Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 671: Toàn quân xuất kích! Thiên Thánh Kỵ Sĩ!



Sau tiếng nói từ Thanh Vũ, linh lực cuộn trào tạo thành năm cây thương ánh sáng cực kỳ mạnh mẽ, nó mang theo tất cả những gì Thanh Vũ có thể đánh ra trong một đòn duy nhất bao gồm tăng phúc từ Thánh Dực, Danh Hiệu, kỹ năng Thánh Kỵ Sĩ ở mức cao nhất chiến lực tăng lên gấp năm lần, còn có linh hệ ẩn chứa thuộc tính phong ấn…

Năm cây thương ánh sáng dài chừng mười mét, bọn chúng phóng thẳng xuyên qua không khí làm phát ra tiếng kêu xé gió chói tai, tốc độ rất nhanh đến nỗi mắt thường không thể nhìn thấy, chưa đầy hai giây đồng hồ, Ngũ Thương Phong Ma đã đâm mạnh vào giữa bầy Venger với hơn sáu mươi ngàn cá thể.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Năm cây thương ánh sáng mang theo sức mảnh hủy diệt khủng bố cùng nổ tung tạo ra một âm thanh cực kỳ to lớn, trầm trọng, mặt đất sụp lún xuống, không khí bạo liệt, một luồng sóng xung kích đánh bật ra bốn phương tám hướng, thổi bay hơn mười ngàn Venger, giết chết hơn năm ngàn trong số đó.

Bành! Bành!!

Đám Venger ngã đau lên mặt đất, vẻ mặt dữ tợn, khát máu nhìn vào Thanh Vũ, thân thể chúng bị xé nát đi, có con mất phần cánh tay, đôi chân hay thậm chí là nửa phần thân thể, trông rất thê thảm.

“GRAAAA!!” Bọn chúng cùng nhau rít gào trong cơn phẫn nộ điên cuồng, ánh mắt như thể muốn ăn tươi nuốt sống Thanh Vũ và những con người ở đây.

“Quá mạnh mẽ, một đòn giết chết hơn năm ngàn Venger, trong đó không thiếu Venger cấp bốn, thậm chí là sở hữu dị năng!!” Những người dân bình thường nói bằng vẻ mặt chấn động, hai mắt mở to ra để chiêm ngưỡng sức mạnh vĩ đại từ vị Giáo Hoàng thần bí kia.

“Giáo Hoàng lại mạnh mẽ hơn rồi!” Ba Quân Đoàn Trưởng Rinka, Dieter, Richard cười khổ một tiếng. Nhớ khi trước, lúc họ vừa gặp Giáo Hoàng lần đầu, Giáo Hoàng còn cần dùng một quả tên lửa TX-001 để giết chết phần lớn con bọ ngựa khổng lồ, chứ không phải bá đạo, cường đại như lúc này đâu.

“Giáo Hoàng đã mở màn, chúng ta cũng nên lên thôi!” Nguyễn Vu trầm giọng nói trong khi nhìn vào đám Venger, Ngọc Trang không còn sử dụng Thái Dương Sinh Giới Hoa nữa, bây giờ cuộc chiến của mọi người ở thế tấn công chứ không phải phòng thủ.

“Trận chiến này… sẽ rất gian nan!” Lưu Úc nghiêm mặt nói.

“Không thể không chiến!” Dieter cười rộ phô ra một hàm răng trắng bóng, ánh mắt đã mất kiên nhẫn, ngọn lửa nhảy múa trên cơ thể của cậu ta.

“Thế giới này… còn thiếu người chết ư?” Richard vừa dùng một ngón tay vuốt qua lưỡi dao găm dài chừng hai mươi cm vừa nói.

“Ít nhất, khi chết ở đây, cái chết của những người đó sẽ có ý nghĩa!” Rinka thản nhiên nói ra.

