Qùy Cầu Chia Tay

Chương 46: “Em phải kết hôn cùng Tiểu Kiều.”



Minh Tiểu Kiều nhìn các bình luận kia nửa ngày trời, cho tới khi nhận được điện thoại.

Điện thoại vừa kết nối đầu cô đã đổ ập lên một tràng mắng mỏ: “Đầu cô bị đá hỏng rồi phải không? Muốn công khai vào lúc này? Mấy ngày trước tôi còn nói cô mạnh mẽ hơn mẹ cô, bây giờ ra xem ra cô còn không bằng cô ấy! Cô muốn đi vào con đường cô ấy đã đi? Rồi có ngày cô sẽ thấy kết cục.”

Minh Tiểu Kiều nhếch miệng, trầm giọng nói: “Tôi không có ý định công khai.”

“Là Lục tổng tự chủ trương?” Tống Thành nghiến răng nghiến lợi, nghe được câu khẳng định của cô, chỉ hận không thể một cước đá bay Lục Thịnh, “Đã nói cái loại phú nhị đại này không đáng mà! Ba cô không có chủ kiến, nhưng anh ta rất có chủ kiến.”

Minh Tiểu Kiều mất hứng: “Tuy rằng điều chú nói là sự thật, nhưng đừng tùy tiện ở trước mắt tôi đánh giá ba tôi.”

Tống Thành tức giận nói: “Được được được! Cô hiếu thuận, trước tiên lo cho chính mình đi! Bên này ta sẽ lo quan hệ xã hội, cô lập tức liên lạc với Lục Tổng đi, tóm lại một câu, hiện tại không phải thời điểm để công khai, nói nếu cậu ta thực sự thích cô, hãy nghĩ đến cô một chút, MD! Cậu ta có thù oán với cô à, sao lại làm vào lúc này?”

Thật vất vả, dựa vào vai diễn trong “Ánh dương rực rỡ”, Minh Tiểu Kiều đã có thể nâng cao hình tượng một chút, hiện tại vì hành động của Lục Thịnh, quả thực lại quay về điểm bắt đầu.

Minh Tiểu Kiều nghe lời dặn dò của Tống Thành, nghĩ ngợi, quả thật giữa cô và anh có thù oán.

Cô nhìn cái bình luận kia, khẳng định thủ đoạn của anh không chỉ dừng ở đây, ngón tay dừng trên điện thoại, bấm bấm vài cái, chung quy không nói gì thêm.

Lại nói đến Lục Thịnh đã đến nói chuyện với ông anh họ.

Hứa Nghiệp Châu hỏi anh: “Cậu nói thật cho anh biết, cậu không hận Minh Tiểu Kiều chứ?”

Lục Thịnh thật sự tức giận: “Nói bậy bạ cái gì đó.”

“Vậy cậu hãy thành thật cho anh nghe. Cô ấy đang vất vả lấy lại hình tượng, cái cậu này cũng đừng chọn thời điểm này bôi đen người ta chứ. Đâu có dễ dàng gì?”

Tuy rằng Minh Tiểu Kiều đã tách ra làm một mình, nhưng phòng làm việc của cô vẫn trực thuộc Diệu Tinh, cô phát triển rất tốt, Diệu Tinh cũng có lợi ích.

Hiện tại có rất nhiều diễn viên giỏi, ngày càng nhiều người cảm thấy ngành này ngày càng phất lên, còn có thể sau một đêm phất lên, giống như ong vỡ tổ.

Nghĩ cách mau có tiền, thừa dịp còn trẻ nhanh chóng kiếm tiền, chưa nhiều người nhận thức được hành động của bản thân.

Bây giờ, tiểu thịt tươi thực sự đang kiếm tiền, nhưng ngành này cũng thay đổi trong nháy mắt, ai biết vài năm sau giá trị thị trường sẽ như thế nào?

Theo những công ty lâu đời xuất phát từ lợi ích, Hứa Nghiệp Châu vẫn hy vọng công ty mình có thể vượt qua được.

Loại hình dùng kỹ năng của bản thân vượt qua thử thách, mới có thể chân chính đứng sừng sững trên sóng biển mà không bị xô ngã, bất kể có biến hóa khôn lường như thế nào đi chăng nữa.

Trước kia Minh Tiểu Kiều là lưu lượng tiểu hoa, hiện tại đã ngày càng trưởng thành, hơn nữa phát triển cũng rất mạnh mẽ, quan trọng là, cô còn trẻ tuổi, chỉ mới hai mươi ba.

Tuổi trẻ có thể làm vô số thứ.

