Quay Về Đời Đường Làm Lưu Manh

Chương 41: Sườn phi



Lục Tiểu Thanh gật gật đầu, biết những lời này là chân thật xuất phát từ suy nghĩ của bọn họ, nhân tiện nói: “Dù sao về sau các ngươi cứ theo ta là được, ta nghĩ rằng chắc chắn Vô Diễm cũng sẽ không phản đối đâu, các ngươi muốn gả cho người nào, ta liền để cho các ngươi lập gia đình, còn nếu nghĩ muốn đi theo ta lăn lộn giang hồ thì đi theo, các ngươi cũng đừng cho rằng mình chỉ là một hạ nhân thấp kém, tuy rằng ta rất thích cảm giác được người hầu hạ, nhưng mà cũng chỉ cần một thời gian ngắn là ta liền cảm thấy rất phiền phức, cho nên các ngươi muốn thế nào được cái đó, nào tất cả đến đây, chúng ta cùng ngồi xuống nói chuyện, ta còn không biết Vương gia của các ngươi ở Kình vương phủ là một người như thế nào nữa?” @langngoccac.wordpress.com@

Bốn nha hoàn kia ngày thường vẫn chưa từng nghe qua ai nói chuyện như vậy, cũng chưa từng gặp qua chủ tử nào lại cổ quái như vậy, nói ra những lời thân mật như nói với bạn tri kỷ, không khỏi nhất tề quỳ xuống, nói: “Cám ơn tiểu thư, về sau bọn nô tỳ liền đi theo tiểu thư.”

Người cổ đại nói quỳ liền quỳ luôn, giống như đầu gối sinh ra là để quỳ không bằng, Lục Tiểu Thanh vội la lên: “Làm gì vậy, làm gì vậy, không cần vừa nói được có hai câu đã quỳ xuống có được hay không? Ta có hung dữ như vậy sao? Về sau đừng quỳ, nhìn rất phiền, ta mặc kệ quy củ trước kia của các ngươi là gì, nếu đã đến chỗ ta thì phải làm theo quy củ của ta.”

@langngoccac.wordpress.com@

Lục Tụ kích động, mặt đỏ bừng nói: “Cám ơn tiểu thư, về sau tiểu thư chính là chủ tử của chúng em, tất cả mọi việc chúng em đều nghe theo tiểu thư.” Vừa nói vừa kéo mấy người bên cạnh cùng nhau đứng lên.

Lục Tiểu Thanh gật đầu nói: “Thế này mới đúng, đến đây ngồi xuống cùng nhau trò chuyện, ta đối với Kình vương phủ rất hiếu kì.”

@langngoccac.wordpress.com@

Hồng Ngọc mỉm cười nói: “Hiện tại tò mò, về sau sẽ không còn hiếu kỳ nữa, chờ Quận vương gia của chúng em khi nào an bài ở cùng một chỗ với tiểu thư, để cho tiểu thư trở thành chủ nhân thật sự, sống cả đời ở đây, khi đó sẽ không còn thấy tò mò nữa.” Tiếng nói vừa dứt, ba nha hoàn khác đều bật cười thành tiếng.

@langngoccac.wordpress.com@

Lục Tiểu Thanh ngẩn người hỏi: “Có ý  gì? Mọi người nói Vô Diễm muốn lấy ta làm vợ sao?”

