Quang Chi Tử

Quyển 4 - Chương 44: Vô danh



Là Hải Nguyệt, mới vài năm không gặp Hải Nguyệt đã là một đại cô nương, xinh đẹp tuyệt trần hình dáng một điểm cũng không thay đổi, có chăng chỉ là thêm nét đậm đà. Thảo nào, tiểu tử này không thể nào lên tiếng, nguyên lai là thấy tình nhân trong mộng a.

Ta cảm thán: "Hải Nguyệt so với trước kia càng ngày càng hấp dẫn, trách không được ngươi đối với nàng niệm niệm không thể quên a."

Mã Khắc than: "đi theo bên cạnh nàng chính là bạn trai của nàng bây giờ Phong Lương • Nhật."

Ta lúc này mới chú ý tới người con trai đi bên cạnh Hải Nguyệt,hắn đại khái cũng cao như ta khoảng 23,24 tuổi, thân hình đầy cơ bắp , nhưng chính là do đôi mắt hữu thần kết hợp cùng khuân mặt cương nghị của hắn, quả thật rất dễ dàng chiếm cảm tình của con gái.

Ta nói với Mã Khắc: "Đi , lên chào bọn họ một câu."

Mã Khắc cả kinh nói: "Đừng, nàng khẳng định sẽ rất tức giận ta ."

Ta cả giận nói: "Tiểu tử ngươi sao lại sợ đầu sợ đuôi như vậy, trách sao người ta không có tình cảm với ngươi, mau đi cùng ta." Nói xong liền bước lên phía trướ. Mã Khắc bất đắc dĩ phải đi theo phía sau ta.

Đi tới gần ta mới cười to nói:" Lão bằng hữu lâu ngày không gặp cũng không nhận ra ư?"

Hải Nguyệt nhìn lại khắp lượt đánh giá ta, một lúc mới giật mình nhớ lại, cười nói: "A, Trường Cung, thật sự rất lâu rồi không gặp lại ngươi."

Ta chỉ chỉ người con trai đi bên cạnh nàng: " Không giới thiệu cho ta một chút được sao?" Phong Lương • Nhật trong mắt hiện lên một tia thần sắc đề phòng.

Hải Nguyệt trên mặt hơi đỏ lên: "Đây là Phong Lương • Nhật là bạn trai của ta." Ta có thể cảm giác được phía sau Mã Khắc thân thể run lên. Hải Nguyệt chỉ vào ta giới thiệu: "Còn đây là Trường Cung • Uy, là đồng học của ta trước kia ở hoàng gia trung cấp ma pháp học viện. Trước đay đã từng giao thủ cùng ta."

Ta vươn tay bắt lấy tay Phong Lương thì nghe hắn hỏi: "ngươi hảo, ngươi cũng đến học viện học sao?"

"Đúng vậy, ta vừa mới chuyển đến tam niên cấp ba ban đi học, hôm nay là ngày đầu tiên. Từ nay về sau mong các ngươi chiếu cố ta nhiều hơn."

Ta quay người để lộ ra Mã Khắc: "Đều là lão bằng hữu mau ra nói chuyện đi." Bởi vì Mã khắc đứng nấp sau lưng ta, cho nên vừa rồi Hải Nguyệt không chú ý tới hắn, đến lúc nhìn thấy thì rõ ràng sắc mặt hơi trầm xuống.

Mã Khắc xấu hổ cười cười lên tiếng: "các ngươi hảo."

Hải Nguyệt một điểm mặt mũi cũng không để lại cho hắn mắng dồn dập: "Hảo cái gì mà hảo, thấy ngươi là ta muốn bệnh luôn rồi, Trường Cung, nếu ngươi là thuyết khách cho hắn thì ta thấy không cần đâu, ta cùng hắn căn bản là không có khả năng."

Ta kỳ quái hỏi: "Làm thuyết khách cái gì! Nếu ngươi nói về chuyện năm đó Mã Khắc theo đuổi ngươi thì ngươi không cần lo lắng nữa, mấy năm rồi ngươi vẫn hận hắn sao? Hắn cũng không có làm cái gì sai đối với ngươi , tất cả mọi người đều quen nhau nhiều năm như vậy, không thể làm thân gia cũng không cần trở mặt thành cừu nhân chứ "

Đến lượt Hải Nguyệt xấu hổ, Phong Lương lúc này mới lên tiếng nói thay nàng: "Trường Cung nói đúng, Hải Nguyệt, muội cũng không nên so đo nhiều vậy, mau đi học, chúng ta trở về đi."

