Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 141: Chương 141: Kinh Hỉ Hay Không



CHƯƠNG 140: KINH HỈ HAY KHÔNG

Editor: Luna Wong
Hai ngày kế tiếp, giá rau mỗi ngày một dạng, dân chúng trong kinh thành đều sợ ngây người.

Mà giá rau lại càng đắt, người muốn mua thì càng nhiều, phảng phất ăn nhiều thêm một ngụm, chiếm nhiều tiện nghi hơn ngày xưa.

Thậm chí có những người phá lệ tẻ nhạt, cả ngày ngồi xổm trước cửaTứ Quý các, chính là muốn nhìn xem thử có nhà giàu sang nào thường lui tới.

Sau khi Tề quản sự hồi bẩm sự tình, Vu thị đặc biệt thoả mãn, phá lệ cho tiền thưởng.

Bốn ngày sau, Tề quản sự thúc giục người hỗ trợ nhổ rau xanh trong noãn bằng ra: “Từng động tác một của các ngươi nhanh nhẹn chút, rau này cũng không thể bị dập.”

“Vâng.”

“Tề quản sự!” Một người vội vội vàng vàng chạy vào noãn bằng.

Tề quản sự trừng hai mắt một cái, liền vội vàng quát người ngừng lại: “Không thấy được ở đây nhiều rau như vậy sao? Điên rồi phải không? Nếu là đạp lên một cước ngươi thường nổi sao?”

“Tề quản sự, việc lớn không tốt, giá rau hôm nay bắt đầu hạ.”

“Ân? Ngươi nói cái gì?” Mi tâm của Tề quản sự vừa nhíu.


“Giả rau hạ!”

“Coi như là hạ xuống rồi, vậy cũng hạ không được bao nhiêu, dù sao vẫn còn bày ở nơi đó.”

“Không phải, là giảm phân nửa!”

Tay của Tề quản sự nắm tẩu thuốc run lên, trực tiếp ném tẩu hút thuốc trên mặt đất: “Tại sao có thể như vậy?”

“Tin tức từ bên Tứ Quý các truyền đến.”

“Tin tức của Tứ Quý các cũng không nhất định là thật.” Sắc mặt của Tề quản sự trở nên trắng, còn đang không ngừng giãy dụa.

“Tứ Quý các mới mở một chi nhánh, bán là các loại nấm, hôm nay đều đã đoạt điên rồi, mấy nhà lúc trước mưu cầu danh lợi mua rau xanh mới mẻ, đều đi phân điếm, Tứ Quý các bên kia hạ giá rau xuống hấp dẫn người nhiều hơn, giá vừa hạ đã giảm phân nửa!”

Tề quản sự sửng sốt một lúc lâu, mới mạnh từ tại chỗ nhảy dựng lên: “Hồi phủ, sự tình phải nói cho phu nhân biết!”

Vu thị đang mang theo Thẩm Vân Sơ chọn vải vóc mới ra của năm nay, mang trên mặt tiếu ý dịu dàng.

Thị nữ Lâm Hoa ở một bên, cẩn thận mở các mẫu vải vóc ra: “Phu nhân, tiểu thư mau xem, đây là minh quang đoạn mới ra năm nay, giá nhan sắc và hoa văn là độc nhất trong kinh thành, hôm nay chỉ cần là nhìn vải vóc, cũng đã cảm thấy mềm nhẹ hoa mỹ, uy uy sinh quang.”

Thấy khúc minh quang đoạn này, tiếu ý trên mặt Vu thị nhất thời lãnh đạm xuống.


Trước trên cung yến, Hứa Vân Noãn đó là bằng vào một thân minh quang đoạn làm thành la quần, xuất tẫn danh tiếng.

Tuy rằng xác định Hứa Vân Noãn cũng không phải hài tử của Sở Ngưng, thế nhưng nghĩ đến dung mạo tương tự của nàng , như cũ cảm thấy trong lòng có khoảng cách không ngớt.

“Khúc minh quang đoạn này cũng không cần nữa, để lại những thứ khác chúng ta chọn lựa trước đó đi.”

Lâm Hoa nhìn thấy thần sắc trên mặt Vu thị, lập tức ý thức được mình nói sai, lúc này vội vã bổ cứu: “Vâng, nô tỳ đã ghi lại những khúc vải cần lưu lại rồi, đúng rồi, lúc này, Tề quản sự nên phái người tới rồi chứ, cũng không biết trải qua một ngày, giá rau trong kinh thành tăng lên bao nhiêu.”

Vu thị một lần nữa mang theo tiếu ý trên mặt: “Chắc là sắp rồi.”

Vừa dứt lời, lập tức có thị nữ đến bẩm báo: “Phu nhân, Tề quản sự tới rồi.”

“Đây thật là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, để hắn vào đi.”

Noveltown.com
Tề quản sự hoang mang rối loạn vội vội vào phòng, phác thông một tiếng liền quỳ ở trên mặt đất, thần sắc mang theo một cổ hoảng trương không nói ra được: “Phu nhân. . .”

“Đây là thế nào?” Mi tâm của Vu thị vừa nhíu, trong lòng dâng lên một cổ cảm giác bất tường.

“Phu nhân, tiểu cô nãi nãi Mục gia Hứa Vân Noãn. . . Mới mở một Tứ Quý các.”


“Ta đây biết, trước đó vài ngày liền nháo đằng đang thu thập cửa hiệu, mở thì mở đi, cùng Thẩm gia chúng ta cũng không có nhiều quan hệ, ngươi hoảng cái gì?”

