Giọng điệu của Thủy Long rất là lạnh nhạt, lại còn mang theo vẻ khinh thường đại công chúa.
"Long đại nhân..." Đại công chúa vui vẻ trong lòng, vội vàng nói: "Chuyện là như này, gần đây ta có gặp mấy nhân loại, trong đó, có một nữ tử tên là Vân Lạc Phong, trong tay ả ta có Hỏa Linh Quả mà ngài đang tìm kiếm!"
Nói về duyên phận giữa đại công chúa và con rồng này, thì đó là chuyện cũ từ nhiều năm về trước.
Năm đó, đại công chúa tuổi còn nhỏ muốn ra cửa rèn luyện, nàng ngẫu nhiên gặp một con rồng bị thương rất nặng, vì muốn kết tình hữu nghị với Long tộc, nên đại công chúa đã cứu con rồng đó.
Con rồng kia trước khi rời đi, đã đưa cho đại công chúa một bức tranh, bảo nàng nếu chẳng may gặp nguy hiểm, thì có thể dùng bức tranh ấy triệu hồi nó......
"Chỉ tiếc, Hỏa Linh Quả này đã bị một nữ nhân ăn rồi."
"Hừ! Ăn vào thì sao? Hỏa Linh Quả không dễ dàng bị tiêu hóa như thế. Chờ ta tìm được ả rồi, giết chết ả, sau đó lại moi tim ả ta ra, là có thể lấy được Hỏa Linh Quả!" Giọng điệu con rồng kia còn mang theo khinh thường: "Nhưng mà, gần đây vương phát lệnh, tất cả mọi người trong Long tộc đều phải đi tìm lão tổ, vì vậy, ta không có thời gian đi lấy Hỏa Linh Quả, ngươi đưa nữ nhân kia đưa tới Long tộc đi."
Tiếng nói vừa dứt, bóng dáng con rồng kia cũng biến mất......
Đại công chúa hoàn toàn trợn tròn mắt.
Nàng dùng cơ hội duy nhất bảo vệ mạng sống, chỉ đổi lại được kết quả thế này sao?
Nếu nàng có thể đối phó được Vân Lạc Phong, còn cần tìm hắn ư?
Còn về chuyện con rồng kia có tìm thấy Hỏa Linh Quả trong cơ thể Vân Lạc Phong hay không, đã không còn nằm trong phạm vi suy xét của nàng, lòng của nàng hiện giờ đã ghen ghét đến phát cuồng, dựa vào cái gì mà loại nữ nhân này có thể có được nam nhân cực phẩm như thế?
Dù bản thân nàng không chiếm được người nam nhân này, thì nàng cũng sẽ không để cho một mình Vân Lạc Phong chiếm tiện nghi!
Nhưng mà......
Trước mắt, nàng phải làm như thế nào để lừa Vân Lạc Phong đến Long tộc?
"Xem ra phương pháp này hoàn toàn không dùng được."
Hai mắt Đại công chúa chợt tối đi: "Hiện giờ, cách duy nhất để đối phó với bọn chúng, cũng chỉ còn đi tìm Thú tộc khác tới hỗ trợ!"
Nghĩ đến đây, nàng đẩy cửa phòng, đi ra ngoài.
"Người đâu, đi thông báo Hồ tộc, Ưng tộc, Lang tộc và các đại chủng tộc khác...... Nói rằng, có nhân loại tiến đến khiêu khích, hơn nữa còn đả thương phụ thân ta, yêu cầu bọn họ đến hỗ trợ!"
"Dạ, đại công chúa!"
Thị vệ chấp tay, lui xuống......
......
Dưới bầu trời xanh thẳm, Y Lợi mang ánh mắt mông lung nhìn Hồ Li đang đứng trước mặt nàng: "Huynh thật sự phải đi?"
Hồ Li gật đầu: "Y Lợi công chúa, bảo trọng."
Đúng lúc này, Vân Lạc Phong cùng Vân Tiêu đi ra, nàng nhìn đôi mắt quyến luyến không nỡ của nhị công chúa Y Lợi khi nàng ấy nhìn Hồ Li, khóe môi nhẹ nhàng gợi lên một độ cong nhỏ.
"Hồ Li, chúng ta xuất phát thôi!"
Tuy thấy thế, nhưng cái gì Vân Lạc Phong cũng không nói. Nàng chỉ quay sang nhìn Hồ Li, rồi bảo phải lên đường thôi.
"Được."
Hồ Li cũng không có phát hiện sự bất thường của công chúa Y Lợi, hắn cười quyến rũ. Vốn định đi đến bên cạnh Vân Lạc Phong, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lãnh khốc của Vân Tiêu, Hồ Li liền biết thân biết phận lui lại phía sau......
Mấy người họ rất nhanh đã đi ra khỏi đại môn hoàng cung, công chúa Y Lợi dõi mắt nhìn theo phương hướng Hồ Li rời đi, mấy lần định mở miệng muốn bảo hắn hãy mang nàng đi cùng, nhưng cuối cùng lời nói ấy lại không tài nào thốt ra khỏi miệng được....
"À phải!"
Vân Lạc Phong bỗng nhiên dừng bước, nàng giơ tay đưa lên, ném một lọ sứ cho công chúa Y Lợi.
"Lọ thuốc này có thể chữa khỏi vết sẹo trên mặt của cô, nhớ rõ, sáng tối mỗi ngày thoa một lần."
Y Lị công chúa ngẩn ra, nàng nắm chặt bình sứ trong tay, gắt gao cắn cắn môi nói: "Cảm ơn......"
......
Ngay khi đám người Vân Lạc Phong vừa rời đi, thì tin tức này cũng truyền tới tai đại công chúa, nàng ta đột nhiên đứng phắt dậy.