Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

Chương 838: Mồi lửa



Pháo đài ánh sáng, toàn bộ đồng minh mạnh mẽ và thành viên cao cấp của Quang Minh Giáo Đình đều đang có mặt ở đây, tất nhiên, Thanh Vũ không đơn giản là mời họ đi một đoạn đường xa xôi đến đây để dự một buổi lễ thẩm phán máu tanh, hắn còn có một lý do khác liên quan đến những hành động của Giáo Đình sau ngày hôm nay.

“Chúng ta bắt đầu cuộc họp thôi!” Thanh Vũ bình tĩnh lên tiếng nói ra.

Mọi người chăm chú nhìn Thanh Vũ với thần thái nghiêm nghị, họ hiểu rằng hôm nay Giáo Đình đang dấn thân vào nguy hiểm cùng cực khi đưa ra một lời tuyên chiến táo bạo với cái ác, điều này không khác gì tuyên chiến với toàn thể tu sĩ ma đạo.

“Đầu tiên ta xin đại diện cho Quang Minh Giáo Đình cảm ơn về sự ủng hộ và hỗ trợ tuyệt vời của Tử Vi Kiếm Tông!” Thanh Vũ thản nhiên nói trong khi nhìn vào nhóm Diệp Vô Ưu, Liễu Tịnh Kỳ.

Diệp Vô Ưu nói khẽ: “Tử Vi Kiếm Tông sẽ không ngăn cản hành động bảo vệ chính nghĩa của Quang Minh Giáo Đình, hi vọng sau này chúng ta sẽ là đồng minh vững mạnh để bảo vệ Tử Vi Châu khỏi những thế lực xấu xa đang rình rập.”

Thanh Vũ gật đầu nhẹ rồi nói ra: “Như thỏa thuận, Tử Vi Kiếm Tông sẽ cho phép Quang Minh Giáo Đình truyền bá tín ngưỡng Vị Thần Quang Minh và quét sạch kẻ địch ảnh hưởng xấu đến nhân loại, hòa giải mâu thuẫn loài người và loài yêu trong Tử Vi Châu, còn Tử Vi Kiếm Tông sẽ phụ trách ngăn cản mối nguy hiểm đến từ hải yêu bên ngoài Thiên Quy Đảo.”

“Chỉ cần Quang Minh Giáo Đình giữ đúng như những gì viết trên giấy khế ước thì Tử Vi Kiếm Tông tuyệt đối không chỉ mũi kiếm vào Giáo Đình!” Diệp Vô Ưu nghiêm túc nói ra.

Nói thật thì Diệp Vô Ưu không muốn trở thành kẻ thù của Giáo Hoàn hôm nay Giáo Hoàng đã thể hiện ra sức mạnh đáng sợ để nghiền nát kẻ địch, nhưng nếu như Giáo Đình dám làm trái với khế ước thì Diệp Vô Ưu đành phải rút kiếm dù biết rằng khả năng của bản thân chưa đủ để đánh bại Giáo Hoàng.

Mang trên mình danh dự của Tử Vi Kiếm Tông, một thế lực kéo dài hơn ngàn năm trời ròng rã, tạo ra không biết bao nhiêu chiến tích huy hoàng vẫn còn lưu truyền trong những câu chuyện cổ tích, thanh kiếm của Diệp Vô Ưu không cho phép Diệp Vô Ưu lùi bước trước kẻ địch, cũng giống như vào lúc Diệp Vô Ưu một thân một mình ngăn cản hải thú tấn công lục địa.

Thanh Vũ cười nói: “Từ khi thành lập cho đến nay Quang Minh Giáo Đình chưa bao giờ làm gì trái với mục đích là tạo ra một vùng đất yên bình hạnh phúc, ta có một phần quà dành tặng cho Tử Vi Kiếm Tông vì sự hào phóng đó!”

Sau khi nói xong, Thanh Vũ lấy một quyển sách bình thường đưa tặng cho Diệp Vô Ưu.

“Thần Kiếm Chân Giải!?” Diệp Vô Ưu lẩm bẩm đọc chữ trên bìa của quyển sách.

