Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 176: Lilith và cóc khổng lồ!



Lilith tập trung nhìn vào con cóc và cố quan sát tất cả chuyển động của nó, cho dù là một cử chỉ nhỏ nhất cô vẫn không bỏ qua, sự tập trung cao độ này làm cho mọi âm thanh, hình ảnh ở xung quanh của Lilith trở nên mờ nhạt và tĩnh lặng, tất cả những gì cô có thể nhìn thấy và quan sát ở lúc này chính là con cóc kia.

Một kỹ năng đáng kinh ngạc đối với một cô gái ở độ tuổi như Lilith, sự tập trung này thuộc về những lính bắn tỉa có kỹ năng cao và chuyên nghiệp đã được huấn luyện ở hoàn cảnh khắc khiệt cùng với trải qua sự đào thải tàn khốc.

Không ngờ, Lilith lại có một kỹ năng như thế này, tất cả nhận thức của cô đổ dồn vào con cóc kia.

Nếu một cô gái bình thường ở tình cảnh như Lilith, chắc chằn rằng cô ấy sẽ run sợ, khiếp đảm mà hi vọng con cóc kia sẽ không phát hiện, trong đầu của cô ấy chẳng thể nào bốc lên một suy nghĩ nào cả, tất cả chỉ là một cảm giác hoảng sợ, chạy trốn thực tại, rời khỏi chốn nguy hiểm này.

Mọi thứ cứ như một gia vị chết chóc đang được nêm nếm, kết quả là, thân thể của cô gái sẽ cứng lại, chân tay không thể động đây, rồi sau cùng là ngã khụy xuống, chờ đợi tử vong giáng dQgxv9F xuống.

Cái áp lực khi nhìn thấy tất cả mọi người đều đứng im, không gian tĩnh mịch, có thể nghe được tiếng của chiếc lá rơi ở bên dưới tường thành, bên ngoài là con cóc khổng lồ hung tợn đang tuyển chọn con mồi, và chỉ một hành động nhỏ nhoi như tiếng thở cũng đủ để con cóc chú ý đến, và lúc đó, cái chết sẽ ập tới.

Không một chút trì hoãn nào, cái lưỡi con cóc sẽ phóng đến, xuyên qua thân thể của cô gái. Bị những cảnh tượng bi thảm kia kích thích, hiếm có người nào có thể kháng cự lại và vạch ra một loại kế hoạch để hành động Lilith.

Ngay khi con cóc dùng cái lưỡi để bắt được Venger to xác, Lilith lập tức di chuyển bằng, chân cô dẫm mạnh xuống bề mặt cứng rắn ở trên tường thành, cô muốn dùng tất cả sức mạnh để đẩy thân thể của cô lên cao, hướng về phía Thanh Vũ.

Trong lúc đó, Lilith lạnh nhạt nhìn về con cóc khổng lồ, cô sử dụng năng lực tiến hóa, mục tiêu là con cóc, một luồng sóng vô hình bắn ra từ thân thể của Lilith, thẳng đến thân thể của con cóc khổng lồ, lúc đó, nó đang bắt được Venger và muốn kéo vào trong mồm để thưởng thức.

Bửa ăn ngon lành ở trước mắt làm cho con cóc bỏ qua những sự vật ở xung quanh nó, cho dù là tiếng động lớn hay thân thể đang bay về phía không trung của Lilith, nó phớt lờ sự tồn tại đó với niềm mong muốn lấp đầy cái dạ dày.

Lilith như biết trước được con cóc sẽ hành động như vậy, linh lực sôi trào, tốc độ của cô tăng lên nhanh chóng, và muốn đến gần Thanh Vũ.

Thường thì, khi sắp thưởng thức một bữa ăn, hay nhâm nhi ly rượu ngon lành, con người sẽ bỏ mặc tất cả những thứ ở xung quanh, chỉ tập trung vào một mục đích thưởng thức để thỏa mãn dục vọng ăn uống hay tận hưởng cảm giác hạnh phúc khi được ăn các món mà họ thích.

