Những lời này đã trực tiếp thừa nhận Hilise chính là người thừa kế của Inoaden.
Sự kinh ngạc lan tỏa xung quanh hội trường làm Diego run rẩy, khiến ông choáng váng.
Mọi người đều bàn tán về việc liệu người kế vị tiếp theo của Inoaden có phải là Ricardo, con trai cả hay không.
Với những gì Diego nói trước mặt Christian thì nó chính là lời nói dối chính đáng.
Anh không thể thốt ra lời nào.
Tất cả mọi người ở đây đều chứng kiến Hilise xuất hiện cùng những bông hoa hồng, biểu tượng của Inoaden.
Nhưng họ có thể làm gì và phủ nhận nó?
Tuy nhiên, điều này đang có lợi cho Diego nhưng những lời Axion nói ra tiếp theo lại hướng mọi người theo cách khác.
“Thật may mắn vì hậu duệ sở hữu sức mạnh của Kalykia đã trở về với gia tộc!”
Giọng anh lạnh lùng đến mức cảm thấy đơn điệu, nhưng những người nghe nó lại không cảm thấy như vậy.
“Là một thành viên thế hệ thứ 4 của dòng máu cổ đại và là người đứng đầu gia tộc Bergett, tôi xin bày tỏ sự chúc mừng tới gia tộc Kalykia.”
Sự ngạc nhiên lan rộng ra khắp phòng khiêu vũ.
Đó là điều tự nhiên.
Mặc dù hậu duệ mới của Inoaden lộ diện nhưng trung tâm của đêm nay.
Không ai khác chính là gia tộc Kalykia!
Sức mạnh đã bị suy tàn không còn người kế thừa nay đã được hồi sinh?
Vô lý!
Nhưng người làm chứng cho điều đó lại chính là Axion Bergett.
Chờ đã, vậy còn người phụ nữ liệu có phải là hậu duệ của Inoaden không…?!
Axion di chuyển mắt giữa những sự ngạc nhiên xen lẫn sự nghi ngờ.
Rắc!
Trong khi đó, những cơn gió màu đen lặng lẽ lan ra khỏi bóng của anh ta đã phá vỡ những viên ngọc màu đỏ đang lăn trên sàn nhà mà không để lại dấu vết.
Không ai trong phòng biết Axion đã làm gì vì nó được thực hiện rất lặng lẽ.
Trên mặt anh ấy không thể hiện bất kì cảm xúc nào.
Axion nói với Violetta, người đang ngồi ôm đứa bé trên sàn nhà.
“Chúc mừng sinh nhật, Violetta.”
Chỉ sau đó, đôi mắt của Violetta hướng về Axion.
“Bông hồng mới của Inoaden đã đem đến món quà quý báu của Kalykia!”
Khoảnh khắc nghe đến lời nói đó, đôi mắt ươn ướt của cô ấy rung lên.
Cô run rẩy nắm lấy đứa trẻ.
Nó đang xuất hiện!
Tình cảm yêu thương đang nở rộ trong trái tim cô khiến cô không kìm được cảm xúc.
Violetta không thể giấu nổi sự choáng ngợp và hạnh phúc của mình, cô ôm chặt đứa trẻ bị thương vào lòng.
Như Axion đã nói, đó thực sự là sinh nhật tuyệt vời nhất đối với cô ấy.
Trong khi đó, một nụ cười nhạt nhoà nở trên khuôn mặt xinh đẹp của Christian khi anh đang nhìn cảnh tượng đang diễn ra trước mặt.
Anh ta gọi cho Lenoch và hướng dẫn anh ta phải làm gì.
Sau đó anh rời khỏi sảnh khiêu vũ sau khi đi xuống.
Diego, người đang có tâm trạng không tốt lúc này cũng quay đi với đôi chân cứng nhắc.
Hai bàn tay ông siết chặt đến nỗi chảy máu từ dưới bàn tay.
Bữa tiệc sinh nhật của Công Chúa Kalykia, Violetta, đã kết thúc với một làn sóng mới như vậy.
Nhưng trên thực tế, đó là một khởi đầu mới.
Nhưng bông hoa mọc lên lần nữa.
Vào thời điểm đó, Inoaden đang rất náo loạn.
Một số hầu gái đã phát hiện ra bức tường hoa bao bọc phòng của Hilise bị phá hủy và cửa sổ đang trong trạng thái mở.
Họ vội vã chạy lên tầng bốn.
Bức tường mà Diego tạo ra ở hành lang vẫn còn nguyên vẹn.
Vì vậy, không có cách nào để những người khác vào trong và trực tiếp xác nhận sự vắng mặt của Hillise.
Cô cố gắng gọi May vào bên trong để tìm xem Hillise đã trốn thoát chưa, nhưng không có ai đáp lại.
Thực tế thì sau khi May ăn một bữa no nê, cô liền lên giường và đắp chăn đi ngủ.
Bây giờ Diego đã đi vắng, tất nhiên mọi thứ trong dinh thự phải được báo cáo cho Ricardo trước.
