Ở khu vực nào đó, Diêu Nguyệt đi cùng một nhóm người khác thuộc Quang Minh Chấp Pháp Đoàn, họ đang dẫn theo khá nhiều người mặc đồng phục giống y hệt nhau, những người này là tù nhân bị phán tù giam giữ nhưng lại có nguyện vọng muốn đi tham gia hoạt động cải tạo làm việc cho Linh Dược Thánh Điện trồng trọt các loại cây để giảm nhẹ hình phạt.
Dạo gần đây, Chính phủ thế giới kết hợp với các bộ phận khác sau khi tiếp nhận quản lý trật tự giữ gìn luật pháp trong các vùng lãnh thổ mới thì họ bắt được rất nhiều tội phạm, ngoài cách giam giữ theo hình thức bình thường thì cách đi lao động này tạo ra giá trị rất thực tế, Linh Dược Thánh Điện phải trích ra một phần tài nguyên cho Chính phủ thế giới tính theo số lượng tội phạm đang làm việc, phần tài nguyên kia sẽ trở thành quỹ hỗ trợ người dân, góp phần xây dựng các công trình công cộng, đôi bên cùng phát triển.
Thành viên thuộc Quang Minh Chấp Pháp Đoàn nếu có thành tích và tài năng tốt thì sẽ được đề cử tham gia vào Thẩm Phán Đoàn, trở thành Thẩm Phán Giả rất có quyền lực trong Hội Đồng Thẩm Phán, vì tính chất của Quang Minh Giáo Đình nên mỗi một Thẩm Phán Giả vừa là người hiểu biết chuyên sâu về luật pháp vừa là một người tu luyện có trình độ, thậm chí có khả năng dẫn dắt những cấp dưới truy bắt tội phạm nguy hiểm, đương đầu trực tiếp với kẻ xấu.
Kinh Nhân Đức là một Thẩm Phán Giả trong Thẩm Phán Đoàn, còn có một số Thẩm Phán Giả khác là người nổi tiếng chính trực, cương nghị và thấu hiểu tình người, họ cũng là những người thầy đang chỉ dẫn cho Thẩm Phán Trưởng Diêu Nguyệt, giúp đỡ Diêu Nguyệt trưởng thành đúng với kỳ vọng của Giáo Hoàng.
Vương Tinh và một số thành viên Linh Dược Thánh Điện đang cháo đón nhóm Diêu Nguyệt, họ cũng dẫn theo một số tù nhân khác đã mãn hạn tù để trao trả cho Hội Đồng Thẩm Phán để hội đồng ra quyết định trả tự do cho tù nhân.
Vương Tinh đang mặc bộ trang phục làm nông lấm lem bùn đất, tinh thần thoải mái, hắn nở một nụ cười tươi như hoa trên gương mặt mập mạp phúc hậu: “Tôi rất ngạc nhiên khi một Thẩm Phán Trưởng lại tự mình làm công việc đơn giản này.”
Diêu Nguyệt điềm tĩnh trả lời: “Tôi muốn tự mình kiểm tra hoàn cảnh lao động cải tạo của các tù nhân, đây là một công việc rất quan trọng, chẳng hay Vương Tinh Điện Chủ có thể cho phép tôi làm việc đó không?”
Vương Tinh cười đáp: “Chuyện nhỏ, chuyện nhỏ, tù nhân ở đây sống trong điều kiện cực kỳ tốt, một ngày ba bữa có thịt có cá, giờ lao động đúng với luật pháp của chính phủ, đối với tù nhân không muốn làm việc thì chúng tôi sẽ lập tức tiến hành trả lại họ hội đồng, tuyệt đối không dùng các biện pháp bạo lực đánh đập dã man.”
Sau khi giải thích xong, Vương Tinh nhường ra một con đường rồi làm động tác mời một cách vui vẻ: “Nào nào, mời Thẩm Phán Trưởng theo chân tôi đi tham quan khu vườn của Linh Dược Thánh Điện.”
