**Lời tác giả**: oneshot viết tặng **Lọt hố đam rồi ????????????**
Chuyện này viết tặng top fan mà top fan bảo tui viết kinh dị. Kinh dị thuần tùy.
Mọi người chắc cũng biết tui chỉ biết phát cẩu lương với tấy hề thôi chứ tui có biết dọa ma ai đâu đúng không!
Nên bây giờ tui sẽ cố gắng hết sức, mọi người cũng cố sợ giúp tui nha!
**CẢNH BÁO: chuyện có tình tiết kinh dị (ma quỷ), nội dung tăm tối, nặng nề, cẩn trọng khi xem**
Tất cả tình tiết bên dưới là do tưởng tượng của tác giả, mọi trùng lập với đời thật đều là trùng hợp.
__________________________
**1**.
Người ta vẫn thường kể.
Những linh hồn lúc chết đi.
Nếu vẫn còn chấp niệm sâu đậm với nhân gian.
Sẽ không thể đi đầu thai.
Chấp niệm có thể là do có mong muốn chưa hoàn thành.
Hoặc ân chưa trả.
Hoặc thù chưa báo.
Hoặc là do...nhớ nhung, yêu thương người nào đó còn sống.
Chưa nỡ ly xa.
Thế nhưng âm dương cách biệt.
Người âm muốn chạm vào người dương không hề dễ dàng.
Phải tìm được cách kết nối với người đó mới được.
Nơi có người âm trú ngụ lâu ngày, thường sẽ xuất hiện chất dịch đen giống như dịch xác chết.
Nếu muốn biết trong nhà có người khuất mặt khuất mày nào nán lại không, hãy nhìn vào đó thì sẽ rõ.
**2**.
"Thế cậu vẫn nằm mơ thấy giấc mơ đó à?"
"Vâng, thưa bác sĩ."
"Có uống thuốc đều không?"
"Vâng thưa bác sĩ."
"Vậy kể lại chuyện trong mơ cho tôi nghe đi."
"Vâng thưa bác sĩ."
**3**.
Tôi gặp được một bệnh nhân khá thú vị.
Là một thanh niên rất đẹp trai.
Một tháng nay y thường xuyên nằm mơ thấy chung một giấc mơ.
Trong mơ y mắc kẹt giữa một dãy hành lang tăm tối.
Hai bên không có cửa sổ.
Cũng không có ngã rẻ.
Chỉ có một ánh đèn chập chờn.
Y chỉ có thể đi về phía trước.
Lần nào y cũng cố đi về phía trước.
Nhưng dù đi bao lâu.
Vẫn không tìm được lối ra.
**4**.
Tôi là một bác sĩ tâm lý.
Theo kinh nghiệm của tôi, những giấc mơ dai dẳng thường liên quan đến chuyện trong quá khứ.
Bởi vậy nên tôi hỏi thanh niên kia, y đã từng trải qua biến cố gì không.
Y trả lời.
Có.
**5**.
Y từng là hot face trên mạng xã hội.
Sở hữu hàng triệu lượt follow.
Người hâm mộ y rất nhiều.
Và trong đó có một kẻ điên.
Hắn gửi tin nhắn quấy rối y.
Chụp lén y.
Gọi điện cho y.
Thậm chí là tìm đến nhà y.
Tấn công y.
Muốn bắt cóc y.
Trong lúc hoảng loạn, y với tay lấy dao.
Giết hắn.
**6**.
Sự việc đó, hoàn toàn là tự vệ chính đáng.
Thế nhưng y vẫn phải trả giá.
Khóa tài khoản.
Đổi chỗ ở.
Đã vậy mỗi đêm đều mơ thấy giấc mơ kia.
**7**.
Tôi cho y thuốc uống.
Bảo y lần sau lại đến.
Thế nhưng phải một thời gian sau đó tôi mới gặp lại y.
Y vẫn thấy giấc mơ đó.
Nhưng lần này.
Có cả âm thanh.
Đó là tiếng bước chân văng vẳng từ phía sau.
Y đi hắn đi.
Y chạy hắn chạy.
Y cảm thấy bất an.
Nên đã đến miếu thờ thần hoàng dâng lễ.
Chủ ngôi miếu ấy vô duyên vô cớ lại nói chuyện với y, bảo y dù thế nào cũng phải chạy ra khỏi cái nơi kia.
Đừng vì kẻ đó đã bị bỏ xa mà lơ là.
Y nghe theo, mỗi lần ở trong hành lang tăm tối đó cứ chạy mãi, nhưng vẫn không thấy cuối đường.
**8**.
Trong tâm lý học, có một thứ gọi là tâm lý trốn tránh.
