Âm thanh thông báo vừa vang ra, toàn bộ khán đài, mấy chục ngàn người đều im lặng trong chốc lát, nhưng sau đó bọn họ liền phát ra tiếng hò hét vì kích động, âm thanh hỗn tạp chiếm lấy toàn bộ đấu trường.
“Không thể tin được, Quân Đoàn Tử Thần lại giành lấy chiến thắng?!”
“Trời ạ, chuyện này thật bất khả tư nghị!”
“Quân Đoàn Tử Thần?! Tôi cũng muốn gia nhập với bọn họ!”
“Akina, cô chính là thần tượng của tôi!!!”
“…”
Thanh Vũ, Mira, Công Chúa Fiona lẳng lặng nhìn vào sân đấu, lúc này, sân đấu bỗng nhiên phát ra ánh sáng màu trắng mãnh liệt, khoảng chừng vài giây sau, ánh sáng tan biến đi, sân đấu khổng lồ của băng tuyết và núi lửa cũng biến mất theo đó, để lại hai nhóm người Quân Đoàn Diệt Tà và Quân Đoàn Tử Thần đứng ở giữa sân.
Nhìn qua thì tất cả người tham chiến đều mệt mỏi, nhưng trạng thái của hai bên thì hoàn toàn trái ngược với nhau.
Quân Đoàn Diệt Tà trầm mặc, mọi thành viên đều đang ngồi bệt trên mặt đất, vẻ mặt khó tin, đôi tay nắm mạnh lại tới chảy ra máu tươi, ánh mắt thể hiện sự không cam lòng khi thua trận.
Phó Hội Trưởng, Nguyễn An và Nguyễn Kỳ im lặng, nội tâm của bọn họ không thể bình tĩnh cho được thì nói gì đến khích lệ tinh thần của những người khác.
Đây là trận thua đầu tiên của Quân Đoàn Diệt Tà!
Bọn họ phải ăn nói sao với ngài Nguyễn Vũ đáng kính, người thành lập ra Quân Đoàn Diệt Tà trong đấu trường Chiến Thần Vinh Quang đây?
Bọn họ không còn đủ dũng khí gặp lại Nguyễn Vu nữa!
“Một chút nữa thôi, cây cờ đó cách tôi chưa đến mười cm…” Nguyễn An vừa cắn chặt răng vừa nói, đôi tay của anh ta đập mạnh vào phần sân của đấu trường, một cảm xúc tức giận xen lẫn thất vọng tràn ngập trong tâm trí của Nguyễn An.
Tức giận với bản thân thì anh ta đã quá lơ là!
Thất vọng vì Nguyễn An đã không thể đáp lại lòng tin của Nguyễn Vu và những thành viên khác trong đội.
Nguyễn Kỳ chẳng khá hơn là bao, nhưng khi so với Nguyễn An thì Nguyễn Kỳ trông bình tĩnh hơn nhiều.
“Kẻ địch của chúng ta xứng đáng nhận lấy chiến thắng!”
“Nhưng đừng để thất bại đó làm chúng ta gục ngã!”
“Hãy ngẩng cao đầu lên, Quân Đoàn Diệt Tà sẽ còn trở lại!”
Từng chữ một phát ra từ Nguyễn Kỳ làm những thành viên khác bắt đầu lấy lại niềm tin, dũng khí, ai nấy đều đứng thẳng người rồi ngẩng cao đầu nhìn vào khán giả trên khán đài, sau đó tập trung ánh nhìn vào Quân Đoàn Tử Thần, quân đoàn đã đánh bại bọn họ!
“Chúng tôi sẽ trở lại!” Nguyễn An trầm giọng nói.
Các thành viên của Quân Đoàn Tử Thần đang vui vẻ, ăn mừng chiến thắng với tâm trạng kích động, hưng phấn, nhưng khi nghe thấy lời nói từ Nguyễn An, ai nấy đều im lặng, bọn họ biết rằng, Quân Đoàn Diệt Tà không phải là quân đoàn có thể bị gục ngã chỉ với một trận chiến có kết quả thất bại.