“Đây là một bản kiếm thuật tốt, ta nghĩ rằng Tử Vi Kiếm Tông sẽ cần đến nó.” Thanh Vũ nhàn nhạt nói ra.

“Cảm ơn về món quà này của Giáo Hoàng!” Diệp Vô Ưu gật đầu trả lời rồi đưa quyển sách cho Liễu Tịnh Kỳ xem xét.

Thanh Vũ nhìn sang những người khác rồi nói: “Cảm ơn vì sự có mặt của mọi người, Quang Minh Giáo Đình rất cần những đồng minh đáng tin cậy như các vị!”

“Giáo Hoàng nói quá lời, tôi sẽ không còn đứng ở đây nữa nếu như không có sự cứu giúp của Giáo Hoàng tại Vạn Thú Uyên.” Trần Huyền Tông Chủ nhẹ nhàng nói ra.

“Giáo Hoàng đã giúp đỡ chúng tôi giải quyết họa ngầm, kể từ giây phút đó, Hoàng Cương Đao Tông sẽ là một đồng minh cùng tiến cùng lùi với Quang Minh Giáo Đình!” Mạc Ảnh Khang trầm giọng nói.

“Tôi thì không cần phải nhiều lời, Khai Sơn Tông luôn luôn đứng về phía Quang Minh Giáo Đình!” Đinh Ngọc Thạch thản nhiên lên tiếng nói.

Một phân thân của Đường Ngọc Lan Anh nói khẽ: “Vệ Quốc Liên Minh đã không tồn tại nếu như không có Quang Minh Giáo Đình, chỉ cần Giáo Đình đứng về phía chính nghĩa và người dân vô tội, Đường Ngọc Lan Anh sẽ luôn luôn ở bên Giáo Đình trên chiến trường chống lại kẻ địch!”

Công Chúa Fiona mỉm cười: “Liên Minh Vùng Đất Thánh đã chuẩn bị sẵn sàng chống lại cái ác!”

Quốc Vương Không Yên, Kinh Thần Hạo và Bảo Trụ Kim Vương, Hắc Ni Tộc Trưởng, Vân Thùy Tộc Trưởng đều gật đầu nhẹ đồng ý với lời nói của Công Chúa Fiona. Họ là một phần của Liên Minh Vùng Đất Thánh, một liên minh được lập ra để gắn kết tất cả thế lực trong vùng đất tín ngưỡng thành một khối thống nhất để phát triển cùng nhau.

“Mọi người cũng đã biết Giáo Đình sẽ phải đối mặt với nguy hiểm gì sau lời tuyên chiến với cái ác.” Thanh Vũ nghiêm túc nói ra.

“Ta muốn tất cả các vị kết hợp với Giáo Đình chuẩn bị sẵn sàng để chống lại mối nguy hiểm đó, không những vậy, ta muốn mở rộng vùng đất tín ngưỡng bằng cách thức trực tiếp nhất mà ai cũng có thể nghĩ đến, đó là dùng sức mạnh.”

“Đây là bản kế hoạch cụ thể do những thành viên cấp cao của Quang Minh Giáo Đình lập ra, mời các vị xem thử, nếu như có ý kiến gì thì cứ mạnh dạn lên tiếng.”

Mỗi một người nhận được một bản kế hoạch của Giáo Đình.

Bản kế hoạch rất đơn giản, mục đích mở rộng vùng đất tín ngưỡng ra xung quanh các thế lực khác, mục tiêu đầu tiên là Tử Vi Châu!

“Đây là một kế hoạch táo bạo, tôi nghĩ rằng nhiều người sẽ không đồng ý, họ sẽ chống lại Quang Minh Giáo Đình!” Liễu Tịnh Kỳ khẽ nói sau khi đọc xong kế hoạch cụ thể.

“Không thể tránh khỏi xung đột bằng vũ lực, đây là một cơ hội tốt để mở rộng Liên Minh Vùng Đất Thánh.” Không Yên thản nhiên nói.

“Nếu như kế hoạch này thành công thì rất nhiều người dân sẽ được cứu rỗi!” Bảo Trụ Kim Vương bình tĩnh nói ra.