Lục Tụ vội hỏi: “Tiểu thư cũng không nên xưng hô với tiểu vương gia như vậy, sẽ bị cho là phá hỏng quy củ, tiểu thư về sau cần phải chú ý, vương phủ cũng không phải là nơi bình thường khác, ở khắp mọi nơi đều có tai mắt, về sau nói chuyện nếu như bị người khác bắt được nhược điểm, ở trước mặt Vương phi cũng khó mà ăn nói được”

@langngoccac.wordpress.com@

Tiêu Xảo cũng nói: “Tiểu thư, nếu chúng em đã theo người, người cũng cần phải săn sóc chúng em, chúng em dù sao cũng chỉ là những người hầu thấp cổ bé họng, tiểu thư tuy rằng nói chuyện…… Nhưng là thật tâm vì tốt cho chúng em, cho nên chúng em cũng muốn cùng tiểu thư trở thành tri kỷ. Tuy rằng nói Quận vương gia đối đãi với tiểu thư khác xa với những người khác, nhưng dù sao ở trên vẫn còn có Vương phi, mọi việc lớn nhỏ trong phủ vẫn là do Vương phi quản, tiểu thư cũng không thể lỗ mãng.” Mấy nha đầu này chỉ cần nghe Lục Tiểu Thanh nói chuyện, liền hiểu ngay Lục Tiểu Thanh là người tùy ý nói chuyện, muốn nói gì liền nói cái đó, bởi vì tấm lòng của Lục Tiểu Thanh mà tất cả đều vì nàng mà suy nghĩ.

Lan Tâm gật đầu nói: “Tiểu thư còn không biết, Minh Hiên này chính là tiểu viện được xây cho sườn phi của tiểu vương gia, cho nên tiểu vương gia một mực an bài tiểu thư đến ở tiểu viện này, chúng em liền hiểu được ngay. Không nghĩ tới tiểu thư lại là một người tốt như vậy, tiểu thư vì tốt cho chúng em, chúng em tự nhiên cũng sẽ đối tốt với tiểu thư, tuy rằng về sau tiểu thư sẽ làm tiểu thiếp của tiểu Vương gia, nhưng hiện nay ở trong phủ tiểu thư vẫn chưa được tin yêu nhiều, cho nên tiểu thư cũng không thể đi sai lầm một bước.”

“Chờ một chút.” Lục Tiểu Thanh hai tay chắn vào nhau, làm động tác ngăn lại bốn nha hoàn đang líu ríu nói không ngừng, âm thanh lạnh lùng hỏi: “Ý của các ngươi có phải là Vô Diễm đã có thê tử rồi phải không? Ta chỉ cần các ngươi trả lời có hay không mà thôi? Không cần giảng cái khác.”

Lục Tụ nhìn thấy Lục Tiểu Thanh mặt lạnh lùng, mấy người đưa mắt liếc nhìn nhau một cái, Lục Tụ nói: “Tiểu thư thật sự chẳng lẽ không biết, tiểu vương gia đã có chính thất, là tiểu nữ nhi của lễ bộ thượng thư Ngu Thế Nam.”

Được lắm Vô Diễm, thì ra an bài ta ở lại nhà huynh, là muốn làm cho ta trở thành vợ bé của huynh, vợ bé,  Lục Tiểu Thanh ta ngay cả vợ cả cũng không thèm làm, cư nhiên còn muốn ta làm vợ bé của huynh, thật là tức chết ta mà, tức chết ta mà. Một cỗ tức giận không tên dâng lên từ ngực, làm nàng đang ngồi trên ghế nhảy dựng lên, Lục Tiểu Thanh vẻ mặt cuồng nộ không ngừng ở trong phòng đi đi lại lại.

Bốn nha hoàn không hiểu gì, nhìn Lục Tiểu Thanh đang tức giận, vị trí sườn phi của Quận vương nhưng là có rất nhiều người nghĩ muốn cũng không được, thế mà vị tiểu thư trước mặt này như thế nào lại giống như một chút cũng không cao hứng, ngược lại còn rất tức giận.

Tức chết ta, tức chết ta, Vô Diễm chết tiệt, Vô Diễm chết tiệt. Cũng không biết vì sao trong lòng lại sẽ tức giận như vậy, cảm giác giống như là chính mình phát hiện ra bị người ta lừa gạt vậy, nhưng là Vô Diễm cũng chưa từng có nói qua là mình chưa có thê tử, chính mình lẽ ra phải nên nghĩ sớm đến điều này, ở thời cổ đại người hai ba, hai tư tuổi đã có thê tử từ lâu rồi, vì sao trong lòng lại cảm thấy ê ẩm, chua xót, một loại tức giận không tên quanh quẩn ở trong lòng, hận không thể ngay lập tức cắn chết Vô Diễm.

