Mặt đất chấn động cực mạnh, băng tuyết vỡ nát ra thành nhiều mảnh, các tòa nhà cao tầng sụp đổ, đám Venger đang ngủ đông bên dưới lớp băng cũng bị ảnh hưởng, một số còn bị sức mạnh hủy diệt đánh thành tro bụi, từng luồng sóng xung kích vô hình lan tỏa ra bốn phương tám hướng, ngay cả tầng mây trắng trên cao cũng bị thổi bay.
“GÀO!!”
Đám Venger nhận ra Venger Vương Giả bị tấn công, bọn chúng mở to miệng để lộ hàm răng sắc nhọn rồi gào thét một cách cuồng nộ, ánh mắt của chúng nhìn chằm chằm vào nhóm Ngọc Trang như thể muốn ăn tươi nuốt sống họ ngay lập tức.
Venger Vương Giả, đó chính là kẻ dẫn đầu cho bọn chúng, tầm quan trọng không thể bàn cãi, bọn chúng làm sao không điên cuồng khi Venger Vương Giả bị tập kích vào lúc còn chưa thật sự sẵn sàng để ra đời chứ?
Vù!
Từng Venger một lấy đà bật nhảy định tấn công nhóm Ngọc Trang, có cả Venger có năng lực tiến hóa như biến hình hay hệ tự nhiên nữa, bọn chúng muốn đánh đuổi tiêu diệt kẻ thù.
Nguyệt Linh nhìn lướt qua chúng, Luyện Phù Thánh Bút hơi chuyển động nhẹ nhàng vài cái, chỉ thấy vài chục Venger bỗng nhiên bất động rồi nổ tung tạo ra từng làn gió cực mạnh thổi bay hết Venger gần đó, tạo ra một khoảng không giữa trung tâm thành phố.
Nguyệt Linh đã luyện bọn chúng thành phù chú!
Thiên Địa Là Phù!
Toàn bộ mọi thứ xung quanh Nguyệt Linh đều có thể biến thành phù chú.
Đây chính là Thần Thông của Nguyệt Linh!
Có thêm sự hỗ trợ từ quyền năng của Luyện Phù Thánh Bút là Thần Phù Hoàn Mỹ, tăng hiệu quả phù chú tạo ra bởi Nguyệt Linh lên gấp mười lần, nó cũng giống như quyền năng của Trận Pháp Thánh Nhãn là Trận Pháp Hoàn Hảo hay quyền năng của Tuần Thú Thánh Vật là Đứng Trên Muôn Loài, vài chục Venger cấp ba, cấp bốn đủ để tạo ra hàng tá lá phù thổi bay hết phiền toái, tạo ra không gian chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.
Ngọc Trang không quan tâm đến đám Venger, cô tập trung nhìn thẳng vào nơi bị công kích bởi rất nhiều pháp thuật hủy diệt.
Dương Khả, Tiêu Mị, Thiên Hoàng Quy ngưng trọng quan sát, đây là lần đầu tiên họ chạm trán với Venger Vương Giả, họ có rất ít thông tin về nó nên chưa thể đánh giá được khả năng hay thực lực của Venger Vương Giả.
Vù!
Bỗng nhiên hai bóng đen cùng nhau xông ra từ đám khói bụi mù mịt như hai mũi tên.
“Chúng vẫn còn sống!” Thiên Hoàng Quy trầm giọng nói.
“Chúng là sinh vật bên trong hai quả trứng đó, sức mạnh thật đáng sợ.” Dương Khả thấp giọng nói.
Hứng chịu hoàn toàn hàng đống pháp thuật với lực tấn công khủng khiếp nhưng chúng vẫn không hề hấn gì, bấy nhiêu đó thôi đủ chứng minh bọn chúng rất cường đại.
Hai sinh vật với vẻ ngoài như con người nhưng bản sắc hơi hướm tăm tối, chiều cao hơn ba mét, làn da giống như kim loại màu tím xen lẫn một chút màu đen tuyền, lại còn mọc ra nhiều gai góc nhọn, trên đầu có một cặp sừng như trâu trông rất nguy hiểm, đôi mắt màu tím như điện, thân hình không quá cơ bắp với đôi tay đôi chân khá thon gọn, nhưng đừng bao giờ nghĩ rằng chúng yếu đuối.