Còn hơn năm mươi lăm ngàn Venger đang ở trước mặt, Quang Minh Giáo Đình không đủ thực lực nghiền ép một cách áp đảo, chắc chắn đây sẽ là một trận chiến gian nan, khó khăn nhất, có vài Venger biến dị còn đứng ở trung tâm của bầy đàn, bọn chúng đang chọn con mồi đủ tư cách vào bao tử của chúng.

Trong đó, thậm chí có một ít con tản mát ra uy áp không thua kém gì Martin Oliver.

Hơn hai ngàn Venger cấp bốn, hai mươi ngàn Venger cấp ba, còn lại là cấp hai và cấp một.

Không thể tránh khỏi tổn thất khi chém giết với một số lượng Venger lớn đến chừng này.

“Giết!” Rinka, Richard, Dieter, Nguyễn Vu, Lưu Úc cùng nhau thét dài, âm thanh của họ vang rõ vào tai các thành viên quân đoàn.

Quân Đoàn Gaia, Công Hội Mạo Hiểm Giả, Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ Đoàn, tất cả mọi thành viên liền sử dụng kỹ năng tăng phúc của Thánh Kỵ Sĩ, tay cầm chặt kiếm, vẻ mặt nghiêm nghị quát to.

“Giết!!”

“Thiên Thánh Kỵ Sĩ Trận!” Các Quân Đoàn Trưởng và Nguyễn Vu liền ra lệnh.

“Kết trận!” Mọi người cao giọng quát lên.

Lấy một ngàn người làm một Thiên Thánh Kỵ Sĩ Trận, Quân Đoàn Gaia có hơn bốn ngàn người, Công Hội Mạo Hiểm Giả có hơn một ngàn năm trăm người bao gồm năm trăm người là Mạo Hiểm Giả Đồng V, còn Thánh Kỵ Sĩ Đoàn Chỉ có hơn năm trăm người, tổng cộng tạo ra sáu Thiên Thánh Kỵ Sĩ Trận.

Linh lực của mọi người tỏa sáng rực rỡ rồi kết nối với nhau, dường như ở thời điểm này, tất cả trái tim của mọi người đều có chung một nhịp đập.

Rốt cuộc, ba giây đồng hồ sau, Thiên Thánh Kỵ Sĩ Trận đã xuất hiện trước mắt thế gian, đây là lần đầu tiên các Quân Đoàn kết trận pháp này vì bọn họ cũng chỉ vừa diễn luyện chưa đầy một tháng.

Thiên Thánh Kỵ Sĩ Trận giúp các thành viên liên kết với nhau, cùng bộc phát ra sức mạnh tăng lên tận hai cảnh giới lớn tính theo cảnh giới trung bình của một ngàn người.

Hình thái của trận pháp là một Thánh Kỵ Sĩ mặt trọng giáp màu trắng bạc đang cưỡi trên một con ngựa chiến màu trắng có một cái sừng, tay cầm một cây trường thương dài sắc nhọn, một thanh kiếm tuyệt hảo đeo bên hông, lưng có một cây cung to lớn cùng với một bó tên, tay còn lại cầm một cái thuẫn màu trắng bạc pha tạp đầy vết tích loang lổ của chiến đấu, một cảm giác trầm trọng, thiện chiến, dũng mãnh, uy nghiêm tỏa ra từ Thiên Thánh Kỵ Sĩ mặc dù không ai nhìn thấy khuôn mặt, chỉ thấy rõ đôi mắt lạnh lùng đầy sát phạt đang nhìn thẳng về phía trước, nhìn vào kẻ địch cần phải bị nghiền nát.

Chưa ngừng lại ở đó, con ngựa chiến khổng lồ lại còn là một sinh vật đáng sợ sở hữu sức mạnh của Ngũ Hành, mũi thở ra lửa, miệng phun ra nước, chân giẫm đạp chấn động mặt đất, đuôi có thể biến hóa như một loài dây leo cứng cáp uốn lượn, toàn thân chính là pháp thuật hệ kim cứng cáp không thể bị xuyên thủng.

Thiên Thánh Kỵ Sĩ ngồi trên ngựa chiến, thân cao năm mươi mét nhưng lại khiếp người còn hơn cả Bách Thánh Trận cao hơn một trăm mét.