“Làm phiền Điện Chủ rồi.” Diêu Nguyệt nói khẽ.
Hội Đồng Thẩm Phán của Quang Minh Giáo Đình có liên hết chặt chẽ với Tòa án công lý thế giới của Chính phủ thế giới, đây là một hệ thống đang ngày một hoàn thiện, mỗi một cá nhân đều cần phải học tập phát triển bản thân, nhất là Thẩm Phán Trưởng như Diêu Nguyệt càng không thể ngồi không một chỗ trong khi mọi người đang cố gắng vươn lên, cho nên một cuộc kiểm tra đột xuất như lúc này rất bình thường nhưng lại cực kỳ cần thiết, Diêu Nguyệt muốn bảo đảm không có gì sai sót.
Vương Tinh cũng hiểu rõ điều đó, Linh Dược Thánh Điện đang cần rất nhiều người lao động chăm sóc cây trồng, chỉ những thành viên chính thức thôi thì không đủ sức, cho nên ngoại trừ các tù nhân ra thì Vương Tinh còn thuê khá nhiều người dân thường, chủ yếu là phụ nữ, người già để họ có công ăn chuyện làm kiếm thêm thu nhập.
Mỗi một ngày, Linh Dược Thánh Điện sản xuất ra rất nhiều nguyên liệu cho các bộ phận khác như thức ăn cho hung thú, linh dược luyện đan, thảo dược dùng cho chế tạo các loại thuốc trị bệnh, nguyên liệu nấu nướng, Linh Mộc tạo ra hoàn cảnh năng lượng dồi dào hay làm vật liệu xây dựng nhà ở, …
Sự tồn tại của Linh Dược Thánh Điện này rất quan trọng nhưng Vương Tinh biết rằng hắn không thể vênh mặt thích làm gì thì làm, mỗi một bộ phận đề đang quan sát lẫn nhau, cạnh tranh để phát triển, loại trừ những khối u nhọt âm thầm hủy hoại tổ chức, Quang Minh Giáo Điện dưới sự dẫn dắt của Hồng Y Giáo Chủ Lạc Hàn Thảo cực kỳ coi trọng vấn đề này, không cho phép bất cứ người nào dùng quyền lực để chiếm đoạt lợi ích, ảnh hưởng lợi ích chung của tập thể.
Hai bên bàn giao quyền quản lý tù nhân, họ làm công việc này suốt nên quen thuộc, không có gì rắc rối cả.
Vương Tinh dẫn Diêu Nguyệt đi xem khu vườn một vòng lớn, có rất nhiều khu vườn khác nhau, hoàn cảnh khí hậu cũng khác nhau rõ rệt, từng loại cây trồng sẽ được sinh trưởng trong điều kiện phát triển tốt nhất cho chúng, hiện giờ Linh Dược Thánh Điện tập trung trồng vài trăm loại cây mang giá trị cao.
Các quân đoàn trong Giáo Đình đang ra sức chiếm đóng các vùng lãnh thổ mới từ tay bọn quái vật để nhận phần thưởng từ chức năng hình thức Chiến Tranh Chiếm Đóng, số lãnh thổ không còn quái vật sẽ trở thành nơi trồng cây, thành viên Linh Dược Thánh Điện sẽ vận chuyển đất cát hay đào ao mở suối, nói chung là tạo ra môi trường từ vật liệu đem sang từ thế giới thật, đất đá bên Huyễn Linh Chiến Trường là vật ảo, không thể cung cấp chất dinh dưỡng cho cây trồng.
Linh Dược Thánh Điện còn kết hợp với Tuần Thú Thánh Điện tạo ra những khu vực nuôi cây trồng cùng với hung thú, thiết kế hoàn cảnh sinh thái tốt đáp ứng nhu cầu sinh sống cho các hung thú, từ đó tạo ra nguồn cung thịt hung thú chất lượng cao hoàn toàn tự nhiên, mỗi một bộ phận trong Giáo Đình đều đang hợp tác với nhau, không nhiều thì ít.