Akina nghiêm túc nhìn vào Nguyễn An, Nguyễn Kỳ, sau đó cô gật đầu trả lời:
“Quân Đoàn Tử Thần sẽ luôn chờ đợi ở đấu trường!”
“Hãy chiến đấu thật vui vẻ vào lần tới!” Raymond mỉm cười nói tiếp.
“Nhất định!” Nguyễn Kỳ kiên định đáp.
Sau đó Quân Đoàn Diệt Tà biến mất khỏi đấu trường Chiến Thần Vinh Quang, bọn họ trở về, để lại mọi sự chú ý dành cho kẻ chiến thắng, đứng ở đỉnh cao của vinh quang, Quân Đoàn Diệt Tà.
Thanh Vũ cảm nhận bầu không khí cuồng nhiệt xung quanh, hắn còn nhìn thoáng qua Công Chúa Fiona và nhận ra cô ta cũng đang vui vẻ, khuôn mặt xinh đẹp có một nụ cười rạng ngời như thể bông hoa tuyệt đẹp đang nở rộ vậy.
“Akina, cô gái này là một người thông minh.” Thanh Vũ từ tốn đánh giá.
“Anh cũng nhận ra được sao?” Viện Trưởng Mira cười hỏi lại.
“Hai người đang nói gì vậy?” Công Chúa Fiona ở một bên, cô nghe vậy liền cảm thấy hiếu kỳ.
Theo như Công Chúa Fiona nghĩ thì Akina chỉ đang thực hiện một kế hoạch đơn giản là dụ dỗ kẻ địch vào ngọn núi lửa lớn nhất rồi tiêu diệt toàn bộ kẻ địch bằng cách kích thích núi lửa, khiến nó bùng nổ ran ham tương khủng bố nhấn chìm kẻ địch.
“Kế hoạch của Akina không đơn giản như bề ngoài!” Thanh Vũ nhẹ nhàng giải thích cho Công Chúa Fiona.
Công Chúa Fiona, một Hoàng Tộc, dù cho khi đến Thập Linh Hỏa Thành, Akina không còn những Cận Vệ bảo hộ nữa nhưng cô cũng không tham gia vào bất kỳ trận chiến nào, vì vậy kinh nghiệm chiến đấu, tầm mắt của cô không bằng những người khác như Thanh Vũ hay Viện Trưởng Mira.
Thấy vẻ mặt khó hiểu của Fiona, Thanh Vũ khẽ nói tiếp:
“Đầu tiên, Akina đã đánh giá mức độ chịu đựng của ngọn núi lửa và đưa ra phương án tác chiến tốt nhất, ngọn núi lửa này không thể tiếp nhận trận chiến của hơn hai trăm tu sĩ cùng một lúc, nếu không nó sẽ nổ tung và tiêu diệt luôn cả hai quân đoàn.”
“Với một người có kinh nghiệm sa trường như Nguyễn An và Nguyễn Kỳ, khi bọn họ đến gần ngọn núi lửa thì bọn họ cũng nhận ra điều đó, chắc chắn họ sẽ không tấn công tổng lực thẳng vào ngọn núi lửa để cướp cờ!”
“Vì vậy, Akina đã cho một đội đột kích Quân Đoàn Tử Thần nhân lúc Quân Đoàn Tử Thần đang tìm kiếm dược phẩm, việc di chuyển qua nhanh giữa môi trường khắc nghiệt làm sức chiến đấu của đội đột kích giảm mạnh, Quân Đoàn Tử Thần dù bị đánh bất ngờ nhưng vẫn chiến thắng với tổn thất nhỏ nhất.”
“Khi đó, cũng là lúc kế hoạch của Akina thành công, Quân Đoàn Diệt Tà sẽ tiến hành so sánh sức mạnh chênh lệch giữa hai bên và đưa ra cách thức tiến công, bọn họ muốn cường công bằng sức mạnh tổng lực!”