“Thật đáng sợ!!” Nhìn sáu Thiên Thánh Kỵ Sĩ Trận đứng giữa một vùng đất trống trải, hầu hết mọi người đều nuốt một ngụm nước bọt, chỉ cần nhìn vào bóng lưng khổng lồ đang đứng đó thôi thì toàn thân họ đã run rẩy, nội tâm lạnh buốt.

“Bọn họ đã luyện tập rất chăm chỉ!” Thanh Vũ nhẹ nhàng khen ngợi sau khi đánh giá Thiên Thánh Kỵ Sĩ Trận, hắn đã đưa cho các Quân Đoàn chiến trận đó để bọn họ tập luyện, sau một tháng trời ròng rã, bằng mới năm mươi tháng trong Huyễn Linh Chiến Trường, bọn họ đã thành công kết trận.

Thiên Thánh Kỵ Sĩ Trận chia làm ba cấp độ: Bạch Thánh Kỵ Sĩ, Hắc Thánh Kỵ Sĩ và Kim Thánh Kỵ Sĩ.

Sức mạnh tăng lên từ hai cảnh giới lớn cho tới ba cảnh giới lớn, đừng nhìn vào sức mạnh mà cảm thấy chiến trận này tốt, muốn luyện thành cần phải có sự tương tác tốt giữa một ngàn người, áp lực của người điều khiển trận pháp cũng tăng mạnh.

Nhìn vào chiến trận do Lưu Úc điều khiển có vẻ không bằng những chiến trận khác vì số thành viên thực sự biết đến trận pháp chỉ có hơn năm trăm người của Thánh Kỵ Sĩ Đoàn mà thôi, năm trăm người còn lại là Mạo Hiểm Giả, họ chỉ cống hiến ra linh lực gia tăng sức mạnh của chiến trận.

Cho nên Lưu Úc đang chịu đựng áp lực về tinh thần khi năm trăm Mạo Hiểm Giả kia không thể ăn ý với năm trăm thành viên còn lại, sau cùng, Lưu Úc chỉ kết trận được khoảng năm phút là sẽ cạn kiệt năng lượng tinh thần và thân thể mệt mỏi.

Có năm Thiên Thánh Kỵ Sĩ tản mát ra linh áp Ngũ Dương trung kỳ, một sơ kỳ thuộc về Lưu Úc.

Sáu Thiên Thánh Kỵ Sĩ đứng ở đó phảng phất như là “Thiên Quân Vạn Mã”, oai phong lẫm liệt!

“Giết sạch bọn Venger!!” Các Quân Đoàn Trưởng đồng thanh hét to.

Ầm! Ầm! Ầm!!

Sáu Thiên Thánh Kỵ Sĩ lao thẳng vào hơn năm mươi lăm ngàn Venger, bốn vó ngựa chiến đạp mạnh vào mặt đất làm cho đất rung, núi chuyển, mặt băng tuyết vỡ vụn, sáu Thiên Thánh Kỵ Sĩ lao vùn vụt về phía trước, một tay cầm thuẫn, một tay đưa cây trường thương dài.

Chẳng mấy chốc sau, sáu Thiên Thánh Kỵ Sĩ đã đụng độ với bầy Venger, cây trường thương bá đạo đâm thủng phá vỡ hết Venger ở đằng trước, bốn vó ngựa xông tới, giẫm đạp lên từng cơ thể Venger mặc cho bọn chúng có dữ tợn, khát máu đến cỡ nào.

Bành! Bành! Bành!!

Sáu Thiên Thánh Kỵ Sĩ vùng vẫy trường trường theo hình vòng tròn, mỗi một con Venger bị đánh trúng đều chết thảm, thân thể vỡ ra thành mấy chục mảnh kể cả Venger biến dị cấp bốn.