Trần Huyền suy tư nói: “Kế hoạch bắt đầu vào một tuần sau à? Một tuần là thời gian suy nghĩ đủ để những người kia đưa ra quyết định đúng đắn, nếu như họ cứ khăng khăng chống lại chúng ta thì chúng ta không còn cách nào khác là dùng sức mạnh!”

“Thế giới tồi tàn này nên thay đổi!” Mạc Ảnh Khang từ tốn nói ra.

Công Chúa Fiona nhẹ nhàng nói ra: “Thật đáng tiếc, tôi còn có việc quan trọng nên không thể tham dự kế hoạch này nhưng Liên Bang Gaia luôn sẵn lòng hỗ trợ mọi người, nếu có gì cần giúp đỡ thì cứ liên lạc với tôi.”

Liên Bang Gaia ở Tây Châu của Hành Tinh Gaia, một nơi tràn ngập sinh vật nguy hiểm, Công Chúa Fiona không còn dư lực để tham dự kế hoạch bên thế giới tu sĩ nhưng Liên Bang Gaia có một nền tảng khoa học kỹ thuật tốt để làm hỗ trợ cho kế hoạch như sản xuất vũ khí và các thiết bị tân tiến khác.

Thanh Vũ dõng dạc nói ra: “Chúng ta sẽ không giết hại người vô tội, quân đội chỉ là một biện pháp uy hiếp, chúng ta mang đến cho người dân sự ấm no, cuộc sống yên bình và sự hạnh phúc, chúng ta còn mang đến cả kiến thức lẫn tình yêu thương và sự đoàn kết giữa con người và loài yêu!”

“Quang Minh Giáo Đình sẽ tài trợ vật tư giá trị một tỷ linh thạch hạ phẩm để giúp đỡ cho người dân!”

“Bên cạnh đó còn có năm ngàn vũ khí tiên tiến và một trăm phi thuyền chia đều cho quân đội.”

“Thái Dung Hội Trưởng, số phi thuyền đó nhờ hết vào Hội Trưởng!” Thanh Vũ cười nói trong khi nhìn vào Nguyễn Trần Thái Dung.

Thái Dung Hội Trưởng trả lời: “Tôi đã liên lạc với nhiều phân bộ của Công Hội Tạo Tác Sư, năm ngày sau, một trăm phi thuyền sẽ đến Bảo Trụ Vương Triều sẵn sàng giao lại cho Giáo Đình.”

Phi thuyền chỉ có chức năng bay trên bầu trời để vận chuyển vật tư hay vận chuyển quân đội và nhân viên chứ không hề trang bị vũ khí như Ma Linh Pháo, một trăm phi thuyền đủ để đáp ứng nhiều công việc khác nhau cho kế hoạch, giá trị của chúng cũng rẻ hơn nhiều so với thuyền bay chiến đấu.

Thanh Vũ nhờ vào Thái Dung Hội Trưởng đặt mua phi thuyền sau khi hắn nhận ra rằng mối đe dọa của Dị Hồn vượt quá tầm kiểm soát, hắn cũng bắt đầu lên kế hoạch mở rộng vùng đất tín ngưỡng theo một cách thức không mấy vui vẻ từ lúc đó.

“Hãy chuẩn bị cho thật tốt, một tuần sau, kế hoạch của chúng ta sẽ bắt đầu, mục tiêu đầu tiên là lãnh thổ của Đà La Môn!” Thanh Vũ cao giọng nói.

“Giáo Hoàng, tôi có một thông tin quan trọng.” Diệp Vô Ưu bỗng nhiên nói ra.

“Đà La Môn nuôi dưỡng Đà La Huyết Ma Thụ, đó là một loại ma vật hung hiểm, nó có thể tạo ra huyết trì nhờ vào các thể xác của sinh vật sống, huyết trì có tác dụng nâng cao tu vi, Hội Thưởng Rượu thực chất là một bữa tiệc tăng cao tu vi của những thế lực và tu sĩ ma đầu đang ủng hộ Đà La Môn, Hội Thưởng Rượu ngàn năm là một bữa tiệc lớn hơn bình thường, chắc chắn sẽ có sự xuất hiện của những thế lực mạnh mẽ như Tứ Đại Ma Vương Thành của Hỗn Ma Châu!”