“Lúc này, số lượng tu sĩ giảm bớt sẽ không ảnh hưởng đến ngọn núi lửa nữa và Nguyễn An cùng Nguyễn Kỳ không cho rằng ngọn núi lửa là một yếu tố có thể gây nguy hiểm đối với họ, sau đó Quân Đoàn Diệt Tà đã gần chạm đến chiến thắng, tuy nhiên, Akina đã tính toán hết thảy.”
“Trận chiến trên ngọn núi dù không làm núi lửa bùng nổ nhưng nó vẫn ảnh hưởng nhất định tới ngọn núi lửa, nhờ vào ảnh hưởng đó, Akina có thể dùng một phát đạn từ khẩu súng ngắm Rồng Lửa X01 để làm ngọn núi lửa thức giấc, đó cũng là lúc Nguyễn An và Nguyễn Kỳ nhận ra kế hoạch của Akina nhưng bọn họ lại không còn đủ sức để thay đổi tình thế.” Viện Trưởng Mira thản nhiên tiếp lời Thanh Vũ.
Thanh Vũ bình tĩnh nói: “Phần thắng của Quân Đoàn Tử Thần rất thuyết phục, và những thành viên dẫn dắt quân đoàn kia đều là nhân tài đáng giá bồi dưỡng!”
Khẩu súng ngắm Rồng Lửa X01 là sản phẩm khoa học kỹ thuật kết hợp với linh lực của tu sĩ do chính cô cùng với nhiều thành viên cấp cao khác tạo ra, nhất là sự đóng góp to lớn của Vũ Hy và Nguyệt Linh.
Vũ Hy khắc lên Rồng Lửa X01 rất nhiều Luyện Khí Cổ Ngữ, thân súng làm từ vật liệu cấp bốn trở lên làm nó có thể chịu đựng được sức mạnh bộc phát cực kỳ to lớn.
Còn Nguyệt Linh thì phụ trách nghiên cứu chế tạo đạn của Rồng Lửa X01, mỗi một viên đạn đều là Linh Phù Pháp Cụ, một vật được tạo nên bởi sự nén của nhiều phù chú cấp bốn khiến cho mỗi một viên đạn đều mạnh mẽ khủng khiếp, dư sức hủy diệt tu sĩ Tứ Dương đỉnh phong.
Còn Viện Trưởng Mira chính là nhân tố quan trọng giúp cho hai thứ trên kết hợp hoàn mỹ lại với nhau, sau đó cô trao tặng Rồng Lửa X01 cho Công Chúa Fiona, hay nói đúng hơn là gián tiếp đưa cho Akina để Akina dùng nó chiến đấu, giúp cho Mira thu thập nhiều số liệu để cải tiến Rồng Lửa X01.
“Thì ra là như vậy!” Công Chúa Fiona nói với vẻ mặt ngạc nhiên.
“Hình như Công Chúa còn việc muốn làm phải không?” Viện Trưởng Mira lên tiếng nhắc nhở.
“Tôi xin phép!” Công Chúa Fiona mỉm cười nói trong khi đứng lên, cô ấy đi đến giữa sân đấu.
Khi nhìn thấy Fiona, tất cả khán giả đều tự giác yên lặng lại để nhường ra không gian cho Công Chúa Fiona.
“Xin phép mọi người, tôi có một chuyện muốn tuyên bố!” Công Chúa Fiona làm động tác chào hỏi lịch sự của Hoàng Tộc trong khi nói.
“Quân Đoàn Tử Thần chính là do tôi sáng lập, họ cũng là những thành viên đầu tiên của Vệ Quốc Quân, quân đội do chính tôi thành lập để bảo vệ trật tự, duy trì pháp luật trong lãnh thổ của quốc gia Niyensa!”