“Phu nhân, Tứ Quý các mới mở hôm nay bán không phải rau xanh và dưa và trái cây, mà là nấm, phu nhân cũng biết, trong kinh thành, người thích ăn nấm không ít, nhưng là bởi vì mấy thứ này khó có được, nên giá vẫn cao không hạ. Hôm nay, trong Tứ Quý các số lượng lớn bán ra bên ngoài, tự nhiên dẫn không ít người đi vào tranh đoạt, hơn nữa, mua nhiều lượng nấm, còn có thể biếu tặng rau xanh, giá rau trong kinh thành, thoáng cái liền hạ xuống!”

Thần sắc của Vu thị đột nhiên biến đổi: “Hạ bao nhiêu?”

“So với hôm qua, hạ phân nửa.”

“Coi như là giá giảm xuống, cũng sẽ không thoáng cái hạ rõ ràng như vậy!” Thần sắc của Vu thị biến đổi, như là ý thức được cái gì, sắc mặt chợt khó coi tới cực điểm, “Ngươi bây giờ đi liên hệ Tần Minh Triết kia, để hắn chuyển hết rau xanh trong noãn bằng đi, cứ dựa theo giá hôm nay.”

“Phu nhân. . .” Tề quản sự trên mặt đất hầu như quỳ không nỗi nữa, “Nô tài gấp trở về trước, liền phái người đi liên hệ hắn, nhưng là lại không tìm được người.”

Ánh mắt của Vu thị biến đổi, chỉ cảm thấy thấy cả người lạnh từ đáy lòng mọc lên.
Thẩm Vân Sơ liền vội vàng tiến lên đỡ lấy cánh tay của nàng: “Mẫu thân, người không có sao chứ?”

“Ta. . . Chúng ta bị gạt!” Vu thị gắt gao siết quyền, trong ánh mắt hầu như toát ra lửa, “Ta sớm nên nghĩ tới, từ lúc giá rau lên, ta nên nghĩ tới!”

“Mẫu thân đang nói cái gì? Nữ nhi thế nào nghe không hiểu?”

Noveltown.com
“Đây không phải là đã cực kỳ rõ ràng sao?” Một tay Vu thị hất cánh tay của Thẩm Vân Sơ ra, giọng nói vô cùng phiền táo, “Trước giá rau tăng lên, căn bản là một tay Hứa Vân Noãn kia điều khiển! Hôm nay trong kinh thành, chỉ có trong tay Mục gia nắm nhóm rau xanh lớn, rau xanh trong kinh thành là giá gì, cũng chỉ một câu nói của bọn họ thôi.”

“Mẫu thân là ý nói, Hứa Vân Noãn cố ý điều khiển giá rau tăng lên, gạt chúng ta ký phần khế thư?”


“Không sai! Hiện tại giá rau hạ xuống, chính là nàng bắt đầu trả thù chúng ta!”

“Đây. . . Coi như là giá rau muốn hạ, vậy cũng sẽ không hạ quá thấp, chí ít. . . Dù là không kiếm tiền, cũng sẽ không lỗ lã quá lợi hại chứ?” Trong lòng Thẩm Vân Sơ không đáy.

“Vậy phải xem tay của Hứa Vân Noãn đến tột cùng đen bao nhiêu.” Trong lòng Vu thị tức giận tới cực điểm, mà phần khế thư ban đầu, là nàng gật đầu đồng ý ký kết, hiện tại coi như là muốn phát hỏa, cũng tìm không được lý do thích hợp.

Thẩm Vân Sơ tâm trung khí phẫn: “Hứa Vân Noãn có phải đầu óc có mao bệnh hay không, nhằm vào Chu gia còn chưa đủ, vô duyên vô cớ, vì sao lại muốn đến đạp chân chúng ta?”

“Sợ rằng nàng còn đang ghi hận lần trước phụ thân ngươi tìm phiền phức cho Tứ Quý các.”

Sợ rằng còn có chuyện của Đàm Vượng ở bên trong. . .

“Chuyện lần đó, Thẩm gia chúng ta căn bản không có chiếm được tiện nghi gì, bên ngoài còn có tin vịt rối tung, nói thiện phòng của Thẩm gia chúng ta làm rau không sạch sẽ, cũng không biết rửa rau trước, làm chúng ta mất hết mặt mũi, như vậy còn chưa đủ, còn dám báo thù?”

Mi tâm của Vu thị nhíu lại thật chặt: “Hay là không chỉ là Hứa Vân Noãn trả thù, còn là Mục gia trả thù. . .”

“Mẫu thân vì sao nói như vậy?”

Nhãn thần của Vu thị khẽ động, tựa hồ là có chút tận lực lảng tránh: “Chuyện này nói ra rất dài dòng, dính đến chuyện trong triều đình, ngươi không cần phải để ý đến.”

“Vâng.” Thẩm Vân Sơ rất nghe lời không có hỏi tới, “Mẫu thân, chuyện này cần nói cho phụ thân biết không?”

Vu thị trầm mặc chỉ chốc lát, hít một hơi thật sâu: “Phụ thân ngươi bận án tham độc trong triều, vốn là phải chờ sự tình đều xong xuôi mới nói cho hắn biết, hôm nay xem ra không thể không nói, ta sẽ nói rõ ràng với phụ thân ngươi, những ngày này ngươi nhu thuận một chút, không nên chọc phụ thân ngươi phiền lòng.”

“Nữ nhi đã biết.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.