“Tôi nghĩ rằng, bọn chúng cũng là thế lực đứng sau ủng hộ liên quân tấn công Quang Minh Giáo Đình, mục đích của chúng là khiến Tử Vi Châu hỗn loạn để thừa cơ thực hiện ý đồ xấu.”

“Giáo Hoàng nên cẩn thận!”

“Đó là một thông tin quan trọng, cảm ơn vì đã nhắc nhở.” Thanh Vũ cười nói với Diệp Vô Ưu.

Thanh Vũ biết một chút tin tức về Hỗn Ma Châu, một châu trên Thiên Quy Đảo, Hỗn Ma Châu là khu vực không luật lệ dành cho tu sĩ, trong đó có bốn thành trì mạnh nhất gọi là Tứ Đại Ma Vương Thành, mỗi một Vương Thành đều là thế lực mạnh mẽ với nhiều tu sĩ thiện chiến. Bên dưới Tứ Đại Ma Vương Thành là Thập Nhị Ma Thành với các Thành Chủ là tu sĩ Hóa Thần Đại Tôn.

Thực chất Hỗn Ma Châu từng là lãnh thổ của một thế lực bốn sao gọi là Cổ Lam Vương Triều, một thế lực từng đủ khả năng trở thành thế lực năm sau nhưng bị nội loạn làm tàn rã, từ đó Cổ Lam Vương Triều trở thành lịch sử.

“Nguyệt Linh Điện Chủ, cô phụ trách kế hoạch với loài yêu cùng với hai Tộc Trưởng Hắc Ni và Vân Thùy.”

“Anh yên tâm, tôi bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ này.” Nguyệt Linh cười khẽ.

“Vương Tinh Điện Chủ và những người khác phụ trách hỗ trợ người dân tại vùng đất mới.”

“Quân Đoàn Gaia tiếp tục tiêu diệt Venger và di chuyển người dân đến nơi an toàn, chủ yếu tập trung ở khu vực phía bắc của Tây Châu và hãy điều tra xem có bao nhiêu Venger Vương Giả đang chuẩn bị ra đời, chúng ta sẽ lên kế hoạch xử lý đám Venger Vương Giả đó sau khi bảo đảm toàn bộ con người trên Tây Châu đều an toàn!” Thanh Vũ nhìn sang Rinka và Không Thiên Hà.

Tây Châu rất rộng lớn, có quá nhiều thành phố ngủ đông và sinh vật nguy hiểm, Giáo Đình có thể tiêu diệt Venger Vương Giả nhưng không thể quét sạch hết Dark Venger tỉnh lại sau giấc ngủ, trong trạng thái đói bụng, chúng sẽ tìm kiếm thức ăn một cách điên cuồng và người hứng chịu tai nạn chính là những căn cứ của người sống sót. Vì thế Thanh Vũ muốn Quân Đoàn Gaia đưa những người sống sót đến vùng an toàn mới tiến hành tiêu diệt Venger Vương Giả.

“Công Chúa Fiona, nghe nói cô sẽ đến thăm Đế Quốc Phương Bắc, Celena có một dự báo xấu về chuyến đi này, hãy để Giáo Đình bảo vệ an toàn cho cô.”

“Ngọc Trang hãy đi cùng với Công Chúa Fiona.”

Công Chúa Fiona là người đứng đầu Liên Bang Gaia, một người rất quan trọng ở Tây Châu, cô ấy không thể xảy ra sơ xuất gì, Ngọc Trang là người Thanh Vũ tin tưởng nhất, là người đầu tiên tiêu diệt Venger Vương Giả, Fiona sẽ an toàn tuyệt đối.

“Tôi sẽ cố gắng mang đến hòa bình cho Liên Bang Gaia và Đế Quốc Phương Bắc, người dân đổ máu quá nhiều, họ không cần vướng vào những cuộc chiến vô nghĩa nữa!” Công Chúa Fiona nói bằng vẻ mặt nghiêm túc.

