Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 49: Chương 49: Hiểu Lầm Đại Phát



CHƯƠNG 49: HIỂU LẦM ĐẠI PHÁT

Editor: Luna Huang
Đối mặt với thần sắc trêu ghẹo của mẫu phi mình, nhãn thần của đại hoàng tử có chút quẫn bách: “Mẫu phi, ta chẳng bao giờ nghĩ tới việc thành thân, người thế nào đều nghĩ đến tôn tử rồi?”

Hiền phi không đồng ý nhìn hắn một cái: “Nhìn các vị hoàng đệ của ngươi một cái, ngoại trừ tam hoàng tử là bởi vì sinh bệnh nặng, những người khác thành niên đều thành thân rồi, ngược lại ngươi làm huynh trưởng, nhiều năm như vậy vẫn ở trên chiến trường, hôn sự này liền kéo lại kéo. Ở dân gian tuổi như ngươi, hài tử đã sớm sinh mấy đứa rồi, cũng biết chạy đầy đất rồi.”

“Mẫu phi, ngươi lại trêu ta.”

“Đây cũng không phải là trêu ngươi, hơn nữa, ngươi không nóng nảy nhưng có người sốt ruột, vị cô nương kia của Thẩm gia đã cập kê, ngươi muốn cho người ta chờ tới khi nào?”

“Thẩm gia? Mẫu phi nói là Thẩm Vân Sơ?” Trước mắt Đại hoàng tử kinh ngạc, “Đó chính là một tiểu muội muội, mẫu phi không nên nói lung tung, phá hủy danh dự của người ta.”

Cái này đến phiên hiền phi trợn tròn mắt: “Cái gì tiểu muội muội? Người ta cũng đều nhận định nàng có thể trở thành vương phi của ngươi rồi, còn nữa nói chuyện ngươi cùng nàng có quan hệ tốt, người trong kinh đô ai nào không biết? Lúc này ngươi trái lại bận tâm đến danh dự của người ta?”

“A?” Đại hoàng tử cũng không ăn điểm tâm, chỉ cảm thấy hiểu lầm trong đó hơi lớn.
Hiền phi hiểu nhi tử mình, thấy cái bộ dáng này của hắn, không khỏi hỏi: “Ngươi không có ý gì với vị Thẩm tiểu thư kia?”

“Không có nha, nàng chính là một tiểu muội muội, ta có thể có ý gì với nàng?”

“Vậy sinh thần hàng năm của nàng, ngươi đều tặng quà?”


“Trước đây trời đất xui khiến nàng đã cứu ta, trong lòng ta cảm kích, xem nàng như muội muội, muội muội sinh nhật, thân là huynh trưởng sao có thể không tặng quà? Hơn nữa, thất muội muội, bát muội muội và cửu muội muội trong cung sinh nhật, lúc đó chẳng phải ta hàng năm đều tặng quà sao?” Đại hoàng tử có chút trố mắt, chẳng lẽ tặng lễ cũng sai?

Hiền phi còn chưa từ bỏ ý định, hỏi tiếp: “Vậy sinh nhật nàng thế nào còn trở về gấp thế?”

“Mấy ngày nữa chính là sinh nhật của mẫu phi, nên ta mới về gấp a. Hơn nữa, ngày ta trở về cũng là phụ hoàng hạ chỉ tuyên triệu, nếu không có ý chỉ của phụ hoàng, ta chính là muốn gấp cũng không gấp về được nha!”

Hiền phi triệt để há hốc mồm: “Nói như thế là gặp may thôi?”

Đại hoàng tử tỉ mỉ suy nghĩ một chút, trịnh trọng gật đầu: “Đích thật là có chút trùng hợp.”

Hiền phi trầm mặc một lúc lâu, mới lăng lăng mở miệng: “Hiểu lầm kia to lắm, Thẩm gia ngoài sáng trong tối vẫn giúp đỡ ngươi, cũng là bởi vì xem ngươi thành phu quân tương lai của Thẩm Vân Sơ, nếu để cho bọn họ biết ý nghĩ thực sự của ngươi. . . Ta nghe nói tiểu thư của Thẩm gia tài mạo song toàn, nhất là dung mạo, đây chính là nhất đẳng ở kinh thành, ngươi thú nàng cũng không mất mát gì.”