“GRAAAA!!” Một ít Venger liền sử dụng dị năng, sức mạnh tinh thần, mấy chục đám lửa khổng lồ, hàng chục cột nước nhấn chìm xuống từ phía trên cao, hàng chục cột đá nhọn hoặc đâm tới…

“HÝ!!” Ngựa chiến hí dài, đôi mắt ánh lên mãnh liệt và rồi toàn thân nó liền bộc phát ra ánh sáng tạo thành một vòng phòng thủ bằng năng lượng màu vàng kim.

Ầm! Ầm! Ầm!!

Tất cả dị năng đều bị ngăn lại bởi vòng phòng thủ năng lượng của ngựa chiến, Thiên Thánh Kỵ Sĩ hờ hững thu gặt mạng sống, cả một vùng đất khổng lồ bị đánh sập, máu tươi bắn lên trời cao, Venger hét thảm…

Vù!!

Ngựa chiến thở ra một ngọn lửa bùng nổ quét ngang, ngay sau đó là một vó ngọn đạp mạnh, hàng trăm cột đất phóng lên từ phía dưới chân Venger, đâm xuyên qua thân thể của bọn chúng, cái đuôi biến thành hàng chục sợi dây leo cứng cáp quất mạnh ra xung quanh làm hàng trăm Venger bị đánh bay lên bầu trời…

Sáu Thiên Thánh Kỵ Sĩ thành công hút hút mọi ánh nhìn bao gồm sự chú ý của bầy Venger.

Đây là Thiên Thánh Kỵ Sĩ tinh nhuệ, sinh ra để cống hiến bằng cách chiến đấu cho tới khi thể lực cạn kiệt, chiến đấu cho tới khi kẻ địch không còn trong tầm mắt nữa.

“Bọn họ… chúng ta từng muốn tấn công một đội quân cường đại tới vậy sao?” Những binh lính từng đi theo Martin Oliver ngây người ra nhìn trận chiến đang tiếp diễn trước mắt.

Sáu Thiên Thánh Thánh Kỵ tàn phá một cách mạnh bạo, đánh bay từng Venger mạnh mẽ, nghiền nát hàng ngàn Venger nhỏ yếu khác, tựa hồ không một thứ gì có thể ngăn cản sáu Thiên Thánh Kỵ Sĩ đó.

“Còn ngây người ra làm gì? Xông lên theo các Quân Đoàn!!” Trần Liễu Thánh Sứ trầm giọng nói với hơn hai mươi ngàn binh lính để bọn họ tỉnh táo lại và biết rõ nhiệm vụ tiếp theo.

Để được đón nhận, tha thứ một cách đúng nghĩa từ những người khác, họ phải đi đầu, xông lên chém giết với quái vật rửa sạch hết mọi tội lỗi, sai sầm trước đó.

“Giết!!” Hơn hai mươi ngàn binh lính vừa chạy vừa bắn phá bằng Railgun SS, khí tài quân sự, bom đạn nổ vang, tên lửa xẹt ngang bầu trời, tất nhiên họ tránh khỏi khu vực của sáu Thiên Thánh Kỵ Sĩ.

Trần Liễu, Trần Minh Nguyệt, Triệu Thiên Ánh, Liễu Sơ Tinh, Băng Tu, Không Tinh, Hư Minh, Không Thiên Hà cùng hàng chục Thánh Sứ khác từng là Thành Chủ của Không Vũ Vương Triều, Kinh Hồng Vương Triều, còn có ba người Nguyệt Thần, Nguyệt Yến, Nguyệt Bảo… bọn họ dẫn đầu đội quân hiện đại tấn công một phía.

“GỪ!!” Rất nhiều Venger dời tầm mắt khỏi Thiên Thánh Kỵ Sĩ, bọn chúng tập trung vào số con mồi mới đang tấn công tới đây rồi nhe nanh múa vuốt lao đầu giết ra.

Bành! Bành!

Ầm! Ầm!!

Viên đạn từ trường xuyên thủng các phần cơ thể, bom đạn, tên lửa nổ tung giữa cả bầy Venger tạo nên nhiều vụ cháy lớn, khói bụi mù mịt hòa lẫn với đó là một mùi hương gay mũi, cay nồng.