Hải Nguyệt hận hận hừ một tiếng đi thẳng.

Mã Khắc nhụt chí vô cùng: "lão Đại, ngươi đều thấy, ta căn bản là không có khả năng có cơ hội."

Ta tát cho hắn một cái, cả giận nói: " ta chưa bao giờ gặp người nào gan bé như ngươi, ngươi như vậy người ta có thể thích ngươi sao? Thật không biết nói ngươi thế nào nữa, gặp Hải Nguyệt thì như chuột thấy mèo vậy. Đi thôi, trở về đi học."

Mã Khắc cúi đầu thảm não đi theo ta về phòng học, hắn cũng không có trở lại ban học của mình, mà là cùng ngồi ở ban cùng ta. Ta căn bản là không nghe đây là giờ gì môn gì, ta hỏi: "tiếp tục nói về tình hình của học viện , chuyện của Hải Nguyệt từ từ về sau giải quyết"

Mã Khắc lúc này mới khôi phục lại một chút: "Một trong hai thế lực lớn chính là Nhật, Nguyệt, Tinh tam đại gia tộc liên thủ tạo thành trưởng lão đoàn, bởi vì tam đại gia tộc tại vương quốc đã trải qua rất nhiều thăng trầm, sớm thâm căn cố đế, tại các lĩnh vực đều có ảnh hưởng lực rất sâu, cho nên tuyệt không thể coi thường."

Ta ngạc nhiên hỏi: "Tất nhiên bọn họ là cùng một chiến tuyến, vì cái gì Hải Nhật lại cổ vũ ngươi theo đuổi muội muội của hắn, Hải Nguyệt nếu cùng Nhật tộc trưởng tôn kết thân không phải rất có lợi cho sự đoàn kết của bọn họ sao?"

Mã Khắc cười khổ nói: "Ngươi tưởng rằng Phong Lương là người tốt sao? Nghe nói hắn trước kia từng có rất nhiều bạn gái, nhưng kết quả đều giống nhau, khi đã chán liền một cước bỏ đi, Hải Nhật đại ca thấy ta theo đuổi muội muội của hắn nhiều năm như vậy, biết ta thiệt tình thích Hải Nguyệt, lúc này mới cổ vũ cho ta."

"À, nguyên lai là vậy, vậy ngươi nói nốt một thế lực lớn còn lại là ai?."

"Cuối cùng một thế lực lớn chính là thân đệ đệ của bệ hạ, Khả Trát thân vương, hắn đồng thời là đại Nguyên soái, tại quân đội có ảnh hưởng lực rất lớn, nếu so với những thế lực khác hắn khẳng định lợi hại nhất. Đại ca, vẫn có chuyện ta chưa có nói cho ngươi, ta nói ra ngươi nhất định phải tha thứ cho ta."

Ta dụng ánh mắt lợi hại nhìn thẳng hắn: "nói đi, có phải là chuyện về gia tộc của ngươi."

Mã Khắc kinh ngạc hỏi: "ngươi vì sao lại biết."

Ta mỉm cười: "Lúc trước ngươi không chịu cùng đi lịch lãm ta đã đoán được gia tộc của ngươi không đơn giản, nói đi, ngươi là một trong ba thế lực lớn đúng không."

Mã Khắc hiển nhiên bị ta tinh minh đoán trúng mặt nghệt ra

Đúng lúc này, ta cảm giác được nguy hiểm, vội vàng phát ra một đạo quang thuẫn. "Phác." Một tiếng nổi lên vô số hỏa hoa. Nguyên lai chỉ là một tiểu hỏa cầu mà thôi.

Ta nhìn về phương hướng vừa công kích, là một vị ma pháp sư đã lớn tuổi, xem ra hắn là giảng sư, nhìn hắn hình như đang rất tức giận, chẳng lẽ chúng ta vừa trêu chọc hắn sao? Hắn phẫn nộ đồng thời lộ ra một tia kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới ta có thể dễ dàng ngăn trở đòn đánh lén đó.

Lão ma pháp sư cả giận nói: "các ngươi đến để học hay là để buôn chuyện hả."

Mã Khắc đứng bên cạnh ta lặng lẽ nói: "Lão nổi danh nóng tính đó, không nên trêu chọc lão."