Chúng là Venger Vương Giả! Sinh ra từ sự kết hợp năng lượng, yếu tố di truyền và sức mạnh của hơn 300.000 Venger trong thành phố ngủ đông, chúng thai nghén mấy tháng trời ròng rã, săn bắt hàng đống Venger Thức Tỉnh để làm chất dinh dưỡng.
Vào thời khắc này, chúng đang đưa mắt nhìn thẳng vào nhóm Ngọc Trang trong khi hai chân đang đạp lên không khí như giẫm lên một cái nệm mềm mại.
Ngay thời khắc quả trứng thịt bảo vệ chúng bị đánh vỡ, chúng liền tỉnh lại rồi bắt đầu nhận thức về thế giới bên ngoài, chúng xác định đâu là kẻ thù đâu là đồng minh của chúng, chúng nhận ra mục đích của chúng khi đến với thế giới này, chúng phải hoàn thành được nó.
Venger phải làm chủ thế giới, là sinh vật duy nhất được tồn tại!
Tất cả sinh vật khác đều là thức ăn!
Đó là mục tiêu duy nhất để chúng tồn tại!
“Hống!”
Hai Venger Vương Giả ngửa đầu lên rồi há miệng gào thét, sức mạnh của chúng quá lớn lao nên tạo ra hàng loạt cơn gió mạnh thổi ngang, khung cảnh vốn đã hoang tàn nay càng tồi tệ hơn nữa, một tầng đất đá bị cuốn lên, thổi bay hết đám bụi mù.
Ngọc Trang khẽ nói: “Cẩn thận, chúng muốn tấn công!”
Những người khác gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc, họ cảm nhận một cách rõ ràng, Venger Vương Giả đang rất tức giận, nó tỏa ra mùi của sự nguy hiểm hãi hùng tột độ.
Vù!
Không một báo hiệu, hai Venger Vương Giả cùng nhau biến mất trong ánh mắt của mọi người, chúng thoắt hiện ngay trước Ngọc Trang rồi dùng một nắm đấm vung mạnh tới.
Ầm!
Hai nắm đấm đánh trúng vào vòng sáng linh lực bảo vệ quanh Ngọc Trang, hai bên liền rơi vào trạng thái so kè sức mạnh thuần túy, hai nguồn năng lượng đáng sợ va chạm vào nhau tạo ra chấn động không khí lớn, nhưng rất nhanh thì Dương Khả với Tiêu Mị đã hành động.
Dương Khả cầm một thanh kiếm xuất hiện ở gần một Venger Vương Giả rồi chém xuống, nhiệt lượng cao bất ngờ khiến Venger Vương Giả chú ý, nó lập tức lùi lại ra sau, nháy mắt liền giãn cách cả mấy trăm mét trên không trung.
Tiêu Mị điều khiển sức mạnh vận luật tạo thành một thanh kiếm vô hình, nhưng Venger Vương Giả cảm giác rất nhạy bén, nó nhanh chóng né tránh được đòn tấn công đó rồi quay về đứng gần Venger Vương Giả khác.
Lần đầu tiên, bọn chúng đang thăm dò!
Chúng tiếp tục tấn công lần thứ hai!
Một Venger Vương Giả biến đổi cánh tay thành một thanh kiếm màu tím đen dài ba mét, nó lóe lên rồi biến mất, tiếp cận để chém tới Dương Khả.
Một Venger Vương Giả thì đứng tại chỗ, nó giơ một bàn tay lên cao như thể đang nắm bắt gì đó, đúng vậy, một quả cầu không khí đang bị nén vào trong lòng bàn tay của nó, kế tiếp nó dùng sức quăng quả cầu không khí vô hình, mục tiêu chính là Tiêu Mị.
Keng! Ầm!
Dương Khả nâng kiếm đỡ đòn nhưng một luồng lực lượng cuồng dã bá đạo đánh thẳng tới khiến Dương Khả bị đẩy lùi mấy trăm mét mới ngừng lại được, còn Tiêu Mị thì dùng vận luật biến thành một tấm khiên chắn nhưng vẫn bị đánh bay ra thật xa.
Venger Vương Giả đang học cách chiến đấu!
Dùng vũ khí, dùng khả năng thiên bẩm của chúng bằng cách học theo cách mà kẻ địch đang sử dụng!
Chúng đang trưởng thành với tốc độ chóng mặt!
Thiên Hoàng Quy giật mình nói: “Thật đáng kinh ngạc, khả năng học tập của chúng vượt xa con người.”
