Quang Thái Tử Đi Ngoại Tình

Chương 17: Suýt nữa bị chỉ điểu bóp chết



Con điểu này tại sao lại lớn như vậy, nàng thế nào lại thấy trong mắt nó ánh lên tia sắc lạnh?

Lông nó màu sắc rất tươi đẹp, nàng hẳn là ngay cả ánh mắt của nó tại nơi nào đều thấy không rõ mới đúng!

Có thể mặc dù đang ở trong lòng tự an ủi, nhưng Đóa Đóa vẫn là cảm thấy giật mình, con điểu này như thế nào lại giống như lây chồng, sao lại có biểu tình thú vị như vậy?

“Nói! Ngươi đến tột cùng là ai!”

Phá điểu đột nhiên vọt đến trước mặt nàng, cánh mở ra, thế nhưng hình như dài hơn một chút, giữ chặt hai bên cổ nàng, hơn nữa còn dùng lực bóp chặt.

“Ngươi. . . . . .” Nó muốn bóp chết nàng? !

Con chim này khiến cho Đóa Đóa chấn kinh, cũng bắt đầu ý thức được nguy hiểm.

Nàng vươn tay muốn kéo tay nó ra, chỉ là hai cái cánh không quá lớn kia như được làm bằng sắt, mặc cho nàng dùng toàn bộ khí lực cũng không thể di chuyển được.

Hô hấp càng lúc càng khó khăn, con chim trước mắt lại không chút lưu tình, tiếp tục xiết chặt hai cánh.

Cứu mạng. . . . . . Đóa Đóa đã không còn cách nào mở miệng kêu cứu, dùng sức vùng vẫy, nàng với lấy một cái ghế ném mạnh vào tường, phát ra tiêng động không nhỏ.

Cách vách chính là phòng của Kì Dật, hắn đang cùng Bạch Tử Dạ nói chuyện, nghe thấy thanh âm này, hắn nhíu mày, lên giọng, “Nhan tiểu thư?”

Đợi một hồi không thấy trả lời, hắn cảm thấy không đúng, lập tức đạp cửa, thẳng tiến vào trong phòng của Đóa Đóa.

Có người đến, phá điểu nhanh chóng thu hồi cánh, hừ một tiếng, lại quay về tay áo của Đóa Đóa.

Thời điểm Kì Dật tiến vào trong phòng, nhìn thấy Đóa Đóa ngồi dưới đất, khuôn mặt trắng bệch đang không ngưng ho khan, một khuôn mặt kinh hồn chưa định.

“Làm sao vậy ?”

“Không, không có gì, ” nàng có chút hoảng sợ nắm chắc tay áo của hắn, “Cám ơn ngươi.”

“Cổ của ngươi làm sao vậy?”

Kì Dật hoài nghi nhìn trên cổ Đóa Đóa còn lưu lại vết hồng ngân, nhìn ra lực đạo tương đối mạnh, cũng không phải là do tay người, cũng không phải dây lụa, hắn nhất thời không nghĩ ra được là do vật gì gây nên.

Đóa Đóa sờ sờ cổ mình, “Ta không cẩn thận gây ra, không có gì.”

Nàng không dám nói đó là do một con chim muốn bóp chêt nàng, thứ nhất dù có nói ra ai tin nổi chứ, thứ hai cả nước biết được cũng chỉ có thể nói “Thần Điểu”, nếu nói thật, rất có thể sẽ bại lộ thân phận..

Nàng muốn nhanh chóng thay đổi chủ đề, cho nên lại cảm ơn, “Cám ơn ngươi nhanh như vậy liền chạy tới.”

Nàng chỉ là vô tâm nên mới nói như thế, Kì Dật cùng Bạch Tử Dạ vừa chạy tới nhìn nhau chớp chớp mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.