Vọng Thư Uyển.com
“Mẫu phi, trước ngươi vẫn luôn nói để ta thú một hoàng tử phi vừa tâm vừa ý, thế nào trong nháy mắt trở quẻ rồi?”

“Đây không phải ta thay đổi, trước đó còn không phải do nghĩ ngươi và Thẩm Vân Sơ lưỡng tình tương duyệt sao? Ai biết náo loạn hiểu lầm lớn như vậy!” Hôm nay trong kinh thành, người nào không biết tương lai Thẩm Vân Sơ sẽ gả đến đại hoàng tử phủ, hiện tại ngươi nói cho ta biết, ngươi không có ý gì với nàng?”

Đại hoàng tử không biết nên giải thích thế nào, hắn vẫn say mê chiến trường, trong một năm ở lại kinh thành không lâu, nào biết đâu rằng tin đồn liên quan đến mình, càng không ngờ tới bản thân không giải thích được sinh ra một người trong lòng: “Mẫu phi, trước đây không biết cũng thôi, hôm nay đã biết, có phải nên nói một tiếng với Thẩm tiểu thư hay không?”


“Nói cái gì mà nói, ngươi còn ngại hiểu lầm không đủ lớn sao?” Bây giờ nói không phải là kết thành hận thù sao?

Hiền phi trừng đại hoàng tử một mắt, không cam lòng lần thứ hai xác nhận: “Ngươi thực sự không có ý gì với Thẩm Vân Sơ?”

Đại hoàng tử kiên định gật đầu.

“Đã thế, từ nay về sau, phàm là chỗ có Thẩm Vân Sơ, ngươi liền trực tiếp tách ra, không được nói với nàng nữa, tốt nhất là nhìn liền nhìn liền không thể nhìn nàng một cái, ta sẽ tìm một thời gian thích hợp tiết lộ chút ý của ngươi, chuyện này ngươi đuối lý, phải cố kỵ mặt mũi của tiểu thư Thẩm gia.”

“Mẫu phi người xem mà làm đi, ta thế nào cũng không vội.”

“Ngươi đã không có ý gì với tiểu thư Thẩm gia, trong lòng có thể có người rồi chứ, mẫu phi thay ngươi sớm nhìn một cái?” Hiền phi còn chưa từ bỏ ý định.

Đại hoàng tử lắc đầu: “Trước kia hơn phân nửa thời gian ta ở trên chiến trường, các tiểu thư trong kinh đô cũng liền không biết bao nhiêu người, gặp mặt có thể miễn cưỡng phân ra nhà ai là nhà ai, nhiều hơn nữa thì chưa có đâu.”

“Ngươi. . . Mà thôi, phản chính kế tiếp ta không cho phép cho ngươi đi chiến trường nữa, ngươi là tốt nhất ngây ngô trong kinh đô đi, qua một thời gian ngắn, yến trong cung sẽ không ngừng, sau đó còn có Nguyên Tiêu dạ yến, không ít các tiểu thư phu nhân các nhà tiền tới tham gia yến hội, ngươi tốt nhất nhìn lén một chút, nếu là nhìn trúng cô nương nhà ai, mẫu phi tự mình giúp ngươi đi cầu phụ hoàng ngươi.”

Đại hoàng tử có chút đau đầu: “Đây. . .cũng không vội. . .”

“Ngươi không vội ta vội, sự tình cứ quyết định như vậy, được rồi, cầm điểm tâm mau xuất cung đi, thị phi trong hậu cung nhiều, ngươi cũng đừng ở chỗ này lâu.”


“Vâng.”

Tin tức Mục gia tặng rau cho hoàng thượng rất nhanh liền truyền vào trong đám quan viên, trong lúc nhất thời người đến Tứ Quý các mua rau càng nhiều hơn.