Vương Tinh tự hào về thành tựu của Linh Dược Thánh Điện, hắn vừa đi vừa diễn giải cách thức hoạt động bằng sự tận tâm, khu vườn cực kỳ rộng lớn, diện tích của nó còn hơn cả một quốc gia như Không Vũ Vương Triều, chuyến đi tham quan kéo dài nửa ngày, các địa điểm kiểm tra chủ yếu là những nơi quan trọng có nhiều người đang làm việc, sau đó Vương Tinh đưa Diêu Nguyệt đến một nơi quan trọng nhất:
“Đây là khu vực thử nghiệm trong Vạn Vật Thánh Thổ, thực vật sinh trưởng một ngày trong đó bằng hai ngàn năm trăm ngày so với bên ngoài, vì tính chất đó nên chúng tôi quyết định thành lập một đội nghiên cứu bao gồm các thành viên giỏi của Linh Dược Thánh Điện và những nhà khoa học của Khoa Học Thánh Viện, thành tựu ban đầu rất khả quan, các giống cây trồng ngày một ưu tú hơn.”
“Ví dụ tiêu biểu là loại Trà Long Huyết, nó được lai tạo từ trà và Long Huyết Thụ, hương vị đậm đà lại còn tăng tốc độ lưu chuyển của máu trong cơ thể, giúp tinh thần thăng hoa, giúp tăng hiệu quả rèn luyện sức mạnh thể chất.”
Diêu Nguyệt nhìn thoáng qua sáu mẫu Vạn Vật Thánh Thổ, nơi này là khu vực nghiêm mật bậc nhất trong Huyễn Linh Chiến Trường, các giống cây trồng quý hiếm đang phát triển ở đây, người quản lý là Phó Điện Chủ của Linh Dược Thánh Điện Tina cùng một số nhân viên có trình độ cao, còn có một tồn tại đáng sợ luôn luôn canh giữ tại đây là Sơn Thần tên gọi Ngọn Núi Nhỏ.
Vương Tinh chuyển tầm mắt qua một hương khác rồi đưa một tay lên chỉ cho Diêu Nguyệt nhìn thấy: “Đằng kia là kho chứa lương thực lớn nhất của chúng tôi.”
“Họ đang làm gì thế?” Diêu Nguyệt nghi vấn, cô nhìn thấy một nhóm người mặc đồng phục giống nhau đang làm việc vận chuyển những bao lương thực lớn lên các chiếc xe tải tối tân nhất, chúng có thể chạy xuyên qua mọi địa hình, dùng để vận chuyển các vật tư.
Vương Tinh thản nhiên giải thích: “Họ là làm việc chuyển lương thực ra bên ngoài tiền tuyến cho các quân đoàn, Thẩm Phán Trưởng, cô biết đấy, các quân đoàn càng lúc càng đông thành viên, họ huấn luyện lính mới bằng cách cho lên chiến trường chém giết với lũ quái vật ảo vô cùng vô tận ngoài kia, sau đó lại ăn thực phẩm chứa năng lượng dồi dào, sức ăn của họ lại lớn, mỗi một ngày dùng vài chục tấn lương thực là chuyện bình thường.”
“Ngoài việc vận chuyển thì các tù nhân này còn đang phục vụ cho bộ phận Ẩm Thực Thánh Điện, chuyên phụ bếp núc nấu ăn, qua vài năm ở đây thì tay nghề nấu nướng của họ cũng không phải tầm thường, sau khi ra tù cũng có công việc tốt, đỡ phải phạm lại sai lầm cũ.”
Diêu Nguyệt nhẹ nhàng cảm khái: “Linh Dược Thánh Điện đang hoạt động tốt hơn cả sức tưởng tượng của tôi.”