Ai cũng có thể nhìn ra được trên người có thức lực, Hứa Nghiệp Châu cũng không ngoại lệ, về công về tư, anh ta vẫn tình nguyện nhìn em họ mình có thể tự mình phát triển.

Lục Thịnh bị Hứa Nghiệp Châu làm tức điên lên: “Em sống như thế nào mà bị anh bôi đen như thế?”

Anh biết hình tượng của mình trong mắt công chúng không tốt lắm, anh đang cố gắng tẩy sạch vết nhơ mà! Trước mắt là làm từ thiện nhiều hơn, không phải trên mạng cũng phải thừa nhận sao?

Hơn nữa, Tiểu Kiều không ngại, đều đồng ý công khai cùng anh, người khác cằn nhằn cái gì!

Hứa Nghiệp Châu mặc kệ anh hôm nay bỗng nhiên có sức chiến đấu đầy mình, chỉ nói: “Lát nữa trong công ty sẽ nói cậu lấy thân phận là fan hâm mộ nói câu nói kia, hai người không có mối quan hệ nào cả, nhớ là không được phá đấy! Nghĩ nhiều cho Tiểu Kiều một chút!”

Lục Thịnh: “Em phải kết hôn cùng Tiểu Kiều.”

Hứa Nghiệp Châu: “….”

Anh ta đỡ lấy cái bàn, cảm thấy hơi chóng mặt..

“……..Khi nào thì?”

Lục Thịnh kiêu ngạo ưỡn ngực: “Còn chưa xác định, em đã cầu hôn đâu. Vả lại ba mẹ em đã đồng ý, ba vợ cũng đồng ý rồi!”

Hứa Nghiệp Châu: “………”

Muốn ăn một cái tát để bình tĩnh lại quá!

Anh ta hít một hơi, nói: “Cho dù cậu cầu hôn thành công……..”

“Nhất định sẽ thành công.”

“…..Được rồi, cậu cầu hôn thành công, sau đó kết hôn, thì cũng chưa được công bố! Trước mắt cứ giấu vài năm! Chờ khi nào con bé thành công hơn, lúc đó tùy mấy đứa.”

Lục Thịnh nói thầm: “Chúng ta cũng có làm ra việc gì đâu, tại sao không thể quang minh chính đại công khai?’

Hứa Nghiệp Châu cười lạnh lùng: “Đầu óc cậu có vấn đề đúng không? Nói đạo lý với cậu vài lần không đủ à? Cứ nói rằng cậu có thể hiểu được, như thế chính là tùy hứng, chính là nghĩ gì làm nấy!”

Lục Thịnh á khẩu không nói được gì.

Đúng là đôi khi anh không nghĩ tới hậu quả.

Chuyện trên mạng anh chỉ có thể nghe theo Hứa Nghiệp Châu.

Máu trong người Lục Thịnh nóng lên, fan hâm mộ gì chứ, rõ ràng là bạn trai! Tương lai là chồng, ba của con cô!

Người đàn ông chân chính có thể cùng cô đi tới cuối đời chỉ có anh mà thôi!

Cuối cùng anh cũng thỏa hiệp biến mình thành fan hâm mộ, đối với fan hâm mộ của Minh Tiểu Kiều mà nói, đa phần mọi người đều thở dài nhẹ nhõm.

Tuy rằng Lục tổng còn trẻ, lại vô cùng xuất chúng, nếu không đem cái lịch sử tình trường vào thì trong mắt công chúng anh quả thật là một nam thần, nhưng…. Thật sự lại rất phong lưu lãng tử, tần suất thay đổi bạn gái của anh nhanh đến đáng kể!

Cho nên nữ thần của họ vẫn nên có khoảng cách với anh!

Các fans nguyện ý tin tưởng phòng làm việc của cô đính chính tin đồn, tuy rằng có một số bộ phận lại không nghĩ thế, đặc biệt còn không e sợ để lại vết ruồi đen trong mắt thiên hạ, tiếp tục nhảy ra khiêu khích.

Hơn nữa còn rất chú trọng vào chuyện này, Tống Ngôn còn phát hiện ra không ít dấu vết.

Mấy cái gọi là tình yêu của nữ minh tinh và tổng tài, Minh Tiểu Kiều và Lục Thịnh nhất định có một chân.

Không tới vài giây, trên mạng đã có hơn nghìn cái bình luận, toàn là những ý kiến đồng tình, hơn nữa có một đám cư dân mạng nhảy vào tung bằng chứng làm mọi người hoang mang.

“Nhất định là có ai chống lưng đám này.” Tống Ngôn nghiến răng nói “Hơn nữa, mấy cái ID này nhìn rất quen mắt, hình như tôi có biết bọn chúng.”

Minh Tiểu Kiều hỏi: “Có thể tra xem ai đứng sau không?”