“Nhân dịp Quân Đoàn Tử Thần đạt được thành tích tốt, tôi muốn thông báo rằng Vệ Quốc Quân sẽ tuyển nhận thêm nhiều thành viên mới, sau khi gia nhập thì mọi người có được tài nguyên tu luyện và trang bị tốt nhất, giống như những thành viên của Quân Đoàn Tử Thần đang đứng ở đây vậy.”
“Sau cùng, nếu như có người nào muốn gia nhập thì hãy đến đăng kí với người của quốc gia Niyensa tại Thập Linh Hỏa thành, tôi, Công Chúa Fiona luôn chào đón mọi người.” Công Chúa Fiona nhẹ giọng nói ra, kết hợp với một trăm thành viên đang đứng sau lưng của cô ấy càng khiến lời nói của Fiona trở nên có trọng lượng và hấp dẫn hơn trong mắt các khán giả.
Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt từ các khán giả, Quân Đoàn Tử Thần rời khỏi đấu trường, còn Công Chúa Fiona thì trở lại trên khán đài để nói chuyện với Thanh Vũ.
“Vệ Quân Quốc,đó là cái tên của đội quân do chính cô lãnh đạo sao?” Thanh Vũ khẽ hỏi.
“Đúng vậy, Quân Đoàn Gaia với khát khao đánh đuổi Venger và quái vật khỏi Hành Tinh Gaia, Vệ Quốc Quân của Niyensa thì không có mong ước vĩ đại đến vậy, chúng tôi chỉ muốn bảo vệ Niyensa, bảo vệ người dân và ngôi nhà này mà thôi.” Fiona nhẹ nhàng trả lời với vẻ mặt chăm chú.
“Như đã thỏa thuận, Quang Minh Giáo Đình sẽ trợ giúp cô xây dựng và phát triển Vệ Quốc Quân.” Thanh Vũ bình tĩnh nói.
“Cảm ơn sự giúp đỡ của ngài Giáo Hoàng, để đáp lại Giáo Đình, tôi sẽ dùng năng lực của mình nếu như anh cần sự giúp đỡ từ tôi!” Công Chúa Fiona khẽ nói.
“Ta đánh giá cao năng lực của cô đấy, Công Chúa Fiona.” Thanh Vũ điềm tĩnh nói ra.
Vệ Quốc Quân do Công Chúa Fiona chỉ huy sẽ phụ trách bảo vệ Niyensa, duy trì pháp luật để Quân Đoàn Gaia có thể an tâm viễn chinh đến càng vùng đất xa xôi.
Một đội quân hùng mạnh ở hậu phương cũng là một liều thuốc tinh thần quý giá.
Đương nhiên rồi, hầu hết thành viên của Quân Đoàn Gaia đều là người dân của quốc gia Niyensa, không nhìn thấy một phần hai thành viên Quân Đoàn Tử Thần từng là thành viên của Quân Đoàn Gaia hay sao?
Thanh Vũ, Rinka, Dieter hay Richard không ép buộc bọn họ phải ở lại Quân Đoàn Gaia, bọn họ có thể rời đi rồi gia nhập quân đoàn khác nhưng phải trả lại toàn bộ số trang bị và một số lượng tinh thể tiến hóa, linh thạch nhất định.
Từng người đề có chí riêng, không thể miễn cưỡng.
Đó là một trong những quy tắc chuẩn mực của Quân Đoàn Gaia.
Dù là người của quân đoàn nào thì họ cũng ra sức bảo vệ thứ mà bọn họ trân trọng nhất, đáng giá để được tôn trọng.
Tiếp theo, Công Chúa Fiona rời đi chuẩn bị tiếp nhận, quản lý nhiều thành viên mới.
Thanh Vũ hứng thú hỏi:
“Cô đã thu thập được số liệu gì rồi?”
“Còn Sin, cậu ta ổn chứ?”
Sin, cậu thiếu niên đang ngồi co rúm lại trong một góc vì xung quanh có quá nhiều mối nguy hiểm làm cơ thể cậu ta tự động phản ứng lại rồi ảnh hưởng tới tinh thần.
