Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1170: Thiên hồi đế quốc, diệt (4)



Edit: Sahara

"Dạ~!"

Hỏa Hỏa chớp chớp mắt, cười hì hì mà đi về phía Long Nguyên và Lăng Quý Phi.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hỏa Hỏa treo lên nụ cười nguy hiểm mà tà ác.

"Các ngươi tốt nhất là đừng có phản kháng, bằng không, ta cũng không thể khống chế được ngọn lửa của mình đâu!" Hỏa Hỏa nâng lòng bàn tay lên, trên đó có một ngọn lửa nhỏ đang cháy bừng bừng.

Sau khi nhìn thấy ngọn lửa kia, cả người Long Nguyên và Lăng Quý Phi đều cùng lúc bị chấn động, càng không dám nhúc nhích nửa phân.

"Bây giờ mới chịu nghe lời!" Hỏa Hỏa hài lòng thu lại ngọn lửa của mình, cươi tươi như hoa mà hỏi: "Hai vị muốn tự mình đi theo ta? Hay là muốn ta đích thân mang hai vị đi~?"

Cho dù trong nội tâm có bao nhiêu không tự nguyện, thì Long Nguyên và Lăng Quý Phi vẫn ngoan ngoãn đứng dậy, đi theo phía sau Hỏa Hỏa.

"Trà Sữa, các ngươi trở về đi!" Vân Lạc Phong vung tay lên một cái, tất cả Tầm Kim Thử đều biến mất ngay trong không khí, xong xuôi, cô mới dời tầm mắt về phía Hỏa Hỏa: "Chúng ta trở về thôi!"

Lúc này, trong mắt Long Nguyên và Lăng Quý Phi đều ngập tràn tuyệt vọng, dường như cả hai người bọn họ đều đã biết cái gì đang chờ đợi bọn họ ở phía trước.

_____

Sau khi Vân Lạc Phong giải hai người Long Nguyên và Lăng Quý Phi về đến hoàng cung Thiên Vân Quốc, dưới cơn giận dữ, hoàng hậu không màn đến sự can ngăn của người khác mà cầm lấy một thanh chủy thủ hung hăng đâm lên người của Long Nguyên, trong mắt hoàng hậu ngập tràn thù hận, hận không thể đem kẻ thù đi thiên đao vạn quả trăm ngàn lần.

Nếu không phải hoàng đế ở bên cạnh kéo hoàng hậu lại kịp lúc, có lẽ hoàng hậu sẽ mất đi lý trí mà làm động thai khí một lần nữa....

Sau khi Vân Lạc Phong hoàn thành lời hứa với hoàng hậu xong, liền tự nhốt mình lại bên trong Diệp gia, chuyên tâm nghiên cứu Thiên Linh Kính. Thế nhưng, ngay cả Tiểu Mạch cũng không biết cái Thiên Linh Kính này rốt cuộc là sử dụng thế nào?

Lại trôi qua thêm mấy ngày, Tần Nguyên bị cô phái đi tiếp viện hai đại đế quốc cuối cùng cũng trở về.

Lúc Tần Nguyên đến trình diện, câu đầu tiên Vân Lạc Phong hỏi hắn chính là: "Ngươi làm sao trở về được Vô Hồi Đại Lục?"

Tần Nguyên sờ sờ sau gáy: "Nơi mà thuộc hạ và chủ tử đi tới có tên gọi là Thất Châu Đại Lục, nơi đó hoàn toàn khác hẳn với Vô Hồi Đại Lục. Ở bên phiếm đại lục kia có người canh giữ không gian trùng động, cứ cách hai năm, người canh giữ sẽ mở cửa không gian trùng động một lần để người của hai đại lục có thể lui tới."

"Theo ta được biết thì thời gian hai năm còn chưa tới!" Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày: "Vậy ngươi làm cách nào đi qua được trùng động kia?"

Tần Nguyên ho khan hai tiếng, hơi ngượng ngùng nói: "Cái này.... Là do thuộc hạ đánh cho tên giữ trùng động kia hôn mê bất tỉnh trước, rồi nhân cơ hội đó mà trở về."

Vân Lạc Phong chậm rãi đứng lên: "Tần Nguyên, nói cho ta biết vị trí của không gian trùng động! Mấy ngày nữa ta sẽ đi đến Thất Châu Đại Lục! Mặt khác, ta muốn ngươi lưu lại nơi này, bằng vào thực lực của ngươi, có thể đảm bảo được sự an toàn cho mọi người ở đây!"

"Chủ mẫu!" Tần Nguyên có chút nôn nóng: "Chủ tử phái thuộc hạ đến bảo vệ an toàn cho người, nếu thuộc hạ lưu lại đây, vậy thì ai theo bảo vệ cho người đây?"

"Ta sẽ không có việc gì!" Vân Lạc Phong chậm rãi xoay người, nhìn về phía bầu trời xanh thẳm xa xăm trên không trung, không nóng không lạnh mà nói: "Hơn nữa, ta không muốn lại có thêm một bi kịch nữa xảy ra."

Hai tay Vân Lạc Phong gắt gao siết chặt lại thành nắm đấm.

Hiện giờ, chỉ cần nghĩ đến cái chết của Giản Thành Văn, tim của Vân Lạc Phong liền thắt chặt lại, vô cùng khó chịu.

Bị kịch đã xảy ra không thể nào thay đổi được, cho nên, cô không muốn lại có thêm một bi kịch khác tiếp tục xảy đến.

Chỉ có Tần Nguyên lưu lại đây, cô mới an tâm rời đi.

Tần Nguyên bất đắc dĩ thở dài: "Chủ mẫu, nếu như chủ tử đã ra lệnh cho thuộc hạ đi theo người, vậy tất nhiên là thuộc hạ sẽ nghe theo lệnh của người. Người cứ yên tâm đi đi, người thân của chủ mẫu, thuộc hạ sẽ thay người bảo hộ họ chu toàn."

"Đa tạ!"

Sau khi Vân Lạc Phong nói đa tạ Tần Nguyên xong, liền đẩy cửa bước ra ngoài.

Trong đại sảnh, phu thê Diệp Cảnh Thần đang chơi đùa cùng hai đứa bé, đột nhiên họ nhìn thấy Vân Lạc Phong đi tới, liền vội vàng đứng dậy, tầm mắt dừng lại trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Vân Lạc Phong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.