Cả hai bên lao đầu vào chiến đấu với nhau một cách tàn bạo nhất, dùng cơ thể đối chiến, hay các Thánh Sứ thì dùng pháp thuật.

Lạc Hàn Thảo, Thánh Sứ đang quản lý các Thánh Sứ khác dõng dạc nói ra:

“Hãy hỗ trợ cho bọn họ, đừng để thương vong quá nhiều!”

“Vâng!” Những Tín Đồ, Thánh Sứ thích tu luyện pháp thuật đồng thanh đáp lại.

“Thánh Quang Bảo Vệ!”

“Đại Vũ Hỏa Cầu Thuật!”

“Kim Nhận Thuật!”

“Thánh Quang Phổ Chiếu!”

“Thánh Quang Hồi Phục!”



Có thể một Thánh Pháp Sư thì rất yếu ớt nhưng, hàng chục ngàn Thánh Pháp Sư cùng nhau thi triển pháp thuật thì đó lại là một cảnh tượng khác.

Thánh Quang Bảo Vệ che chắn, giúp quân đội tăng sức phòng thủ, tăng cao tỷ lệ sống sót.

Đại Vũ Hỏa Cầu Thuật với hàng ngàn viên cầu lửa giáng xuống từ vùng trời, oanh tạc như những quả bom, đốt cháy rất nhiều Venger hay là làm cho Venger mạnh mẽ bị khựng lại trong ít lâu.

Kim Nhận Thuật là một pháp thuật gia tăng sức sắc bén của vũ khí giúp cho vũ khí của quân đội có thể cắt thủng lớp da thịt Venger một cách dễ dàng.

Thánh Quang Phổ Chiếu trút xuống từ trời cao, làm cho tâm linh mọi người sảng khoái, không bị cảm xúc tiêu cực quấy nhiễu.

Thánh Quang Hồi Phục điềm đạm bao phủ mọi người, làm cơ thể bọn họ sung sức, chữa lành vết thương nhẹ…

Quá nhiều pháp thuật trút xuống giúp cho quân đội trở thành một cỗ máy giết chóc lạnh lẽo, tàn sát từng Venger trước mặt.

“Mọi người, những người dũng cảm đang ở tuyến đầu, ngăn cản phần lớn Venger mạnh mẽ, chúng ta cũng không thể bị bỏ lại, hãy cùng tôi giơ cao vũ khí, tiêu diệt Venger, giết được Venger nào thì tinh thể tiến hóa đó thuộc về mọi người!” Vương Tinh nói lớn một tiếng với những người khác.

Có hơn một trăm ngàn con người đang ở gần đây bao gồm những người đi theo đội quân Martin Oliver và những người sinh sống trong Thập Linh Hỏa thành.

Oley, một người tiến hóa cấp ba có thực lực ngang với Tứ Dương sơ kỳ liền hưởng ứng Vương Tinh Đường Chủ:

“Vương Tinh Đường Chủ nói rất đúng, mọi người hãy cùng nhau chiến đấu, chúng ta phải giành lấy lại quê hương từ trong nanh vuốt của quái vật!!” 

“Nào, mọi người hãy theo tôi cùng những người bạn lông lá!!!” Vương Tinh cao giọng hét lên, hắn đang ngồi trên một con Sói Xám khổng lồ cảnh giới Tứ Dương sơ kỳ.

Cả bầy sói bỗng nhiên lướt tới như thể những cơn gió vô hình, trong một cái nháy mắt, hơn ba trăm Sói Xám đang đứng ở cạnh Vương Tinh trong đó có hơn một trăm Sói Xám cảnh giới Tứ Dương kỳ, có cả Đại Cẩu.

“HÚ!!!” Đại Cẩu ngửa mặt lên trời rồi hét dài.

“HÚ!!!” Ba trăm Sói Xám cùng nhau tru lên tạo nên một bản nhạc tuyệt đẹp, hoang dã giữa vùng chiến trường.

