Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 154: Mong muốn của Mặc Hàn



Sau khi nghe Lilith nói xong, Thanh Vũ trầm mặc một vài giây, trong lòng hắn đang nhấc lên sóng lớn ngập trời.

Thanh Vũ tưởng rằng, năng lực tiến hóa đã là một kho tàng đáng giá đủ để Thanh Vũ dấn thân vào nguy hiểm cho việc khai thác nó, tạo ra nhiều Thiên Tài để làm trụ cột của Giáo Đình.

Bây giờ, Thanh Vũ lại biết thêm một thông tin làm hắn cảm thấy ngoài ý muốn, năng lực tiến hóa có thể làm cho một người khiêu chiến vượt cấp, lúc này, lại thêm một tính chất, năng lực tiến hóa có thể tăng cấp.

Một người ở cảnh giới Tam Duong Đỉnh Phong muốn có chiến lực ngang với Tứ Dương sơ kỳ thì họ phải là Nhị Tinh Thiên Tài, từ đó suy ra, con cá sấu kia là Nhị Tinh Thiên Tài, và năng lực tiến hóa đã làm cho nó trở thành một Nhị Tinh Thiên Tài.

Phải biết rằng, trong cả vương quốc Không Vũ, Thanh Vũ chỉ biết đến vài người đạt đến Nhị Tinh Thiên Tài mà thôi, mà họ còn không phải là một Nhị Tinh Thiên Tài từ khi sinh ra, Thiên Phú của họ đã tăng lên một bậc sau khi gia nhập vào Giáo Đình.

“Cảm ơn cô, Lilith, những thông tin mà cô cung cấp rất có ích cho chúng tôi, tôi sẽ thay mặt cho Quang Minh Giáo Đình để ghi khắc hành động này của cô.” Thanh Vũ chân thành nói trong lúc đó, hắn rời khỏi bồn tắm và đi về phía lối ra, cơ thể trần của hắn nhanh chóng được phủ lên bởi một bộ quần áo trang nhã.

Nói thật là Thanh Vũ có chút sợ hãi đối với Lilith rồi, hắn phải rời khỏi nơi này, tránh khỏi ánh mắt đăm chiêu của Lilith, nếu không, Thanh Vũ chắc chắn rằng, Lilith sẽ suy nghĩ ra một đống lý do gì đó để bắt Thanh Vũ trả tiền cho cô nàng.

Nếu Thanh Vũ có dư điểm tín ngưỡng, hắn sẽ vui lòng khi tiếp tục ở lại đây, nhưng tại thời điểm này, hắn không thể điều động thêm được bao nhiêu điểm tín ngưỡng nữa.

Cần rất nhiều điểm tín ngưỡng để duy trì sự hoạt động của Giáo Đình, nhất là khi Quân Đoàn Gaia vừa mới thành lập, thiếu thốn đủ thứ vật tư, ngay cả áo giáp vũ khí còn không đủ để cung cấp cho họ, mà thêm một lý do nữa, đó là Không Yên đang yêu cầu một số lượng lớn điểm tín ngưỡng để cải cách Không Vũ quốc.

Thanh Vũ càng nghĩ càng cảm thấy đau đầu, số lượng linh thạch mà Tiệm Tạp Hóa Quang Minh kiếm được, chỉ đủ cung cấp cho Giáo Đình tu luyện mà thôi, không có dư để mà ban thưởng hay đầu tư vào các lĩnh vực khác như giáo dục.

“Ta nên tìm kiếm một nguồn thu nhập ổn định hoặc là một nguồn thu khổng lồ để cho Giáo Đình hoạt động ở một khoảng thời gian dài mà không cần bận tâm về vấn đề điểm tín ngưỡng, đến khi đó, ta sẽ có thể điều động một số lượng lớn điểm tín ngưỡng rồi.” Thanh Vũ âm thầm tính toán.