Thanh Vũ dõng dạc nói tiếp: “Băng Như Lan đã tiến vào Trung Châu và đang tìm kiếm tổng bộ của tổ chức K.A.K, nếu như Băng Như Lan tìm thấy chúng, đó sẽ là thời điểm bắt đầu một trận chiến lớn, chúng ta không thể nào quên mối thù của Richard!”

“Dù cho kẻ địch có mạnh mẽ và đông đến nhường nào đi chăng nữa, chúng ta cũng phải diệt trừ hết bọn chúng! Giống như lời nói của Tông Chủ Mạc Ảnh Khang, thế giới nên thay đổi!”

“Lilith Điện Chủ, hãy gửi thư đi!”

“Lá thư đầu tiên, lời mời thiện ý của Quang Minh Giáo Đình!”

“Thư đang trên đường gửi đi.” Lilith điềm đạm nói.

“Nào, chúng ta hãy nói về chi tiết của kế hoạch!” Mặc Hàn thản nhiên lên tiếng. Ông là người đóng góp to lớn vào kế hoạch nên ông phụ trách chỉ huy phân công công việc cho từng thành viên của Liên Minh Vùng Đất Thánh.



Không Vũ Vương Thành.

Khách sạn Thái Dương, sản nghiệp của Hiệp Hội Kinh Tế Liên Minh.

Hạc Vĩnh Tuân cùng với các cố vấn kinh tế và các Hội Trưởng đến từ thương hội đang yên lặng sau khi màn hình trực tiếp kết thúc, không một ai ngờ rằng Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình lại là tu sĩ Pháp Tướng Thiên Tôn, một đòn chí mạng khiến cho liên quan thất bại nặng nề.

Quang Minh Giáo Đình đã chiến thắng!

Và đây là thời khắc quyết định của các Hội Trưởng.

Hạc Vĩnh Tuân bình tĩnh chờ đợi, mỗi một Hội Trưởng dám có mặt tại đây đều là người quyết đoán và gan dạ, họ nắm trong tay lượng tài nguyên dồi dào và đường đây liên kết rộng rãi, có họ giúp đỡ thì Hiệp Hội Kinh Tế Liên Minh sẽ phát triển cấp tốc, giảm bớt đi nhiều phiền toái nhỏ không đáng có.

Bất chợt, Hồng Lan Hội Trưởng vỗ tay lớn vài cái rồi nói ra: “Giáo Hoàng là một người thú vị và can đảm, tôi sẽ gia nhập Hiệp Hội Kinh Tế Liên Minh vì mục đích cao đẹp và sự quyết tâm của ngài ấy!”

Theo như Hồng Lan nghĩ, một tổ chức đứng về phía người phàm vô tội nên lo sợ các thế lực xấu xa, nhưng trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của cô, Giáo Hoàng đứng ra tuyên chiến với các thế lực xấu xa mà không hề chờ đợi bọn chúng tìm tới Giáo Đình.

Phải tự tin đến cách mấy mới có thể làm được điều đó? Hồng Lan cho rằng Giáo Hoàng là một người biết suy nghĩ, rõ ràng Giáo Hoàng biết hết mọi nguy cơ nếu như khiêu chiến cái ác nhưng Giáo Hoàng vẫn làm!

Một người giống như thế rất đáng để Hồng Lan Hội Trưởng tin tưởng!

“Tôi cũng sẽ tham gia vào Hiệp Hội Kinh Tế Liên Minh, hãy cùng nhau đánh bại những thương hội tàn ác sống trên máu thịt của người dân vô tội!” Một Hội Trưởng cao giọng nói.

“Tôi cũng gia nhập!”

“Tôi nữa!”

Thế là mười mấy Hội Trưởng đại diện cho thương hội trở thành thành viên của Hiệp Hội Kinh Tế Liên Minh, biến hiệp hội thành một mũ thương nhọn xuyên thủng mọi khó khăn đang chờ đợi ở phía trước.



Tổng bộ Tử Vi Kiếm Tông, một ngọn núi cao mười ngàn mét ẩn trong mây mù.