Trong hoàn cảnh của con cóc cũng giống như thế. Năng lực tiến hóa của Lilith là nhận thức, nó cho phép cô điều khiển, thao túng tất cả những thứ gì liên quan đến nhận thức.


Thứ sóng vô hình đã xâm nhập vào bộ não của con cóc và bóp méo nhận thức của nó, tạo ra một ảo giác ở hiện thức, đánh lừa bộ não và lừa tất cả những giác quan của con cóc, bởi vì nó đang muốn ăn, cho nên nó đã không hề đề phòng, Lilith dễ dàng ảnh hưởng đến nó bằng năng lực tiến hóa.

Con cóc đột nhiên quay đầu và nhìn về nơi khác, không chú ý đến con Venger đang bị cái lưỡi của nó đâm xuyên tim và đang có dấu hiệu thức tỉnh khỏi ảo cảnh được tạo nên từ năng lực tiến hóa của nó.

Ngay lúc đó, trái tim của Lilith nhảy lên mãnh liệt, cô cảm nhận được nguy cơ đang bao phủ lên thân thể của cô, đó là sự tập trung của thú săn mồi vào con mồi ở ngay trước mắt. Cảnh giới của Lilith thấp hơn con cóc, cho nên năng lực của cô không thể kéo dài quá lâu, và con cóc đó đang dần thoát khỏi sự trói buộc của luồng sóng vô hình, trở về với thực tại, các giác quan hoạt động bình thường.

Bằng đôi mắt hiện lên vẻ mờ mịt, con cóc cóc khổng lồ chú ý đến Lilith đang bay trên không trung, nó sử dụng một trăm phần trăm công suất của bộ não nhỏ bé để hiểu được tình hình ở lúc này, tại sao một con mồi đáng lẽ ra phải đứng im lại đang bay trên không trung?

Chỉ trong khoảnh khắc, con cóc phát ra một cỗ khí tức nguy hiểm, giống như bên ngoài thân thể của nó có một luồng khí vô hình đang sôi trào như núi lửa, luồng khí tức kia tạo ra một cảm giác nặng nề và không thể chống cự.

Một con mồi lại thoát khỏi âm thanh của nó và di chuyển!

Nhục nhã! Con cóc cảm thấy một khái niệm xuất hiện ở trong đầu của nó, lúc này, nó đang có trí tuệ như một loài linh trưởng, loài có trí khôn gần bằng với con người, sự kỳ diệu mà năng lực tiến hóa đem đến cho những sinh vật bậc thấp!

Mặc kệ con mồi đã dùng cách gì để thoát khỏi sự ảnh hưởng từ năng lực tiến hóa. Con cóc chỉ nghĩ ra được một cách làm ở thời khắc này, tiêu diệt con mồi đáng chết, và biến nó trở thành thức ăn như Venger biến dị to xác, dẫu cho con mồi có vẻ khá nhỏ bé và không ngon lành gì.

Theo phản xạ tự nhiên mà nó đã làm nhiều lần, cơ thể nó tự hoạt động, cái lưỡi ở trong miệng nó sẽ phóng ra và đâm xuyên con mồi đang ở trên không với tốc độ cực kỳ nhanh chóng đến nổi con mồi không nhận ra được.

Nhưng mà, lúc này, con cóc bị kẹt lại, dường như cái lưỡi của nó đang bị một thứ gì đó bắt lấy, làm cho con cóc không thể bắn ra thứ vũ khí chết chóc đó được.

Trơ mắt nhìn con mồi càng bay càng xa, con cóc đưa đôi mắt tức giận dõi theo, sau đó nó muốn điều tra ra nguyên nhân tại sao cái lưỡi nó lại bị kẹt ở một nơi và chẳng thể thoát ra được.