Trở lại tòa tháp cao nhất, Thanh Vũ mới thả lỏng ra sau khi bị ánh mắt của Lilith chiếu đến trong một thời gian, không khí có vẻ rất trong lòng, nhưng ánh sáng lại yếu đi rất nhiều bởi những đám mây đang bao phủ một vùng trời, đôi lúc các đám mây kia còn che đi Mặt Trời nữa.

Rốt cuộc thì, có tiếng mưa vang ra ở bên ngoài, những hạt nước đã không chịu nổi sức nặng và rơi xuống từ các đám mây đen, chúng rơi xuống đất, phủ lên Thập Linh Hỏa thành một cái áo ẩm ướt, dòng người vội vả ở bên dưới từ từ biến mất, cho đến khi không còn ai ở bên ngoài nữa.

Thanh Vũ khẽ nhìn ra cửa số, một số đứa trẻ đang đùa nghịch dưới mưa, tiếng cười trong trẻo non nớt của chúng làm Thanh Vũ phải bật cười.

“Dường như bầu không khí u ám đã bị xua tan đi rất nhiều.” Thanh Vũ đánh giá sau khi quan sát Thập Linh Hỏa Thành.

Quang Minh Giáo Điển cho phép hắn cảm nhận được những cảm xúc tiêu cực của con người tản mát vào trong không khí, làm cho hắn biết được tình trạng của họ, bây giờ, các cảm xúc đó đã tản đi rất nhiều rồi.

“Tham kiến Giáo Hoàng, chúc mừng Giáo Hoàng đã xuất quan.” Mặc Hàn đi từ bên ngoài vào, hắn nhẹ nhàng khom người với Thanh Vũ và cung kính nói.

Mặc Hàn không thể cảm nhận được tu vi hiện tại của Thanh Vũ vì tính năng đặc biệt của Danh Hiệu, nhưng hắn chắc rằng, Thanh Vũ sẽ đột phá sau kỳ bế quan này.

“Uh.” Thanh Vũ nhìn hắn rồi khẽ gật đầu.

“Trong mười ngày qua, có chuyện gì lạ xảy ra ở đây không?” Thanh Vũ bình tĩnh hỏi, hắn khá chờ mong Mặc Hàn sẽ làm cho hắn kinh hỉ, cho dù Thanh Vũ không giao trọng trách gì cho Mặc Hàn, nếu là Mặc Hàn thì hắn sẽ biết được mình nên làm gì trong hoàn cảnh này.

“Không có gì đặc biệt xảy ra ở Thập Linh Hỏa thành trong mười ngày này, Quân Đoàn Gaia đã được thành lập và được tổ chức ổn định, bọn họ sẽ duy trì trị an trật tự ở đây, bên canh đó, vấn đề lượng thực đã được giải quyết và nhờ đó Giáo Đình đã thu được một số lượng tinh thể tiến hóa lớn để làm tài nguyên cho tu luyện.” Mặc Hàn từ tốn nói.

Thanh Vũ gật đầu, khi nãy, Thanh Vũ liền điều tra về tình trạng của Giáo Đình trong mười ngày, nhận thấy một số lượng lớn điểm tín ngưỡng được chuyển đến Rinka và nhìn thấy danh sách vật phẩm mà Rinka đã mua ở trong mười ngày, Thanh Vũ đoán ra được cách làm của Mặc Hàn.

“Để tận dụng tất cả nguồn thu, cho nên một số loại vũ khí, áo giáp đều đã được bán cho những người ở nơi đây, tất nhiên, những vũ khí, áo giáp đó chỉ có sự sắc bén và cứng rắn chứ không phải là một món pháp bảo.” Mặc Hàn nói tiếp, hắn tự tin rằng, cách làm của hắn cực kỳ đúng đắn, nhưng sâu trong lòng của Mặc Hàn vẫn thấp thỏm bất an về đánh giá của Thanh Vũ dành cho hắn.