“GIẾT!” Vương Tinh thét dài, ngay sau đó, cả bầy Sói Xám liền phóng ra ngoài, đâm đầu vào bọn Venger, bầy Sói Xám cùng móng vuốt, khả năng điều khiển gió tấn công, hoành đẩy hàng ngàn Venger, bỏ lại rất nhiều thi thể bị cắn, bị cắt thành mấy mảnh.

“Xông lên!!” Oley quát to rồi dẫn theo hơn một trăm đồng đội nối gót bầy Sói Xám.

Những người khác thì còn hơi sợ hãi, nhưng khi thấy bầy Venger dồn sự chú ý vào nơi khác, nội tâm bọn họ cũng muốn tấn công, tìm kiếm ít tài nguyên gia tăng sức mạnh, thế là có người hét lên, tham gia chiến trường, từ từ, như thể một cơn mưa nặng hạt, hơn năm mười ngàn người nhào tới, hỗn chiến với Venger.

Nhìn thấy cảnh bọn họ lao tới chiến trường, Mira nở một nụ cười nhẹ nhõm:

“Chúng ta nên dùng nó thôi.”

“Được, hãy dùng nó mở đường cho mọi người!” Vũ Hy bình tĩnh gật đầu nói ra.

“Waldon, còn chờ gì nữa, hãy mang thành quả của chúng ta và Luyện Khí Đường ra đây nào!!” Mira thản nhiên nói ra.

“Vâng!” Waldon hơi cúi đầu, sau đó mang một đống vật nặng nề ra từ Nhẫn Chứa Đồ.

Đó là những khẩu pháo năng lượng trông rất hiện đại, chúng màu trắng bạc một màu đặc trưng của Quang Minh Giáo Đình, thể hiện sự thánh khiết.

Có năm mươi vật như thế đang dàn hàng ngang, chúng đưa nòng pháo to dài về hướng bầy Venger.

“Đây là Pháo Ánh Sáng, Khoa Học Viện và Luyện Khí Đường đã hợp tác chế tạo ra nó từ những kỹ thuật của Ma Linh Pháo!” Mira chầm chậm giải thích cho những người đang nghi hoặc, bao gồm cả Thanh Vũ.

“Thật tuyệt vời, mọi người luôn làm ta cảm thấy bất ngờ đấy.” Thanh Vũ trầm trồ nói, nét mặt thán phục khi chiêm ngưỡng Pháo Ánh Sáng, hắn không còn sức mạnh từ Danh Hiệu, còn bị thương khá nặng nên hắn không muốn nhúng tay vào trận chiến của mọi người.

“Chúng còn chưa thể hiện mà?” Mira cười khẽ.

“Khai hỏa đi, Pháo Ánh Sáng!”

Ầm! Ầm! Ầm!!

Năm mươi thành viên Luyện Khí Đường và Khoa Học Viện cùng nhau điều khiển Pháo Ánh Sáng, bọn họ cho Linh Thạch hạ phẩm vào một cái ngăn rồi đóng nó lại, những quả pháo lập tức bùng phát ra một luồng sáng chói mắt rồi bắn ra một cột sáng khổng lồ.

Ầm! Ầm! Ầm!!

Đó là những quả cầu ánh sáng có đường kính lên tới năm mét, chúng rơi xuống từ bầu trời cao, rơi ngay vào giữa bầy Venger rồi nổ tung.

Các vụ nổ khổng lồ có bán kính lên tới năm mươi mét, nuốt trọn hầu hết Venger ở trong đó, làm cho Venger cấp bốn bị thương nặng.

“Có thể giết chết luôn cả Venger cấp bốn ư?” Thanh Vũ ồ lên một tiếng, giờ thì hắn biết nguyên dân dẫn tới nụ cười thần bí, nguy hiểm của Mira rồi.

“Pháo Ánh Sáng cấp bốn trung phẩm, một lần bắn tiêu hao mười ngàn Linh Thạch hạ phẩm!” Mira nói khẽ.