Trong ấn tượng của Diêu Nguyệt thì Vương Tinh là một người lười biếng, thích ăn uống no say, thường hay khoe khoang, tính tình hơi tham lam, từng bị phạt một lần vì tội dùng của công làm của riêng, nhưng nghĩ kỹ lại thì Vương Tinh cũng có phẩm chất tốt, năng lực làm việc đáng được công nhận.
Diêu Nguyệt từng nghe Nguyễn Thanh nói vu vơ về một chuyện lúc Giáo Đình vừa thành lập chưa lâu, khi Vương Tinh bị Giáo Hoàng bắt giữ thì nhất quyết không khai ra một chữ cho đến khi bị chịu hình phạt tàn bạo nhất, nếu như không có hình phạt loại này thì chắc rằng có kề đao sát cổ thì Vương Tinh cũng không hé răng một câu, qua đó cho thấy Vương Tinh là một người cũng có chuẩn mực riêng trong lòng, thứ quý giá hắn muốn giữ gìn.
Một người dù nhiều thói hư tật xấu nhưng họ cũng có mặt tốt, Vương Tinh là một điển hình, hắn biết địa vị của hắn trong Giáo Đình nằm ở đâu, hắn làm việc cẩn thận để không đánh mất vị trí hiện tại, hắn biết năng lực của hắn thua kém nhiều người nên hắn vui lòng nâng đỡ và chia sẻ quyền lực cho người tài giỏi giống như là Phó Điện Chủ Tina, người đang quản lý Vạn Vật Thánh Thổ, quyền quản lý đó vốn dĩ nên thuộc về Điện Chủ nhưng Vương Tinh tự hiểu hắn không bằng Tina.
Vương Tinh trung thành tuyệt đối với Không Yên vì Không Yên cho hắn quyển sách tu luyện, đưa hắn tài nguyên, dẫn dắt hắn bước lên con đường tu sĩ tìm kiếm trường sinh bất lão.
Giờ đây Vương Tinh cũng sẽ bán mạng cho Giáo Đình chỉ vì một lý do rằng Giáo Đình cho hắn vị trí như hiện tại, một vị trí mà hắn có mơ cũng không dám đạt được. Dù cho Vương Tinh biết trước một ngày nào đó hắn sẽ bị thay thế bởi một người giỏi hơn thế nhưng hắn vẫn luôn làm tốt công việc để mọi người trong tương lai biết rằng Điện Chủ đầu tiên của Linh Dược Thánh Điện là Vương Tinh chứ không phải một cái tên nào khác!
Một giọng nói bất chợt vang lên kéo đi sự quan tâm của mọi người: “Diêu Nguyệt, Vương Tinh, hai người đang làm gì vậy?”
Diêu Nguyệt, Vương Tinh liền xoay người lại, họ nhận ra chủ nhân của giọng nói quen thuộc này, không ai khác chính là Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, Trần Thanh Vũ.
“Giáo Hoàng.” Mọi người cùng khom người chào hỏi.
Vương Tinh lên tiếng trả lời lại Thanh Vũ: “Thưa ngài, tôi đang hỗ trợ Thẩm Phán Trưởng Diêu Nguyệt đi kiểm tra tình trạng của các tù nhân đang làm việc dưới sự quản lý của Linh Dược Thánh Điện.”
“Vậy à? Diêu Nguyệt, kết quả sao rồi?” Thanh Vũ từ tốn hỏi.
Diêu Nguyệt nói khẽ: “Mọi thứ vẫn rất tốt, Vương Tinh Điện Chủ là một người có năng lực quản lý.”
Thanh Vũ cười nói trong khi vỗ vai Vương Tinh: “Ta đã đọc qua bản báo cáo tháng này của Linh Dược Thánh Điện, Vương Tinh Điện Chủ làm rất tốt, hãy tiếp tục giữ vững phong độ này.”
