Trải qua sự kiện đuổi việc của ngày hôm trước, đến giờ thì mọi người trong tập đoàn Dư thị đều biết thân phận của Niên Tiểu Mộ.
Lúc đầu, sau khi nhân viên bộ phận kế hoạch bị Dư Việt Hàn đuổi việc, mọi người đều có mấy phần kiêng kỵ với cô, nhưng rất nhanh lại có một tin tức được truyền đến, nói là Dư Việt Hàn tức giận không phải vì cô mà là vì giữ vững nề nếp của công ty.
Nghe vậy, không ít người thở dài nhẹ nhõm.
“Tôi biết ngay mà, lấy ánh mắt của tổng giám đốc Hàn, sao có thể coi trọng một hộ lý chứ?” Trong phòng giải lao, các đồng nghiệp nữ của các phòng ban tụ tập tốp năm tốp ba lại nói chuyện phiếm.
“Nếu Niên Tiểu Mộ kia tự cho là mình có mấy phần tư sắc, muốn mượn cô chủ nhỏ để tiếp cận tổng giám đốc thì chỉ sợ cô ta phải thất vọng rồi.”
Mấy người nói xong, nhìn nhau cười một tiếng.
Tạ Tinh Tinh cũng có mặt trong phòng, cô ta nghe thấy có người có cùng ý nghĩ giống mình, lập tức thêm mắm thêm muối nói.
“Chỉ sợ có người không biết điều, nghĩ mình đẹp là có thể muốn làm gì thì làm. Hôm qua hai người nghỉ nên không biết, cũng không biết người phụ nữ kia dùng thủ đoạn gì, vậy mà lừa được tổng giám đốc đi ăn cơm ở nhà ăn nhân viên, còn cố ý để anh ấy cùng ăn một phần thịt kho tàu với mình nữa.”
“Cô nói cái gì?” Có người kinh ngạc mở to hai mắt, trong đáy mắt hiện lên ghen ghét.
Tạ Tinh Tinh hướng mắt nhìn thoáng qua bốn phía, xác định không còn người khác mới tiếp tục nói.
“Không chỉ vậy đâu, hôm qua cô ta còn cố ý dẫn theo cô chủ nhỏ tham quan các bộ ngành lớn của công ty chúng ta, dáng vể đó cứ như là vợ của tổng giám đốc đi thị sát vậy. Chuyện này tuyệt đối là sự thật một trăm phần trăm, nếu các cô không tin, có thể hỏi thăm đồng nghiệp của bộ phận kế hoạch, bọn họ biết rõ nhất!”
Tạ Tinh Tinh dứt lời, mấy người đều hít vào một hơi khí lạnh.
Hôm qua, bọn họ nghỉ nên không biết có chuyện gì xảy ra ở bộ phận kế hoạch, nhưng ít nhiều cũng nghe được chút tiếng gió. Nghe nói cũng là do Niên Tiểu Mộ đi tham quan, mới hại một đồng nghiệp bị đuổi việc.
Lúc đầu bọn họ còn cảm thấy là do đồng nghiệp ở bộ phận kế hoạch có vấn đề, hiện tại xem ra, hoàn toàn là do Niên Tiểu Mộ này cáo mượn oai hùm, ỷ vào mình là hộ lý của cô chủ nhỏ, liền mượn danh của cô chủ nhỏ và tổng giám đốc Hàn, ở trong công ty diễu võ giương oai.
Loại người này nếu không dạy cho một bài học, chỉ sợ sẽ nghĩ bản thân mình là chủ nhân của tập đoàn Dư thị!
“Tổng giám đốc Hàn thân phận cao quý, há lại có thể để cho một hộ lý nhúng chàm, nếu như có người không làm rõ được thân phận của mình, tôi sẽ giúp cô ta một chút!” Một nữ thư ký của phòng thư ký lạnh lùng tiếp lời.
Không chờ mọi người kịp phản ứng, cô ta quay người liền rời khỏi phòng giải lao.
Nhìn bóng lưng của cô ta, khóe miệng của Tạ Tinh Tinh nhếch lên, trong đáy mắt lấp lóe ánh sáng độc ác. Cô ta bưng ly nước của mình, nhanh chóng rời khỏi phòng giải lao.
Bên trong văn phòng tổng giám đốc.
“Cốc cốc!” Niên Tiểu Mộ đang vẽ tranh với Tiểu Lục Lục, bỗng nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa.
Dư Việt Hàn đi họp nên không đây, ở nơi này chỉ có cô và Tiểu Lục Lục.
Chần chờ một chút mới lên tiếng, “Mời vào.”
Cửa phòng bị đẩy ra, thư ký bưng một cái cái cốc không nhanh chóng đi đến trước mặt cô, để xuống trên bàn trà.
Không đợi Niên Tiểu Mộ mở miệng, liền trực tiếp sai bảo.
“Cô Niên, thói quen của cô chủ nhỏ là mỗi ngày buổi sáng uống một chén sữa bò, bây giờ là giờ uống sữa tươi của cô ấy, cô mau đi chuẩn bị đi.”
“…” Niên Tiểu Mộ nhìn cái cốc không trước mắt, nhíu mày.
Cô là hộ lý của Tiểu Lục Lục, cũng không phải là người giúp việc.
Ngay cả khi ở biệt thự của nhà họ Dư, sinh hoạt hằng ngày của Tiểu Lục Lục cũng không cần cô quan tâm, sao bây giờ lại kêu cô đi lấy sữa bò?