“Vậy chúng vừa sử dụng năm trăm ngàn Linh Thạch hạ phẩm?” Thanh Vũ ngạc nhiên nói.

“Đó là con số nhỏ nhất mà chúng tôi có thể làm được!” Vũ Hy nhẹ nhàng nói ra.

“Sau này, có thể giảm bớt đi số năng lượng hao hụt và nâng cao khả năng phá hủy của Pháo Ánh Sáng.”

“Đây chỉ là một thành phẩm đầu tiên mà thôi.” Mira cười khẽ.

“Năm trăm ngàn Linh Thạch hạ phẩm tiêu diệt hơn ba ngàn Venger, rất đáng giá!” Nguyễn Thanh từ tốn nói ra.

“Tiếp tục khai hỏa đi!” Mira bình tĩnh ra lệnh.

“Vâng!!” Waldon và những người khác gật đầu.

Ầm! Ầm! Ầm!!

Pháo Ánh Sáng lại bùng lên sự hủy diệt giáng xuống bầy Venger, làm giảm bớt đi áp lực mà những thành viên ở chiến tuyến đầu đang phải gánh chịu.

“Luyện Đan Sư, hãy phân phát đan dược cho những người dũng cảm đó!” Nguyễn Thanh thản nhiên ra lệnh, tiếp theo, vô số đan dược bay vụt qua bầu trời rồi rơi vào giữa chiến trường tiếp ứng cho mọi người.

“Phù Sư, mọi người muốn tài nguyên không? Hãy chiến đấu đi!” Nguyệt Linh mỉm cười nói.

“Tuần Thú Đường, toàn lực tấn công!” Lý Quỳnh Chi dõng dạc ra lệnh.

“Trận Pháp Sư, bày trận!!” Mặc Hàn trầm giọng nói.

“Ảnh Bộ, hãy đưa những người bị thương không còn sức chiến đấu trở về đây!” Thanh Vũ đưa mắt nhìn vào Nguyễn Nam, anh em sinh đôi Lê Tấn, Lê Anh.

“Vâng thưa Giáo Hoàng!” Ba người liền chấp hành nhiệm vụ, cùng những thành viên Ảnh Bộ khác sử dụng pháp thuật phân thân cứu người trong thầm lặng.

“Linh Dược Sư hãy chăm sóc cho những người bị thương!” Thanh Vũ tiếp tục ra lệnh.

“Vâng!” Nhiều Linh Dược Sư đang ở hậu phương liền gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc tiếp đón người bị thương từ Ảnh Bộ.

“Hội Đồng Thẩm Phán, hãy giúp đỡ Linh Dược Sư một tay.” Diêu Nguyệt nhẹ giọng nói.

“Những người đang rảnh tay cũng nên làm việc đi!” Nguyễn Thanh nghiêm túc ra lệnh.

Công Chúa Fiona quan sát trận chiến của mọi người bằng vẻ mặt căng thẳng, lo toan nhưng không thể giúp ích được gì bởi vì cô đã cạn kiệt năng lượng, không thể dùng dị năng nữa.

Còn nhóm Akina đã đi vào chiến trường, nói là tìm kiếm một chút tài nguyên cho Công Chúa Fiona tu luyện.

“Bây giờ, chúng ta nên chọn đối thủ rồi.” Ngọc Trang nhẹ nhàng lên tiếng.

Nguyệt Linh, Lý Quỳnh Chi, Mặc Hàn, Nguyễn Thanh đều nhìn về phía xa xa, nơi các nguồn linh áp lớn mạnh vẫn chưa hiện thân, bọn chúng chính là các Venger cấp năm, cực kỳ đáng sợ!

Và chúng cũng chính là kẻ địch của các Đường Chủ!

“GRAAAAAAAAAAA!!!” Một tiếng rít gào vọng mạnh ra từ nơi đó, như thể cảm nhận được đâu mới là con mồi ngon lành nhất ở đây, một vài Venger cao lớn bắt đầu hành động!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.