Có vẻ như nó đã bỏ qua một việc gì thì phải? Năng lực tiến hóa của Lilith hết hiệu lực, thần kinh của con cóc trở về bình thường, cái dạ dày của nó bất chợt phát ra một âm thanh kỳ lạ làm cho nó nhận ra rằng, con mồi to xác phải bị nó nhồi vào bao tử lại đang đứng ở xa và bắt lấy cái lưỡi nó bằng hai tay.

Trong khoảng khắc đó, một lực kéo mạnh mẽ truyền đến cái lưỡi đỏ hồng, thân thể của con cóc bị kéo về phía trước, nó không thể nào phản ứng kịp, nó chỉ vừa đưa mắt nhìn vào con Venger to xác và bỗng nhiên hình ảnh thay đổi, quay tròn đều.

Ầm! Một âm thanh nặng nề vang ra, thân thể khổng lồ của con cóc bị kéo lên và rơi xuống mặt đất, kèm theo lực lượng của Venger, nó bị đập xuống như một cây búa đóng vào cục sắt cứng rắn, và đương nhiên, thân thể của con cóc không cứng bằng mặt đất được.

Vết thương nát nhừ xuất hiện ở trên đầu của con cóc và chảy ra máu tươi, thật may mắn, nó đã kịp nhắm mắt lại và bảo vệ được đôi mắt, bộ não của nó bị tác động mạnh và truyền đến cảm giác đau đớn, cả về thể xác lẫn tinh thần, con cóc đang bị tra tấn bởi vết thương.

“Gào!” Venger gào thét, cái tên ghê tợn đã bị nó đánh ngã, nhưng cái lưỡi dính chặt vào tim của Venger, máu tươi phun ra như suối, Venger cảm nhận được sinh mệnh của nó đang mất đi từng chút một, cảm giác thật là tồi tệ và khủng khiếp.

Bây giờ, nó chỉ biết trút giận vào sinh vật đã khiến nó trở thành như vậy, cơ tay hiện lên, Venger lại kéo thân thể khổng lồ và quất xuống bằng tất cả sức mạnh kèm theo sự tức giận tận cùng, con cóc không có thăng bằng, chẳng thể nào hành động như ý muốn được nữa rồi.

Ầm!

Lại một tiếng động nặng về vang ra, mặt đất run rẩy, không gian yên tĩnh càng khiến âm thanh này trở nên lớn hơn nữa, thân thể của con cóc bị kích thích, lúc bấy giờ, nó đã nhận biết được chuyện gì đang xảy ra ở đây.

Một con mồi nhỏ yếu đang đánh đập nó như một món đồ chơi rẻ tiền!

Hai mắt con cóc trợn trừng lên vì tức giận, nó nhìn thấy Venger to xác muốn thực hiện lại động tác đã làm cho nó đau khổ.

Thân thể của con cóc lại bay lên không trung, nhưng lần này lại khác hẳn hai lần trước, bằng một cách kỳ diệu nào đó, phần chân của con cóc đáp xuống mặt đất và giữ vững thân hình, tạo cho con cóc một thế để dùng lực và phản công.

Vời sức mạnh vượt trội hơn hẳn so với Venger, cãi lưỡi màu đỏ hồng cấp tốc rút lại, kéo theo đó là thân thể to xác của Venger bị lôi đi như một con vịt đuối sức, Venger chỉ biết gào thét, dùng lực từ đôi tay để níu kéo lại, nhưng tất cả chỉ là vô ích.

Sinh vật mà Venger đang đối mặt thuộc về tầng thứ cao nhất của chuỗi thức ăn, cơ bản là kết quả đã được xác định từ trước.

Âm thanh nhai nuốt vọng ra từ cai miệng khổng lồ của con cóc, xử lí xong con mồi đáng ghét, nó lại chú ý vào con mồi nhỏ bé đang ở trên không trung kia, hai lần phản kháng của bọn chúng làm cho con cóc nổi nóng, nó muốn dùng tư thế nghiền ép để ăn hết bọn phản nghịch này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.