“Cảm ơn Giáo Hoàng và Thẩm Phán Trưởng khen ngợi.” Vương Tinh vui mừng nói ra, nhận được lời khen từ Giáo Hoàng luôn khiến Vương Tinh vui vẻ đến mấy ngày liên, vui sướng tới không thể chợp mắt.
Diêu Nguyệt lấy một bản hồ sơ ra rồi ký tên xác nhận, nếu như xảy ra sai sót thì người chịu trách nhiệm là người ký tên, chữ ký tạo ra từ những pháp tắc, tâm cảnh, linh lực riêng biệt độc bản của từng người, không thể nào làm giả, còn loại giấy làm ra hồ sơ là loại giấy không bị hư hao vì thời gian, giá trị của chúng cũng khá đắt đỏ, được mua từ Cửa Hàng bằng điểm cống hiến.
Diêu Nguyệt phải đưa bản hồ sơ này cho Quang Minh Giáo Điện kiểm tra lại rồi mới đưa vào kho chứa dữ liệu của Giáo Đình, mọi công việc trong Giáo Đình đều phải gọn gàng, chính xác, rõ ràng, không thể lập lờ mơ hồ.
“Diêu Nguyệt, em nhận được tin nhắn của anh rồi chứ?” Thanh Vũ khẽ hỏi.
“Anh thật sự muốn vào Thất Dạ Ngục?” Diêu Nguyệt ngạc nhiên hỏi lại.
Thanh Vũ nói ra: “Anh cùng với Nhân Đức sẽ vào đó, sẵn tiện tìm cách giải cứu Paul.”
Diêu Nguyệt nghe xong, cô chần chờ trong ít giây rồi cất tiếng nói một cách chăm chú: “Em cũng sẽ theo anh vào Thất Dạ Ngục, em muốn trở thành Thẩm Phán Giả, hơn nữa, chính em là người giữ Công Lý Thánh Ấn, em phải tìm hiểu Thất Dạ Ngục thật kỹ càng trước khi đày một ai đó vào trong, em còn phải giúp anh giải cứu Paul…”
Thanh Vũ nhìn vào đôi mắt long lanh của thiếu nữ dũng cảm đang cố gắng nghĩ ra thêm lý do để thuyết phục Thanh Vũ đồng ý cho cô đi vào nơi nguy hiểm, một cô bé bị bệnh vì oan hồn nay đã trưởng thành, hắn không thể nào từ chối Diêu Nguyệt, trách nhiệm của một Thẩm Phán Trưởng rất lớn lao, nếu như Diêu Nguyệt không cố gắng thì chắc chắn rằng một người nào đó sẽ thay thế vị trí này của cô trong một tương lai không xa.
“Thất Dạ Ngục rất nguy hiểm, anh cũng không biết tình hình trong đó, em phải thật cẩn thận!” Thanh Vũ nghiêm túc dặn dò.
“Cảm ơn anh Thanh Vũ!” Diêu Nguyệt cười híp mắt.
Thanh Vũ thản nhiên nói: “Chúng ta cùng đi vào đó…”
Bỗng nhiên một giọng nói máy móc vang lên rõ ràng bên tai của tất cả mọi người khiến Thanh Vũ không thể tiếp tục nói hết câu.
“Thông báo: Tổng khu vực bị chiếm đóng trong Huyễn Linh Chiến Trường hiện giờ là một trăm khu vực cấp một, mười khu vực cấp hai. Số lượng khu vực bị chiếm đóng đáp ứng đủ điều kiện mở ra hình thức mới.”
“Thông báo: Hình thức Quái Vật Xâm Lăng và hệ thống tính điểm tích lũy trong sự kiện Quái Vật Lâm Lăng đã được mở ra, hãy kiểm tra chi tiết trong bảng thông tin cá nhân.”