Ngọc Trang nhẹ giọng lên tiếng: “Dương Khả, Tiêu Mị, hai em lùi lại đi, bọn chúng đang dần trở nên nguy hiểm hơn nữa, chúng đang tìm kiếm điểm yếu của hai em.”
“Vâng!”
Dương Khả, Tiêu Mị gật đầu trong khi đáp. Cảnh giới của Venger Vương Giả là Ngũ Dương sơ kỳ nhưng khả năng chiến đấu ngang tầm với Lục Dương sơ kỳ, còn chưa tính đến năng lực tiến hóa đang ẩn sâu bên trong người hai con quái vật khủng bố ấy.
Chúng vừa thể hiện năng lực biến đổi cơ thể tùy ý, tăng cường độ cứng và một năng lực “Không Khí” giống như của Thiếu Tá Lion từng chiến đấu với bán Venger Thức Tỉnh là Paul.
Ngọc Trang bình tĩnh lắc đầu trả lời: “Tạm thời chưa cần, Nguyệt Linh, cô hãy ngăn cản Venger khác đến gần, chúng cũng đang thay đổi trở nên mạnh hơn, đây là cơ hội tốt để chúng ta tìm hiểu về Venger Vương Giả, không thể để nó kết thúc một cách dễ dàng được.”
Nguyệt Linh nhìn lướt qua đám Venger vừa bị thổi bay rồi thản nhiên nói: “Được thôi!”
Đám Venger đó đang ở trong một trạng thái kỳ lạ, cơ thể của chúng biến đổi, chiều cao trung bình hơn ba mét, một đám khí thể màu tím đen đang bay ra từ cơ thể của chúng, sức mạnh của chúng cũng đang tăng lên một cách nhanh chóng.
“Nhắc nhở, phát hiện sinh vật hắc ám, Venger Vương Giả và Dark Venger.”
Hệ Thống đột nhiên phát ra một dòng tin nhắn trên bảng thông tin của từng người trong Giáo Đình.
Venger Vương Giả: Sinh ra từ “sự tiến hóa”, nắm giữ nhiều loại sức mạnh dị năng, khả năng học tập cực nhanh, chúng còn hấp thụ một phần năng lượng đến từ vùng đất hắc ám.
Đánh giá mức độ nguy hiểm: Cực kỳ nguy hiểm.
Dark Venger: Sinh ra từ “sự tiến hóa”, có khả năng tự thức tỉnh nhiều loại năng lực, điều khiển năng lượng hắc ám.
Đánh giá mức độ nguy hiểm: Nguy hiểm.
Đánh giá mức độ nguy hiểm của sinh vật chia thành:
1. Thân thiện – Sinh vật không gây hại.
2. An toàn – Sinh vật an toàn.
3. Bình thường – Sinh vật an toàn nhưng có thể gây ra nguy hiểm.
4. Nguy hiểm – Sinh vật nguy hiểm không nên tiếp cận.
5. Cực kỳ nguy hiểm – Sinh vật cực kỳ nguy hiểm, cần phải tiêu diệt chúng nếu như nhìn thấy.
6. Tai ương – Sinh vật có thể gây ra nhiều thiệt hại đến Vũ Trụ, không nên để chúng tồn tại quá lâu.
7. Diệt vong –???
8. Diệt tuyệt –???
9. Vô Thượng Hắc Ám -???
“Nhắc nhở, mức độ nguy hiểm không dựa trên tiêu chí sức mạnh của sinh vật mà dựa trên sự ảnh hưởng xấu của sinh vật đối với vùng đất tín ngưỡng, chỉ có thể tham khảo, tiêu diệt sinh vật nguy hiểm càng lớn thì nhận được phần thưởng cũng càng lớn.”
Sau cùng, Hệ Thống phát ra một thông báo nữa rồi im lặng.
Dương Khả ngạc nhiên nói ra: “Mạnh như Venger Vương Giả cũng chỉ là sinh vật cực kỳ nguy hiểm thôi ư?”
Venger Vương Giả, cảnh giới bằng người tiến hóa cấp năm sơ kỳ nhưng chiến lực lại hơn cả cấp sáu sơ kỳ, đó là trình độ của thiên tài năm sao sở hữu Thánh Thể.
Tiêu Mị rung động nói: “Những sinh vật nguy hiểm hơn nữa thật sự tồn tại sao?”
Thiên Hoàng Quy vừa lắc đầu vừa nói khẽ: “Đừng nghĩ nhiều, dù chúng nguy hiểm đến đâu, khi gặp phải cô nàng kia cũng phải cúi đầu thần phục!”