Vào khoảnh khắc này, toàn bộ Tử Vi Kiếm Tông rất yên tĩnh bởi vì có một sinh vật nguy hiểm đang rình rập bên trên tầng mây mù gần tổng bộ.

Đó là một con Giao Long to hơn một ngàn mét, một sinh vật cảnh giới Pháp Tướng Thiên Tôn, nhưng nó là một sinh vật chết được điều khiển bởi một tu sĩ cao tuổi.

Không một âm thanh, không một tiếng động, thời gian như thể đang ngừng trôi, tất cả đệ tử Tử Vi Kiếm Tông đều đang đặt tay lên chuôi kiếm, họ sẵn sàng diệt trừ kẻ địch!

Sau khi buổi trực tiếp kết thúc, tu sĩ điều khiển Giao Long trên tầng mây mù và Tông Chủ của Tử Vi Kiếm Tông nhận được truyền âm báo cáo kết quả, con Giao Long khổng lồ lặng lẹ ẩn thân vào mây mù rồi biến mất.

“Ám Khôi Tông, các ngươi cũng muốn nhúng tay vào Tử Vi Châu sao?” Một cô gái xinh đẹp như Tiên Nữ giáng trần bước ra từ một cung điện trên đỉnh núi cao, cô vừa nhìn vào vị trí con Giao Long vừa nhẹ giọng nói khẽ.

Cô ấy chính là Tử Hà Kiếm Tôn – Tử Tuyết Lan - Tông Chủ của Tử Vi Kiếm Tông!

“Tại sao các ngươi lại muốn bắt giữ Liễu Tịnh Kỳ?”

Vào lúc liên quân tấn công Quang Minh Giáo Đình thì khôi lỗi Giao Long của tu sĩ thuộc Ám Khôi Tông tại Ám Minh Châu đã xuất hiện ngăn chặn đường tiếp viện của Tử Hà Kiếm Tôn, mục đích của tu sĩ đó là ngăn cản Tử Hà Kiếm Tôn, không cho phép cô rời khỏi tổng bộ của Tử Vi Kiếm Tông!

Tử Hà Kiếm Tôn cũng không vội vàng, cô biết rõ thực lực của Thanh Vũ và yên tâm về sự an toàn của nhóm Diệp Vô Ưu, cô cũng muốn để Giáo Hoàng thực hiện kế hoạch xem xem có bao nhiêu kẻ muốn biến Tử Vi Châu thành địa ngục.

“Triệu tập toàn bộ đệ tử trở về tông môn, gia tăng phòng vệ ở bãi biển phía đông!” Tử Hà Kiếm Tôn lạnh nhạt ra lệnh.

“Còn nữa, ta muốn nói chuyện với người đứng đầu của Liễu gia!”

“Vâng!” Một Tử Vi Kiếm Vệ gần đó liền đáp lời rồi biến mất.



Cùng ngày, hàng trăm thế lực từ vương triều cho đến tông môn trong Tử Vi Châu gần với Không Vũ Vương Triều cùng nhận được một lá thư gửi từ Quang Minh Giáo Đình và Liên Minh Vùng Đất Thánh.

Lá thư đầu tiên giống như lời của Thanh Vũ, một là thư thiện ý mời những thế lực đó gia nhập vào Liên Minh Vùng Đất Thánh, cho phép Giáo Đình truyền bá tín ngưỡng, xây dựng Thánh Đường, cho phép tổ chức cứu trợ của Liên Minh Vùng Đất Thánh tiến vào giúp đỡ người dân và thực thi đúng theo luật pháp để trừng trị kẻ xấu, đổi lại người đứng đầu thế lực trở thành một thành viên có quyền biểu quyết trong liên minh, trở thành đồng minh của Quang Minh Giáo Đình và còn nhận được một phần quà lớn.

Rất nhiều người nhận ra rằng Tử Vi Châu đang mất bình tĩnh vốn có!

Một ngọn lửa chiến tranh cực lớn chuẩn bị bao phủ Tử Vi Châu, thậm chí là cả Thiên Quy Đảo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.