Bây giờ, học sinh toàn ban đều nhìn hai chúng ta, trong đó kể cả nữ sanh ngồi bên cạnh ta. Nàng vừa rồi hình như đang nghe lén ta nói chuyện cùng Mã Khắc, chỉ là ta không có để ý mà thôi, dù sao đều là chuyện mọi người đều đã biết, nàng có nghe được chắc sẽ không sao .

Ta xấu hổ cười: "A, xin lỗi, sư phụ, ta sẽ không nói nữa, chăm chú nghe giảng."

Lão ma pháp sư sắc mặt lúc này mới hoãn ḥa một chút: "Ngươi là học sinh mới chuyển tới à, hết giờ đến phòng làm việc của ta một chuyến, Mã Khắc, sao ngươi lại chạy tới ban ba này, mau trở về ban của ngươi. Nếu tùy tiện nói chuyện ta sẽ phạt các ngươi đi dọn vệ sinh nhà xí."

Mã Khắc nhìn chung quanh tất ca học sinh đang cười đùa bất đắc dĩ đứng lên, trước khi đi còn nói nhỏ với ta: "Tí nữa ta kể tiếp cho nhé."

Nữ sanh bên cạnh ta nhỏ giọng nói: "Lắm chuyện."

Ta có trêu nàng sao? Không có mà, ta kỳ quái liếc mắt nhìn nàng, nàng giả như không để ý, nhìn chằm chằm bảng đen phía trước. Ta đột nhiên nổi lên ý nghĩ muốn trêu nàng, ta lặng lẽ dụng quang nguyên tố ngưng tụ thành một cột sáng bằng đầu ngón tay, xuyên qua tiếu yêu huyệt của nàng.

Nàng hơi khựng người một chút rồi đứng vụt lên lớn tiếng nói: "Ngươi làm gì, sư phụ, hắn phi lễ ta."

Ta đảo, ta cuồng đảo, như thế nào phản ánh kịch liệt như vậy, không cần như vậy chứ.

Lão ma pháp sư vừa mới hạ nhiệt giờ lại tức giận quát lên với ta: "Ngươi đi ra đứng ngoài hành lang cho ta."

Cả lớp đều nhìn ta, phảng phất tự hỏi ta cũng không đến nỗi nào, lại đi phi lễ nữ sanh, nhất lại là một người con gái bình thường, quả thực không biết xấu hổ. Ta cười khổ đứng lên đi ra ngoài, trước khi đi ra ngoài còn hung hăng liếc mắt nhìn, trong mắt nàng cũng hiện lên thần sắc đùa cợt, trừng mắt nhìn lại ta.

Ta đứng dựa vào tường thầm nghĩ Tiểu nha đầu đáng ghét, ta nhất định phải trả thù nàng, nhất định. Thật là khó chịu, trả thù nàng như thế nào đây, quẳng cho nàng một bao thư chứa nhưng trùng tử; dụng ma pháp làm cho nàng xấu hơn, đều không được, quá bình thường, nhất định phải tìm biện pháp nào hay hay trừng trị nàng, hừ.

Hết giờ, ta bị lão nhân kia dẫn tới phòng làm việc"Ngươi tới để học hay để đùa."

Lão nhân còn rất tức giận a, ta cúi đầu nói: "xin lỗi, sư phụ, ta biết sai rồi."

"Hừ! Chờ đấy. Ta sẽ chờ xem ngươi xử sự như thế nào. Có phải là ngươi chạy cửa sau học viện, cho dù ngươi xuất thân thế nào cũng không được làm ảnh hưởng người khác đi học chứ. Nói, nói xem, là vị đại quan nào đem ngươi 'Dẫn Tiến' tới a?" Ngữ khí tràn ngập ý đùa cợt, xem ra, hắn đem ta trở thành quý tộc.

Ta trả lời thật: "Là Lao Luân • Địch sư phụ giới thiệu ta đến."

Lão nhân nhíu mày: "Lao Luân • Địch, Lao Luân • Địch, chẳng lẽ là trung cấp ma pháp học viện viện trường đại nhân."

Ta gật gật đầu: "đúng vậy, chính là lão nhân gia, ta là đệ tử của người."

"Ngươi là đệ tử của Địch viện trưởng? Cho dù ngươi thế nào, ngươi cũng không được nghịch ngợm trên lớp học nữa, từ nay về sau nhớ chú ý, trở về đi." ngữ khí của lão đã hòa hoãn rất nhiều, ta cười thầm, chiêu bảng vàng Địch sư phụ quả là rất tác dụng.