Nổi giận đùng đùng, ở trong phòng cuồng nộ đi đi lại lại vài vòng, tay áo phất lên một cái, đang muốn hướng bên ngoài đi ra, Hồng Ngọc tay mắt lanh lẹ chiếu cố ôm cổ Lục Tiểu Thanh, vội la lên: “Tiểu thư người làm cái gì vậy?” ba nha hoàn bên cạnh cũng nhanh chân xông về phía trước, tiến đến bên cạnh Lục tiểu Thanh, người bắt ống tay áo, người ôm chầm lấy Lục Tiểu Thanh, ngăn cản Lục Tiểu Thanh lao đi ra bên ngoài.

Lục Tiểu Thanh cả giận nói: “Buông tay, ta muốn đi tìm Vô Diễm tính sổ, mọi người buông ta ra.”

“Tiểu thư, hiện tại là giờ nào rồi, tiểu vương gia sớm đã ở…… ngủ lại ở chỗ Vương phi, người hiện tại đi cũng không có ích gì, tốt nhất là đừng đi.” Lục Tụ biết nói ra những lời này, khả năng sẽ càng làm cho chủ tử càng thêm tức giận, nhưng cũng chỉ có cách này mới ngăn cản được chủ tử a~.

Lục Tiểu Thanh vừa nghe Lục Tụ nói những lời này, cả người nháy mắt trùng xuống, chính mình dựa vào cái gì để đi gây chuyện bát nháo đây, dựa vào cái gì để đi tìm Vô Diễm tính sổ, Vô Diễm có nói qua muốn kết hôn với ta sao? Chính mình lại muốn nhất quyết phải gả cho Vô Diễm sao? Không có, trái tim của mình vẫn còn giữ nguyên vẹn trong lòng, chưa từng có mở lòng ra với bất kỳ ai, chưa từng có, Vô Diễm hắn cũng không phải là một ngoại lệ.

Cắn chặt răng xem nhẹ một tia không cam lòng dưới đáy lòng kia, chậm rãi nói: “Buông ra đi, ta sẽ không đi tìm Vương gia nhà các ngươi nữa đâu.”

Lục Tụ nghe Lục Tiểu Thanh nói lời xa lạ này, biết chính mình và ba người còn lại đã gây ra rắc rối, việc duy nhất cần làm bây giờ chính là xoa dịu Lục Tiểu Thanh, nháy mắt nhất tề quỳ xuống trước mặt Lục Tiểu Thanh nói: “Tiểu thư, là do chúng em không tốt, người muốn đánh muốn phạt muốn tức giận, liền trút lên người bọn nô tỳ đi, nhưng trăm ngàn không cần tức giận với Tiểu Vương gia. Tiểu vương gia đối với người rất trân trọng, có tình có nghĩa, không cần nói ra trong lòng tiểu thư hẳn cũng hiểu được, hôm nay chúng em sau khi thấy được loại tình huống này, trong lòng chúng em cũng hiểu được, chúng em từ nhỏ sống ở trong vương phủ, tiểu vương gia là người như thế nào, chúng em đều rõ ràng, chúng em chưa từng có thấy tiểu vương gia tức giận, cũng chưa từng thấy tiểu vương gia dung túng một người như thế, bình thường người đều là thản nhiên, không vui cũng không giận, ngay cả nói cũng không muốn nói nhiều. Hôm nay, thời điểm khi Tiểu vương gia phân phó bốn người chúng em đến hầu hạ tiểu thư, một lần lại một lần dặn dò cần phải chú ý cái gì, làm như thế nào mới hợp ý của người, người thích nhất là cái gì, chúng em chưa từng có nghe thấy tiểu vương gia nói nhiều như vậy, hơn nữa hôm nay chúng em còn thấy tiểu vương gia tuy rằng gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị, nhưng là miệng của ngài vẫn khẽ nở nụ cười, tiểu thư, chúng em biết tiểu vương gia đối với người là khác xa so với những người khác, người ở trong cảm nhận của tiểu Vương gia là không giống với bất kì ai”