“Đợi anh gọi điện thoại một chút.”

Tống Ngôn tránh ra ngoài, tìm một góc gọi điện thoại, qua một lúc lâu mới trở về.

“Là ai vậy?” Minh Tiểu Kiều ở một bên vừa giở kịch bản vừa hỏi han.

Tống Ngôn nhíu mày: “Nói ra cũng hơi kỳ quái, bên kia nói có một người tên Đại tiểu thư, không ở trong giới.”

Minh Tiểu Kiều kinh ngạc ngẩng đầu.

Ngay từ đầu cô còn tưởng có người cho rằng gần đây cô nổi bật nên mượn cơ hội này chèn ép cô, có lẽ là nữ chính Hà Hân Lâm, cũng có lẽ là người khác.

Nhưng lại không nghĩ rằng đó không phải người trong giới.

Kẻ có tiền tên Đại tiểu thư…

“Liệu có phải là Minh Cảnh Vận không?” Minh Tiểu Kiều đã sớm ra ngoài và trở thành thực tập sinh, lại ở ngoài làm việc, căn bản hai người không thể thường xuyên gặp mặt được, mà trong nhà chỉ có người này là đáng ngờ.

Và lại, hai người không có tình cảm người thân, cũng không có lý do gì để trở mặt, quả thật là không có lý do gì để làm thế.

“Không phải họ Minh.” Tống Ngôn nói: “Đối phương nói người đó họ Tống, chưa gặp mặt và cũng không trực tiếp giao dịch, nhưng Tống thị bên kia đích thân ra mặt liên hệ.”

Minh Tiểu Kiều im lặng nghĩ ngợi, dù thế nào cũng không nghĩ ra mình đã đắc tội với vị tiểu thư nào họ Tống.

Cuối cùng chỉ có thể đưa ra một kết luận: “Có phải bạn gái trước của Lục Thịnh không?”

Tống Ngôn nói: “Nếu là bạn gái trước của Lục Thịnh, vì sao lại nhọc lòng đem tình cảm của cậu ta và em ra lưu luyến?”

Minh Tiểu Kiều: “…. Có thể cô gái kia sau khi chia tay sinh ra hận thù, không thể gặp Lục Thịnh, hoặc là nói không thể nhịn được khi Lục Thịnh bên cạnh người con gái khác?”

Tống Ngôn: “Đầu óc em sắp trở thành biên kịch được rồi đấy, lý do này rất gượng ép, không thỏa đáng, trước hết em đừng nghĩ ngợi nhiều, cứ làm tốt công việc, anh sẽ tìm hiểu rõ việc này.”

Chính là một đám cư dân mạng rảnh rỗi, hơn nữa người đứng sau không phải người trong giới, không có ảnh hưởng của Diệu Tinh, cũng không có thủ đoạn cao siêu của Hứa Nghiệp Châu, cho nên sự việc rất nhanh đã bị áp chế đi.

Hứa Nghiệp Châu còn cố ý gọi điện thoại cho cô, nói cô không cần quan tâm tới chuyện này, anh ta sẽ giúp cô giải quyết, ý nghĩa sâu bên trong câu nói ấy chính là, em xem đi, có một cây đại thụ để dựa, không phải rất tốt sao! Cho nên em họ hãy ngoan ngoãn hưởng thụ bóng cây đại thụ cua anh ta đi.

Diệu Tinh là một công ty lớn, ưu đãi không chỉ thể hiện trên mặt tài nguyên dồi dào, còn có năng lực xã hội, trong giới giải trí rất có ảnh hưởng, cũng có quan hệ tốt với truyền thông.

Minh Tiểu Kiều nghe anh ta nói, chỉ cười tủm tỉm, chính là một câu cũng không thừa, khiến cho Hứa Nghiệp Châu vừa cúp điện thoại vừa than trách, quả nhiên, không biết vì sao mà cô và em họ anh ta giống nhau y đúc.

Miệng nói được được được, nhưng quay lưng lại là một con người khác.

Tuy rằng chiêu thức của Lục Thịnh khiến trên mạng nổ ra một đợt sóng lớn, làm cho Minh Tiểu Kiều không những không hạ nhiệt, mà vẫn tham gia hoạt động bình thường, cuộc sống diễn ra rất bình thản.

Về phần Tống Thành, thiếu chút nữa là đập điện thoại…

Dù sao qua hai ngày sau, sự việc cũng yên ắng hẳn.

Một tháng sau, Minh Tiểu Kiều hoàn thành các hoạt động, chính thức trở về Bắc Kinh.

Lại không biết rằng, tại nơi này có một bất ngờ lớn đang chờ cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.