“Điều đó là thật sao?”
“Vâng, ngay sau khi tôi kiểm tra rằng cửa sổ đang mở, tôi đã lập tức đến báo với ngài!”
Khi Ricardo nghe tin từ người hầu, anh đứng thẳng dậy, dựa lưng vào giá sách.
Trên khuôn mặt của anh ta, vết sẹo từ cuộc chạm trán cuối cùng với Hillise vẫn còn.
Ngay cả khi không giống như Gabrielle đã được lệnh của cha mình, Diego vẫn không ra ngoài trong một thời gian.
Ricardo ra lệnh cho người hầu với vẻ mặt cương nghị.
“Cử một người hầu đến Kalykia thông báo cho cha ngay lập tức.”
“Vâng thưa ngài!”
“Tiện thể yêu cầu đội hiệp sĩ đi tuần qua và tìm kiếm quanh dinh thự.”
“Vâng, tôi lập tức sắp xếp!”
Ricardo sau đó bước ra khỏi phòng làm việc của Diego, đặt cuốn sách gia tộc mà anh đang đọc lại trên bàn.
Khuôn mặt của Ricardo không cảm xúc khi anh bước qua hành lang với đôi chân dài miên man.
Ngay từ đầu, Ricardo phản đối việc giam cầm Hilise.
Tuy nhiên, Diego quá mạnh nên anh không thể can ngăn.
Bởi vì Ricardo là người duy nhất không thể thừa hưởng sức mạnh của Inoaden, nên không thể phá hủy bức tường mà Diego đã tạo ra.
Ricardo rời dinh thự với các hầu gái đang cúi chào anh.
Anh dừng lại ở nơi có cửa sổ của Hillise, nó được đặt ngay trên đầu anh.
Khi anh ta ngẩng đầu lên, một cửa sổ mở rộng, như người phục vụ nói, nó lọt thẳng vào tầm mắt anh ta.
Khi hoàng hôn và bên trong căn phòng tối đến mức anh không thể nhìn thấy gì.
Tuy nhiên, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã có thể nhận ra rằng những tấm rèm mỏng nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay họ.
Nếu căn phòng đó ở tầng hai, có thể trèo lên tường, nhưng đây là tầng bốn.
“…”
Ricardo nhìn lên từ cửa sổ đang mở và cúi đầu xuống. Anh hạ thấp người và mở rộng bàn chân của mình.
Một bông hồng đã nở trên sân cỏ và đang lan rộng ra trong tầm mắt anh.
Ngay khi bàn tay của Ricardo chạm vào nó, nó vỡ tan và biến mất không dấu vết.
Em ấy đi đâu rồi?
Anh tự hỏi liệu cô có trốn thoát khi cha đi vắng không. Có phải cô ấy đang cố tình chờ thời cơ và nhắm lấy cơ hội?
Đúng hơn, có phải Hilise, người vừa mới thức tỉnh năng lực định chống đối cha theo cách này?
“Thiếu…Thiếu gia Ricardo!”
Khi Ricardo đang chìm trong dòng suy nghĩ với vẻ mặt nghiêm túc, có người khẩn cấp đến báo với anh.
Ricardo thoát ra khỏi dòng suy nghĩ khi người hầu hét qua tai anh.
“Tiểu thư Hilise đã trở lại!”
* * *
Ồ!
Hillis đi qua sân vườn của Inoaden.
Có thể nhìn thấy một khu nhà với ánh sáng trên khắp các cửa sổ. Khi mặt trời lặn, tất cả người hầu làm việc bên ngoài đã rút hết, vì vậy chỉ còn lại một số người làm vườn.
Bóng lá dẻ, ngọn cỏ rung rinh, gió quyện hương hoa, rồi lặng đi. Dinh thự của Inoaden có phần lộn xộn. Nhưng đối với Hilise, người vừa thoát khỏi phòng khiêu vũ ồn ào của Kalykia lại cảm thấy rất thích không gian yên tĩnh này.
Hillise đã nhìn thấy Diego, người đã nhìn chằm chằm vào cô trước khi cô dịch chuyển trở lại về Inoaden. Ông ta nhìn cô chằm chằm như thể muốn giết cô vì cô đã biến mất. Ngay khi cô đến biệt thự, ông cũng sẽ tìm Hillise.
Tuy nhiên, ông ta không thể di chuyển.
Vì vậy, có lẽ sẽ mất một thời gian để đến biệt thự. Vậy cô nên ăn một chút cho đến lúc đó?
Hilise chán nản nhìn mặt nước từ xa. Theo một cách nào đó, đó là một ý tưởng nực cười, nhưng Hilise đã đặt chân đến phòng ăn.
Hôm nay cô đói hơn nhiều so với thường ngày vì cô đã bỏ bữa tối. Chắc chắn sau khi Diego trở về, cô sẽ không thể ngồi ăn được.
Vì vậy, Hillis chuyển đến một phòng ăn tương đối yên tĩnh so với những nơi gây sự chú ý trong dinh thự.