Thế nhưng đối với các bi kịch trong quá khứ, không thể mãi bỏ trốn được.
Rồi có lúc sẽ phải đối mặt.
Có lẽ bởi vì y cứ mãi bỏ chạy, nên mới không tìm được đường thoát.
Tôi bảo lần kế tiếp nằm mơ, y đừng tiến về phía trước nữa.
Mà hãy thử quay lưng...
Đi ngược trở về xem sao.
**9**.
Lần kế tiếp tôi gặp y, y kể mình đã làm theo lời tôi nói.
Quay lưng đi ngược trở về.
Càng đi về sau.
Âm thanh bước chân kia càng lớn, càng gần.
Rồi đột ngột.
Tiếng bước chân kia dừng lại.
Sau đó, y thấy được một cái bóng đen to lớn đang đứng giữa hành lang.
Không rõ nhân dạng.
Y lặng người nhìn cái bóng đen kia.
Bất thình lình.
Cái bóng chạy vụt về phía y.
Ánh đèn chập chờn liền tắt.
Y hoảng sợ quay lưng bỏ chạy.
Rồi tỉnh giấc lúc nào không hay.
**10**.
Tôi nói xem ra y với chuyện trong quá khứ vẫn còn chưa dám đối diện.
Để y có thể đối mặt với những điều trong quá khứ.
Tôi hỏi y có muốn thôi miên không.
**11**.
Y nằm trên ghế tựa, nhắm mắt.
Tôi dẫn dắt y tiến vào giấc mơ kia.
Tôi hỏi y thấy gì.
Y trả lời là một dãy hành lang tối mờ.
Có tiếng bước chân văng vẳng từ phía sau.
Tôi bảo y hãy quay đầu.
Đi về phía có tiếng bước chân.
Tôi hỏi y đã đụng độ cái bóng đen chưa.
Y nói rồi.
Tôi nói bây giờ cái bóng đen sẽ chạy về phía y.
Đèn sẽ tắt.
Y phải đứng yên một chỗ, không được phép chạy.
Y làm theo.
Một hồi sau, đèn trong hành lang bật.
Khung cảnh xung quanh lại sáng.
Cái bóng đen ban nãy đã tan thành trăm mảnh.
Phía trước y bây giờ là một cánh của.
Tôi bảo y hãy bước qua cánh cửa để trở về thực tại.
Y làm theo.
Và rồi tỉnh giấc.
**11**.
Y cảm ơn tôi.
Nói đây là lần đầu tiên y thoát ra khỏi giấc mơ ấy.
Tôi nói không có gì.
Lại dặn dò y, sau này, dù có bất cứ điều gì.
Cũng đừng tiếp tục chạy trốn nữa.
**12**.
Tôi không thể thôi miên đưa y trở lại giấc mơ.
Chỉ có thể tạo ra một không gian ảo mô phỏng lại giấc mơ kia thôi.
Mục đích của tôi là để giúp y thấy được kết cục tốt của việc đối mặt, quên đi nỗi sợ.
Như vậy lần kế tiếp y mơ thấy giấc mơ nọ...
Y có thể dũng cảm mà đối diện với cái bóng đen kia.
**13**.
Nhiều ngày kế tiếp tôi không thấy y đến tái khám.
Đinh ninh trong lòng y đã khỏi bệnh rồi.
Cho đến khi tôi nhìn thấy phóng sự về vụ mất tích bí ẩn của một hot face từng đình đám trên mạng.
Đêm hôm đó, nhân chứng kể lại, vào khoảng độ mười hai giờ đêm, bọn họ nghe được âm thanh kêu gào vô cùng thảm thiết kéo dài.
Nghe giống như tiếng kêu cứu của động vật bị đưa vào lò mổ vậy.
Bọn họ liền lập tức báo cảnh sát.
Khi cảnh sát đến nơi, đã không thấy chủ nhà đâu.
Nệm giường còn có vết rách.
Nhuộm máu.
Mười vết máu kéo dài từ giường ra tận sân sau thì biến mất.
Giống như chủ nhà bị ai đó đứng ở đuôi giường nắm chân kéo đi.
Trong lúc vùng vẫy, y đã lấy ngón tay liên tục cào vào nệm giường để giữ người lại.
Cho đến khi bị lôi ra đến sân thì không phản kháng được nữa.
Trong nhà không có vết cậy khóa, cửa số cũng đóng kín.
Thế nhưng dưới gầm giường lại có chất dịch đen kì lạ.
Cảnh sát đến giờ vẫn chưa tìm ra kẻ bắt cóc.
**14**.
Tôi nghe xong bản tin.
Thì lặng lẽ tắt ti vi.
không nói gì nữa.