“Nhưng cũng phải nghĩ lại về vấn đề trên, Tây Châu có rất nhiều thành phố ngủ đông, thậm chí số lượng Venger cũng nhiều hơn ở đây, hơn nữa, chúng không phân năng lượng để bồi dưỡng hai Venger Vương Giả.”
“Tình cảnh của Tây Châu hay toàn bộ Hành Tinh Gaia này rất nguy cấp!”
“Thú vị, sau này, những Điện Chủ như mình lại không thiếu việc làm rồi.” Nguyệt Linh híp mắt trong khi nói.
Ngọc Trang chẳng quan tâm đến lời nhắc nhở về Venger Vương Giả và bầy đàn Dark Venger, cô đang đối đầu trực diện với hai Venger Vương Giả.
Cô đang trong trạng thái chiến đấu!
Quang Minh Chiến Thần đầu đội vương miện đang đứng giữa Quang Minh Thần Giới, Pháp Thần Thánh Môn là bốn vầng Mặt Trời đang tỏa sáng, bầu trời thay đổi thành hàng triệu vì sao lấp lánh, bên dưới mặt đất thì trông như một khu vườn địa đàng, hàng trăm ngàn loài hoa xinh đẹp đang nở rộ.
Hai Venger Vương Giả liếc nhìn khắp nơi vì chúng bị kéo vào Quang Minh Thần Giới, cảnh vật thay đổi đột ngột làm chúng phân tâm.
Bỗng nhiên hai Venger Vương Giả nhận thấy nguy hiểm ập đến, chúng vội vàng làm ra động tác chống đỡ thì nhìn thấy hai người mặc giáp trắng bạc hiện ra trước mặt chúng rồi cầm một thanh kiếm lớn chém xuống.
Bành!
Hai Venger Vương Giả bị đánh bay ra mấy trăm mét mới ngừng lại.
Hai người mặc giáp vừa tấn công là Thiên Thần Hộ Vệ, một loại pháp thuật của Thiên Sứ, tạo ra hai vệ thần bảo vệ Ngọc Trang, sức mạnh bằng với Ngọc Trang, chỉ khi nào Ngọc Trang không thể nhận thức nữa như lâm vào ngủ say hay hôn mê thì chúng mới biến mất.
Thiên Thần Hộ Vệ cao mười mét, toàn thân mặc giáp trắng, cầm một thanh kiếm dài, sau lưng là đôi cánh trắng tinh khôi, chúng tạo ra một cảm giác khó có thể chiến thắng.
Hai Venger Vương Giả nhìn thấy kẻ địch có đôi cánh, thế là chúng thay đổi cơ thể, một đôi cánh như kim loại sáng bóng mọc ra ở sau lưng chúng.
Hai Venger Vương Giả lại nhận ra chúng đang ở trong một loại sức mạnh của kẻ địch là Quang Minh Thần Giới, chúng cảm thấy ngột ngạt, căng thẳng nên chúng bắt đầu thích nghi, một luồng năng lượng hắc ám chảy ra từ cơ thể chúng rồi bao quanh chúng, xóa bỏ cảm giác khó chịu khi nãy.
Chúng nghĩ đến cảnh Ngọc Trang cản chúng bằng một vòng bảo vệ linh lực, thế là chúng lại vận dụng nguồn năng lượng hắc ám biến thành một tấm khiên năng lượng.
Chúng lại cảm nhận sự áp đảo đến từ mặt hình thể của Thiên Thần Hộ Vệ, thế là thân thể chúng bắt đầu to lớn, cao to hơn cả Thiên Thần Hộ Vệ.
Hai Venger Vương Giả chợt nhìn thấy một cái hố sâu, nơi chúng được sinh ra, chúng cảm nhận bằng thị giác, thính giác, khứu giác cùng với sự đau đớn khi bị tấn công bất ngờ, thế là chúng phân tích thông tin và lại tiếp tục tiến hóa hơn nữa.
Một Venger Vương Giả giơ tay lên cao tạo ra một quả thiên thạch trăm mét đang cháy lên ngọn lửa màu đen, thiên thạch màu đen lập tức lao vùn vụt tới Ngọc Trang.
Một Venger Vương Giả rít gào, lôi điện màu đen bùng nổ lên từ cơ thể nó rồi bắn ra một tia lôi điện thô to hơn mười mét.
“Tốc độ thích nghi rất nhanh!” Ngọc Trang khẽ nói.