Rời khỏi phòng giáo viên, ta về luôn lớp của mình. Trên lớp mọi người thấy ta bình yên trở về, đều kỳ quái nhìn ta. Ta ngồi bên cạnh nữ sanh vẫn như cũ.

Ta nhỏ giọng nói với nàng: "ngươi điên rồi a, hại ta ngượng gần chết."

Nàng hừ lạnh một tiếng: "Ta hại ngươi sao?Ngươi quả là đồ háo sắc không cũng là loại chơi bời ." Nàng còn mắng lại ta.

Không thể tưởng được ta đường đường ma đạo sư cư nhiên bị một tiểu nữ mắng. Hảo, ta nhất định phải trả thù nàng, nhất định phải cho nàng biết sự lợi hại của ta mới được.

Ta linh cơ vừa động, nghĩ ra một biện pháp rất hay, Vì vậy ta mang giấy ra điên cuồng viết. Tiết này là học môn gì ta căn bản là không để ý, không sao cả, dù sao sư phụ giảng cũng không thích hợp ta tu luyện, mỗi ngày minh tư buổi tối còn tốt hơn.

Nữ sanh bên cạnh không nhịn được khi thấy a chăm chú viết lách cái gì đó, kỳ quái nhìn ta. Ta dụng thân thể ngăn trở tầm mắt nàng, làm cho nàng không thể thấy được ta đang làm cái gì.

Viết đến giữa giờ học, cuối cùng cũng viết xong rồi, ta thở ra một hơi dài, cầm bức thư định gửi lên đọc lại một lần. Hài lòng gật gật đầu.

Ta nhẹ vỗ vai một gã đồng học ngồi trên, hắn quay đầu lại nhíu mày liếc mắt nhìn ta: "Làm gì vậy." Ta xuất ra một toản thạch tệ như biến ảo thuật ra, hắn lập tức thay đổi thái độ nhẹ giọng xuống hỏi: "Có chuyện gì sao?"

Ta cười hắc hắc, nhỏ giọng hỏi: "Nếu ngươi nói cho ta biết nữ sanh hung dữ ngồi bên cạnh ta tên gọi là gì thì cái này thuộc về ngươi ."

Hắn liếc mắt nhìn nữ sanh bên cạnh ta, rồi nói nhỏ vào tai ta: "Nàng tên là Mộc Tử • Mặc." Ta trong lòng cười thầm, xem ra kim tiền mị lực quả là rất lớn, sau đó nhanh chóng viết lên bức thư vài chữ.

Mộc tử xem bộ dạng ta thần thần bí bí nên càng muốn biết ta viết gì trong tờ giấp, ta không đổi sắc mặt lãnh thanh hỏi: "Ngươi muốn nhìn sao?"

Nàng bị ta đột nhiên phát thoại, vội lui về phía sau: "Ngươi làm gì?."

Ta cầm lấy tờ giấy còn chưa ráo mực nói: "Cho ngươi, ngươi không phải muốn nhìn sao ?" Lòng hiếu kỳ của nàng thúc giục nàng tiếp lấy tờ giấy rồi đọc lướt qua, chỉ thấy đôi má nàng hồng lên, mặc dù nàng không phải là một cô gái rất xinh, nhưng khuân mặt hồng hồng nhìn rất giống quả chín, nhìn là muốn cắn một cái.

Trên tờ giấy của ta là viết thế này : Mộc Tử tiểu thư muội hảo: từ lần đầu tiên ta gặp muội ta đã nhận ra mình rất có duyên phận với nhau, đôi mắt huyền của muội vô cùng hấp dẫn ta, làm cho ta không thể kìm nén lòng yêu thích muội, mặc dù muội vẫn lãnh đạm với ta, thậm chí hãm hại ta, nhưng ta đối với muội một điểm tức giận đều không có, thật sự, một chút đều không có giận muội, …… ta không ngừng chọc giận muội chỉ là để muội có thể cảm giác được sự tồn tại của ta, chú ý đến ta một chút, ta không dám đối mặt với muội mà nói điều này, sợ bị muội cự tuyệt, chỉ có thể dụng một phong tình thư để nói lên nỗi lòng của mình , muội có thể đáp ứng kết giao cùng ta không?

Lạc khoản - Trường Cung - Người hâm mộ muội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.