Hình thức Quái Vật Xâm Lăng: Sau một khoảng thời gian dài bị tấn công bởi kẻ thù đến từ bên ngoài, các chủng loài quái vật đã hợp tác với nhau để tiến hành tổ chức một cuộc tổng tấn công nhầm mục đích chiếm lại lãnh thổ của chúng, đây sẽ là một cuộc tấn công đẫm máu, hãy run sợ đi!
Hệ thống tính điểm tích lũy trong sự kiện Quái Vật Xâm Lăng: Mỗi khi tiêu diệt một quái vật thì sẽ nhận được điểm tích lũy bằng với sức mạnh của quái vật đó, quái vật càng mạnh thì càng nhận được nhiều điểm tích lũy, lưu ý rằng khi tiêu diệt quái vật quá yếu so với bản thân thì sẽ không nhận được điểm tích lũy, hãy chọn đối thủ cho phù hợp.
Thông tin chung về sự kiện Quái Vật Xâm Lăng:
1. Quái vật được chia thành các cấp độ bắt đầu từ cấp độ 1.
2. Một số cá thể quái vật vượt trội hơn những cá thể khác và được biểu hiện ra bằng màu sắc của tên gọi, cụ thể bao gồm:
Mức nguy hiểm 0: Màu trắng
Mức nguy hiểm 1: Màu xanh lục
Mức nguy hiểm 2: Màu xanh lam
Mức nguy hiểm 3: Màu vàng nhạt
Mức nguy hiểm 4: Màu cam
Mức nguy hiểm 5: Màu đỏ nhạt
Mức nguy hiểm 6: Màu đỏ đậm
Mức nguy hiểm 7: Màu tím
Mức nguy hiểm 8: Màu tím vàng
Mức nguy hiểm 9: Màu đen
Mức nguy hiểm 10: Màu hoàng kim
3. Phạm vi xâm lăng của quái vật sẽ được biểu hiện bằng màu đỏ trên bản đồ.
4. Chu kỳ xâm lăng của quái vật là 1.500 ngày kể từ lần xâm lăng trước, tính theo dòng thời gian trong chiến trường.
5. Sức mạnh tổng thể của bầy quái vật xâm lăng sẽ được tính theo nhiều yếu tố bao gồm số lượng kẻ thù, số lượng lãnh thổ, diện tích lãnh thổ, …
6. Quái vật sẽ chiếm được lãnh thổ sau khi chúng tràn ra quá 75% lãnh thổ, khi đó toàn bộ kẻ thù bên ngoài sẽ bị dịch chuyển khỏi lãnh thổ và tạm thời không thể vào trong thời gian sự kiện.
7. Quái vật xâm lăng thất bại khi chúng bị cản trở trong một khoảng thời gian nhất định hoặc bị tiêu diệt hoàn toàn.
8. Điểm tích lũy: 1 điểm tích lũy sự kiện có giá trị bằng 1 điểm cống hiến.
9. Tiêu diệt quái vật càng mạnh thì điểm tích lũy càng lớn, tiêu diệt quái vật mức độ nguy hiểm càng cao có tỷ lệ nhận được vật phẩm quý hiếm.
10. Điểm tích lũy nhận được của mỗi người sẽ bị giới hạn, không thể nhận thêm nếu như đạt điểm giới hạn.
11. Mở ra chức năng tổ đội trong sự kiện, số điểm tích lũy được chia theo thỏa thuận của đội hoặc chia theo số điểm tổn thương và tác dụng của từng người.
12. Người bị giết chết bởi quái vật trong sự kiện tạm thời bị cấm đi vào phạm vi thế giới ảo của Huyễn Linh Chiến Trường cho đến khi sự kiện kết thúc, hãy trân trọng mạng sống của mình!
“Thông báo: Thời gian cho đến lần xâm lăng tiếp theo của quái vật là 30 phút, hãy chuẩn bị sẵn sàng!”
“Thông báo: Phạm vi tấn công của bầy quái vật đã được hiển thị trên bản đồ, hãy kiểm tra lại!”