Về thánh địa thì đây là vùng đất trung tâm của Đấu Tinh đại lục. Gọi là trung tâm vì không phải nó ở chính giữa bản đồ mà nó là chung tâm chính trị và cường giả của đại lục. Ở đây toàn bộ dưới mặt đất là những khu rừng rậm rạp nguyên sinh và nhiều kỳ bí. Bên trên hai nghìn mét là những lục địa khổng lồ trôi nổi giữa không chung và chúng được cố định và liên kết với nhau bởi những sợi xích khổng lồ.Về số lượng những vùng đất trôi nổi này thì có khoảng trên trăm và kích thước của mỗi khối cũng bất đồng. Nhỏ chỉ vài ha rộng thì cũng ngang Bắc Bộ. Độ cao cũng phân tầng khác nhau cái trên cái dưới. Từ rất lâu rồi con người đã phát hiện ra trên những vùng đất này lượng linh khí vô cùng nồng đậm và thích hợp cho việc tu luyện. Đồng thời ở trên những vùng đất này khí hậu ôn hòa khung cảnh cũng rất đẹp được coi như tiên cảnh của đại lục. Rất nhiều thế lực chọn đây làm trụ sở chính như các học viện, chính phủ,hải quân,thiên đạo,các gia tộc lớn....Ngoài ra bên dưới mặt đất nơi những sợi xích cắm xuống cũng hình thành nhiều thành thị tập chung đông dân cư sinh sống. Những thành thị này chính là lối lên xuống gia thoa giữa các vùng đất thánh( những vùng đất trôi nổi) với mặt đất. Những thành thị này trực thuộc sự quản lý của cơ quan tọa lạc trên vùng đất mà sợi xích liên kết.và đây cũng là đích của các tân học sinh ưu tú.
Sau khi tập chung ở chân các sợi xích. Không biết ai là người rèn ra những sợi xích khổng lồ này vì đã từ rất lâu rồi nó đã hình thành ở đây rồi. Theo một số nghiên cứu loại kim loại để tạo ra chúng vô cùng cứng tướng cấp oanh tạc không xi nhê gì. Còn về độ lớn thì một mặt dài Cả trăm mét. Đường kính một nhánh là ba mét. Để lên được học viện thí sinh phải tự leo lên dưới sự giám sát của các giáo quan với mục đích an toàn. Có tổng cộng hai mươi tư mắt xích. Không có luật chỉ cần trong ba ngày leo lên được coi như đạt còn lại không quan tâm. Nghe thì hơi bất công giữa tu vị của học viên nhưng nó lại phù hợp với quy tắc sinh tồn. Trên đời này làm gì có công bằng. Thắng làm vua thua làm phân.
Không vội nói về cuộc leo xích kia ta nói về học viên Hoa Sen trước. Trong trường không phân học sinh theo năm mà phân theo ranh. Lần lượt là Sắt-Đồng-Bạc-Vàng-Bạch kim-Kim cương-Cao thủ-Đại cao thủ. Cách leo ranh đơn giản. Tân sinh khi mới tới cổng trường sẽ được nghỉ ngơi ba ngày để phân lớp nhận phòng. Sau ba ngày học họ sẽ được làm thẻ học sinh và tập trung tại đấu trường nơi có hai trăm võ đài chia khu theo ranh nhưng hôm đó sẽ tập chung toàn bộ cho tân sinh. Mỗi người phải đánh đủ mười lôi đài để tạo ranh khởi đầu. Thắng dưới năm trận -sắt, 5»8-Đồng, 9»10-Bạc. Và thắng một trận được 1000£ và thua mất 1200£. Sau khi có ranh khởi đầu thì leo ranh theo khu vực. Thắng được 10 điểm thua trừ 15 điểm. Qua trăm điểm lên ranh. Mỗi tháng tuỳ ranh sẽ có số £ cung cấp khác nhau. Trong học viện không thiếu chỗ tiêu £. Học viện cũng có các lớp độc lập là Càn, Đoài, Ly, Chấn,Tốn,Khảm,Cấn,Khôn bao quanh khu điều hành và nhiệm vụ đường trung tâm. Tuy nhiên không biết sao năm nay trường bỗng dưng mở thêm một lớp mới với tên là phân khu 7do hai vị giáo quan mới chủ nhiệm và đang chiêu sinh từ các lớp khác. Việc này khiến cho các lớp khác đứng trong nguy cơ bị đào chân tường nhưng khi biết hai người này không ưu đãi lôi kéo hay quảng bá thì các phân lớp khác cũng an tâm hơn.
Tiếp tục các lớp cũng bắt đầu thăm dò về đối thủ cạnh tranh mới của mình. Trong học viện luôn có cạnh tranh thứ hạng giữa các lớp với nhau để giành giật tài nguyên. Còn danh tính của hai vị giáo viên mới cũng đã lộ là Như Hoa và Văn Chiến. Nghe hai cái tên này các giáo viên cũng dùng mình giật thon thót.
Và sau vài ngày chờ những phân khu tập chung đầy đủ thì cuộc leo xích bắt đầu dưới sự giám sát của hai trăm giáo quan cưỡi các thuần thú hệ bay sẵn sàng hỗ trợ những thì sinh sâỷ chân ngã xuống. Và tất nhiên cũng nhiều hình thức hỗ trợ( vì không cấm) như mua thuần thú hệ bay, pháp khí phi hành, hay cả taxi giáo quan luôn. Nhưng phần đông vẫn là thủ công và với yêu cầu của thầy thì phân khu 7 phải thủ công nên Quang cũng không có hành động chơi chội gì.