“Mặc lão làm rất tốt, Mặc lão cần gì cứ nói với ta, ta sẽ ban thưởng cho Mặc lão.” Thanh Vũ rất đồng ý về cách làm cho Mặc Hàn, hắn nhìn Mặc Hàn rồi nói.

“Cảm ơn Giáo Hoàng.” Mắt của Mặc Hàn ánh lên cảm xúc vui vẻ, hắn cười nói, trong lòng hắn đã có quyết định.

“Mặc Hàn không cần gì đặc biệc, chỉ cần một viên tinh thể tiến hóa cấp ba là được.” Mặc Hàn nói một cách khiêm nhường, hắn biết được công lao của hắn không đủ để yêu cầu một vật như vậy, nhưng lúc này, đó là vật mà hắn cần nhất, Mặc Hàn đã biết thêm được một con đường để điều trị thương thế của hắn.

Đó là, năng lượng tiến hóa có thề bào mòn ý cảnh của cường giả Hóa Thần, vì vậy, hắn cả gan suy đoán thêm, là năng lượng từ tinh thế biến dị có tác dụng lớn hơn, nói không chừng nó còn có thể chữa trị hoàn toàn cho Mặc Hàn.

Thanh Vũ nhìn về phái Mặc Hàn, bắt gặp được đôi mắt khát khao và kiên định của Mặc Hàn, Thanh Vũ đành phải gật đầu nói: “Ta chấp nhận yêu cầu của Mặc lão, nhưng mà, bây giờ ta không có vật đó, vì vậy, hãy kiên nhẫn chờ đợi trong một thời gian nữa.”

Mặc Hàn lập tức trả lời trong vui vẻ: “Cảm ơn Giáo Hoàng đã ban thưởng.”

“Còn đây là số lượng tinh thể tiến hóa đã thu thược trong mười ngày này, mời Giáo Hoàng kiểm tra.” Mặc Hàn lấy ra một cái túi trữ vật rồi đưa cho Thanh Vũ.

Thanh Vũ đưa tay ra và nhận lấy túi trữ vật, thần thức hắn thăm dò vào không gian và nhìn thấy được một chồng núi được cấu tạo từ các viên tinh thế tiến hóa và chúng được sắp xếp theo cấp độ, chủ yếu là cấp độ một và hai, không có tinh thể tiến hóa cấp ba, điều này làm Thanh Vũ khá thất vọng, sau đó hắn lấy lại tinh thần.

Người ở đây đều ở cấp một và hai, làm sao có thể săn giết được một sinh vật tiến hóa có cấp ba được? Nhưng theo thời gian và sự ủng hộ bằng cách bán đồ của Giáo Đình, Thanh Vũ tự tin rằng, rất nhanh thôi, bọn họ sẽ săn được loại sinh vật này và dùng tinh thế tiến hóa để trao đối với Giáo Đình.

Nghĩ về một viễn cảnh ở tương lai không xa, Thanh Vũ còn cảm thấy không hài lòng lắm về số lượng người ở đây.

“Hãy dùng nó như một phần thưởng và trao tặng Quân Đoàn Gaia khi họ có được những chiến công, bên cạnh việc khích lệ tinh thần, cảnh giới của sẽ được đẩy lên nhanh chóng.”

“Ưu tiên hàng đầu của chúng ta là lực chiến.” Thanh Vũ nhàn nhạt phân phó.

“Đúng.” Mặc Hàn gật đầu đồng ý và lấy lại túi trữ vật.

“Mặc lão có kế sách gì để tăng lên số lượng người ở đây không?” Thanh Vũ bất chợt hỏi.

“Mặc Hàn không dám dấu gì Giáo Hoàng, thật ra là, kế hoạch đó đã được triển khai trong âm thầm, chúng ta chỉ cần chờ đợi và nhận lấy kết quả.” Mặc Hàn tự tin nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.