Một hơi nói xong những lời dài dòng, Lục Tụ thở hổn hển một hơi sau đó mới ngừng lại, ba người còn lại nhìn nhau liếc mắt một cái, đều cúi đầu không dám nói lời nào, lại vẫn là một mực quỳ ở trước mặt Lục Tiểu Thanh, ngăn trở đường không cho nàng bước ra khỏi cửa.

Vô Diễm, huynh thật sự đối với ta khác xa so với những người khác sao? Huynh thật sự thích ta sao? Trong lòng ta hiểu được sao? Trong lòng ta chỗ nào hiểu được, ta không biết, ta hết thảy cũng không biết. Vô Diễm, Vô Diễm, huynh là người đã có thê tử, cho dù Lục Tiểu Thanh ta có thích huynh thật đi chăng nữa, ta cũng không có khả năng làm tiểu thiếp của huynh, lại nói ta thật sự đã có ý định gả cho huynh hay sao? Không, không có, nhưng vì sao trong lòng ta lại sẽ cảm thấy không cam lòng như vậy, cảm thấy rất chua xót, chẳng lẽ ta đã thích Vô Diễm sao?

@langngoccac.wordpress.com@

Nhưng là ta làm sao có thể thích Vô Diễm được, ta nói rồi ta sẽ không đem trái tim của mình trao cho bất kỳ người cổ đại nào, ta sẽ không trả giá cảm tình của ta, nhưng tại sao đối với huynh, ta lại cảm thấy trong lòng chua xót, Vô Diễm, Vô Diễm, huynh làm hại trái tim của ta rối loạn. Lục Tiểu Thanh ngồi trở lại trên ghế trên, hít một hơi thật sâu, vươn tay nâng bốn nha hoàn dậy, nói: “Đứng lên đi, ta không tức giận các ngươi, ta cũng không tức giận Vô Diễm, ta chỉ là tức giận chính bản thân mình, tức giận chính mình cư nhiên không hiểu rõ chính mình. Được rồi, được rồi, không nói những lời vô dụng này nữa, cũng không có gì, cùng lắm thì….”

Hồng Ngọc là do trời sinh tính trầm ổn nên ngày thường không thích nói chuyện cho lắm, vừa nghe Lục Tiểu Thanh nói, nhất thời hiểu được Lục Tiểu Thanh không muốn gả cho tiểu vương gia nhà bọn họ, vội hỏi: “Tiểu thư, người cũng không thể làm như vậy, gả cho tiểu vương gia của chúng em là một việc thật sự rất tốt đẹp a~. Tuy rằng tiểu vương gia đã có chính thất, nhưng Vương phi là người sinh ra đã có thân phận cao quý, thân phận chủ mẫu trong nhà là không thể thấp đi. Về sau chỉ cần tiểu vương gia sủng người nhất, chỉ thích một mình người là được, bằng bộ dáng của tiểu thư, Vương phi không thể che lấp được sự sáng rọi của người.”

Lời nói này hiểu được từ nhỏ được sinh ra trong gia đình cao quý, liền trở thành người có thân phận tôn quý, sinh ra trong gia đình nghèo hèn mặc kệ như thế nào, vẫn là người thấp kém, cho dù có được nhiều nam tử yêu thích ngươi, bất quá cũng chỉ có thể thú ngươi làm tiểu thiếp, đó được coi là niềm may mắn mà ông trời ban cho ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.