nhận truyền thừa ta không những đã vẽ hai truyền tống ma pháp trận khoảng cách xa, lại dùng một lần cấm chú và một lần năng lượng của thánh kiếm, cảm giác mệt mỏi là khó tránh khỏi. Thần cũng không phải vạn năng a!

Muốn mang theo thân thể thật lớn của Tiểu Kim truyền tống xa như vậy, thần lực không đủ thì sao được. Nghĩ tới đây, ta vội vàng thúc dục thần lực trong cơ thể, sáu cánh năng lượng lại xuất hiện trước sự kinh ngạc của Tiểu Kim và Tiểu Nhu, nhắm hai mắt lại, ta không ngừng hấp thu năng lượng của quang nguyên tố xung quanh, quang nguyên tố không ngừng bị ta chuyển hóa thành năng lượng cùa bản thân để bổ sung.

Một lúc lâu, ta một lần nữa khôi phục lại trạng thái tốt nhất, thâm hấp khẩu khí, mở hai mắt ra, lại phát hiện Tiểu Kim và Tiểu Nhu đã rời xa địa phương vừa rồi hơn trăm thước.

-Các ngươi đứng xa vậy làm gì?

Ta kinh ngạc hỏi.

-Chủ nhân, không phải là chúng ta muốn, thật sự là năng lượng của ngươi quá cường đại, đẩy chúng ta ra ngoài a!

Tiểu Kim bất đắc dĩ nói.

Tiểu Nhu nói:

-Chủ nhân, cám ơn ngươi.

Ta thu hồi năng lượng hộ thể, nói:

-Cám ơn cái gì? Các ngươi mau lại đây, ta bây giờ phát động ma pháp trận, chúng ta đến pháo đài.

Tiểu Nhu nhanh nhẹn trở lại bên cạnh ta, leo lên bả vai ta, thấp giọng nói:

-Chủ nhân, từ khi ta tiến hóa thành cửu vĩ ma hồ đến nay, năng lực thủy chung thiếu chút nữa mới có thể đạt tới trạng thái đỉnh phong, hôm nay sau khi nhìn thấy ngài, năng lượng hạo nhiên bác đại trên người ngài rốt cuộc giúp ta hoàn thành một chút cuối cùng này rồi. Ta có thể không cám ơn ngươi sao?

Ta mỉm cười, nói:

-Chúng ta là bằng hữu mà, còn nói cái gì tạ. Được rồi, chuẩn bị đi thôi. Tiểu Kim, ngươi nhanh lên một chút, đừng có đủng đỉnh như vậy.

Tiểu Kim có chút do dự đi vào trong ma pháp trận, nghi hoặc nói:

-Chủ nhân, thật sự được sao?

Ta giả vờ cả giận nói:

-Đương nhiên là được rồi, ngươi thúc giục năng lượng cùa mình bảo vệ bên ngoài, còn lại hết thảy đã có ta.

-Chủ nhân, chờ một chút.

Tiểu Nhu đột nhiên gọi lại ta đang chuẩn bị khải động ma pháp trận.

Ta nói:

-Làm sao vậy, Tiểu Nhu?

Tiểu Nhu cúi đầu, thì thào nói:

-Chủ nhân, ta có một việc muốn cầu ngài.

-Ngươi nói.

-Chủ nhân, ta đã đạt tới cảnh giới cao nhất của ma hồ rồi, ta muốn lúc ngài rãnh rỗi, có thể hay không trợ giúp ta tiến hành bước cuối cùng?

Ta ngẩn ngơ, không nhịn được nhớ tới phương pháp chuyển hóa thân thể lúc đầu Tiểu Nhu từng nói qua:

-Tiểu Nhu, ngươi không phải nói phương pháp kia có chút nguy hiểm sao? Ngươi muốn chuyển thành cái dạng gì?-

Tiểu Nhu do dự một chút, đôi mắt nhỏ kiên định nhìn ta, nói:

-Chủ nhân, ta muốn biến thành người. Biến thành nữ nhân giống như Mộc Tử, Hải Thủy bọn họ. Chủ nhân, ngươi thành toàn cho ta đi. Với năng lực của ngài bây giờ, giúp ta biến thân căn bản không có cái gì nguy hiểm.

Ta trong lòng vừa động, xem ra Tiểu Kim nói lúc trước cũng không phải là đùa giỡn, nhưng nguyện vọng này của Tiểu Nhu cũng không phải chuyện xấu, ta gật đầu, nói:

-Được rồi, ta đáp ứng ngươi, đợi chúng ta tiêu diệt yêu tộc xong, ta sẽ giúp ngươi biến thành loài người.

Tiểu Nhu nghe được lời cam đoan của ta, cảm động nói:

-Thật tốt quá, chủ nhân, cám ơn ngươi.

Nàng dùng nhung mao trên đầu không ngừng ma sát trên mặt ta, cảm thụ được nội tâm vui sướng của nàng, ta cũng cảm thấy ấm áp trong lòng.

Cả nửa ngày qua, ta chính sắc nói:

-Chúng ta phải xuất phát thôi, Tiểu Nhu, Tiểu Kim, các ngươi chuẩn bị đi.

Nói xong, ta giơ cao tay phải lên, thúc giục thần lực, tay phải có thần chi thủ nhất thời phát ra kim quang chói mắt, quang mang lóe ra hoàn toàn bao quanh chúng ta, ta liếc mắt xem Tiểu Kim một cái, hét lớn một tiếng, phát động ma pháp trận. Quang mang chợt lóe, một người hai thú đồng thời biến mất ở trên bình nguyên trống trải.

Tiến vào trong không gian truyền tống, chung quanh mặc dù có vô số sắc thái hoa mỹ, nhưng chúng ta không có tâm để nhìn, loại truyền tống ma pháp trận khoảng cách xa này rất nguy hiểm, chỉ cần không gian vặn vẹo là không biết đi đến nơi nào. Thân thể Tiểu Kim thật sự quá lớn, ta thừa nhận áp lực lớn gấp ba lúc trước, nếu không phải đã bổ sung thần lực, ta đã sớm chịu không nổi rồi.

Rốt cục, chúng ta cũng đến cuối ma pháp trận, quang mang chợt lóe, chúng ta một lần nữa lại đứng trên đại lục.

Di, tại sao thân thể chúng ta không ngừng rơi xuống, a! Chúng ta không phải bị đưa đến giữa không trung chứ, nhìn xuống phía dưới ta nhất thời chấn động, bởi vì nơi này chính là nơi lúc đầu sáu người chúng ta dùng thần lực tạo nên, khe vực sâu không thấy đáy, yêu thú thật lớn đang không ngừng xuất ra từ nơi đó. Sở dĩ lại bị truyền tống đến nơi đây, nhất định là bởi vì lúc đầu tinh thần ta có chút mệt mỏi, trong lúc vẽ ma pháp trận đã có lúc sai sót cho nên mới như vậy. Bất quá cũng tốt, dù sao đến phụ cận pháo đài là được.

Ý niệm vừa động, ta thúc giục thần lực ổn định thân thể. Tiểu Kim đã mở ra hai cánh, dừng lại giữa không trung, thân thể ta nhẹ nhàng rơi xuống trên lưng nó, quan sát tình huống chung quanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.