“Rất khả quan.” Viện Trưởng Mira nhìn qua các thiết bị rồi kết luận.
“Cậu ta rất nhút nhát, đây cũng có thể coi là một cuộc đặc huấn cho cậu ta.”
“Trận chiến đã kết thúc rồi, tôi có thể rời khỏi đây chứ?” Sin ấp úng hỏi với vẻ mặt sợ sệt. Trực giác, không, năng lực tiến hóa trong cơ thể đang mách bảo Sin rằng Viện Trưởng Mira và ngài Giáo Hoàng cực kỳ đáng sợ.
“Không thể!” Mira nhàn nhạt trả lời, sau đó còn nói thêm một câu làm Sin rơi vào tuyệt vọng.
“Một ngày cậu phải quan sát ít nhất mười trận chiến đấu của quân đoàn hay năm mươi trận đấu cá nhân!”
“Tôi có thể từ chối chứ?” Sin khó khăn nói.
“Cậu không muốn nhận lấy phần lương kia sao?” Mira hờ hững nói.
Sin nghe vậy, vẻ mặt liền thay đổi như thể đang suy nghĩ điều gì đó cực kỳ khó khăn, số lương mà cậu đang nhận được từ Giáo Đình thực sự rất nhiều, nó có thể giúp cho đội ngũ của Sin tu luyện ở một tốc độ nhanh chóng.
Sin không thể mất đi phần lương kia được nếu như cậu vẫn muốn có sức mạnh để bảo vệ bản thân và những người khác.
“Cố lên thiếu niên, những gì cậu đang làm rất có ích đối với Giáo Đình, đối với toàn thể người dân!” Thanh Vũ vỗ vai cổ vũ.
Cuối cùng, Sin không còn cách nào khác nữa ngoài hiến dâng ra bản thân cho công cuộc nghiên cứu sức mạnh của Viện Trưởng Mira.
“Mira, ta có một vấn đề khó khăn cần cô giúp đỡ!” Lúc vừa rời khỏi đấu trường, Thanh Vũ nói như vậy với Viện Trưởng Mira, tay hắn còn cầm lấy một bình ngọc đựng rượu.
“Bích Linh Tửu?” Viện Trưởng Mira suy tư.
“Đúng là một mối nguy hiểm tiềm ẩn đáng sợ!”
“Tôi sẽ nghiên cứu cách giải quyết nó.”
“Thời gian không còn lại nhiều.” Thanh Vũ ngưng trọng nói.
Để lại một vấn đề khó khăn cho Mira, Thanh Vũ vừa định trở lại thế giới tu sĩ thì một tin nhắn gấp rút làm hắn chú ý.
Người gửi tin nhắn này là Ngạc Thiên Quang.
“Giáo Hoàng… ngài mau đến đây cứu tôi!”
“Mau lên á, tôi bị bạo hành gia đình!”
Cùng lúc này, một sự chấn động mạnh lan tỏa khắp toàn bộ Thập Linh Hỏa thành, rất nhiều quái vật đang trở thành thú cưỡi, thú nuôi đều bạo động, bất an, chúng phát ra tiếng rít gào sợ hãi, tất cả cùng nhau nhìn về phía đông bắc, nơi đó cũng là nơi ở của Ngạc Thiên Quang.
"GÀO!" Một tiếng rống kinh động đất trời, đánh tan tầng mây trắng ở trên cao vang vọng ra.
"Quái vật tấn công?" Thanh Vũ lạnh lùng nhìn vào hướng của tiếng rít rào.
Nhưng ngay sau đó, một tiếng rít gào khác lại vang lên khác với âm thanh ban đầu, tiếng rít rào này mang theo cảm xúc phẫn nộ, sợ hãi và tuyệt vọng.
"Gào ~"
"Ngạc Thiên Quang?" Thanh Vũ liền nhận ra chủ nhân của âm thanh này, vẻ mặt của hắn trở nên kỳ quái.