Hứa Vân Noãn dành một mảnh địa phương trống trong noãn bằng, bắt đầu trồng hoa cỏ.

Mộ Vũ và Hàn Yên theo sát ở một bên: “Tiểu thư, người đây trồng mẫu đơn?”

“Ân, mấy nhánh này là mẫu đơn, mấy cái khác là sơn trà.”

“Nô tỳ nghe nói mẫu đơn cùng sơn trà rất được yêu thích, vào đông cũng có thể nở hoa sao?”

“Chỉ cần tỉ mỉ chăm sóc, tất nhiên là có thể nở hoa, đến lễ mừng năm mới, trong phủ cũng phải trưng chút hoa tươi, như vậy cũng sẽ thấy có chút không khí vui vẻ hơn.”

“Tiểu thư nói phải, chỉ cần vừa nghĩ tới vào đông cũng có thể thấy nhiều loại hoa nở rộ, trong lòng nô tỳ đã cảm thấy vui mừng.”

Vọng Thư Uyển.com
Hứa Vân Noãn mỉm cười: “Năm nay để ngươi nhìn đủ.”

“Nô tỳ cám ơn tiểu thư trước.”

Ban đêm, Tiền chưởng quỹ đến đây cầu kiến.


Hứa Vân Noãn vội vã để Hàn Yên mời hắn tiến đến.

“Tiểu nhân gặp qua đông gia.”

“Tiền chưởng quỹ không cần khách khí, mau mời ngồi.”

Tiền chưởng quỹ vẻ mặt tiếu ý: “Chút thời gian trước, tiểu thư cho tiểu nhân một ít đồ trang sức, đã để người làm xong, tiểu nhân liền muốn đưa tới một nhóm cho tiểu thư trước, tay nghề nguyên liệu đều là cực tốt.

“Tiền chưởng quỹ phí tâm.”

Đây đều là phải làm, mặt khác tiểu nhân cũng mang theo bạc của hai tháng này cho đông gia.”

“Ta đắc tội Chu gia, hai tháng này sinh ý của Nhuận Ngọc các cũng không tốt hơn trước đi?” Hứa Vân Noãn hàm tiếu hỏi.

Tiền chưởng quỹ cũng không giấu diếm, dù sao trên tiền bạc để rõ ràng: “Đích thật là không bằng trước đây nhiều, bất quá đây đều là tạm thời, có đồ trang sức tiểu thư đưa, tiểu nhân cái gì cũng không sợ. Chờ thành phẩm lên kệ, các tiểu thư phu nhân nhất định mù quáng đoạt, đến lúc đó bạc cũng như nước thôi.”

Chu gia ở kinh thành đích xác có năng lượng không nhỏ, nhưng địa giới kinh đô này không thể so với địa phương khác, người thân phận quý trọng chỗ nào cũng có, cũng không thấy người người đều để Chu giaở trong mắt. Chỉ cần đồ được người thích, thì có rất nhiều người sẽ muốn mua, căn bản sẽ không bận tâm Chu gia có thành kiến với Nhuận Ngọc các hay không.

“Như vậy ta an tâm rồi, đã quên cảm tạ Tiền chưởng quỹ, mấy ngày nay giúp ta tìm hiểu không ít tin tức ở bên ngoài.” Trước chuyện của nữ nhi Vương Hải, cùng với tình trạng biến hóa mới nhất trong kinh đô, đều là Tiền chưởng quỹ để người vơ vét đưa đến phủ.
“Tiểu thư nói đi đâu rồi, đây đều là tiểu nhân phải làm, mặt khác, tiểu nhân còn tra được một sự tình, là có liên quan đến Chu gia.”

Luna: Thật xin lỗi mọi người, dạo này ta thực sự rất bận không phân thần ra được luôn. Thi thố liên tục, tối lại không ngủ thẳng giấc nên up chương cũng ngắt quãng theo. Qua 28/3 ta hứa sẽ chăm chỉ hơn, cám ơn mọi người luôn ủng hộ ta nhé



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.