Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1707: Tần Lạc thua (một)



Edit: Củ Mì Xoăn

Thần sắc Tiểu Trùng Trùng lặp tức thay đổi, đôi mắt tràn ngập sợ hãi, nữ nhân trước mắt hiển nhiên không phải đe dọa nó, nếu chính mình nghĩ không ra biện pháp, nàng thật sự sẽ đem mình nướng ăn.

Vân Lạc Phong cũng không đi để ý tới Tiểu Trùng Trùng, đem tầm mắt đặt ở trên người Tần Lạc.

Giờ phút này, nàng không hề che dấu thực lực của chính mình, đem tất cả thuộc hạ phóng hết ra……

Hỏa Hỏa, Tiểu Thụ, Trà Trà, còn có…… Tiểu Mạch, Vân Dực, quân đoàn khô lâu, Tầm Kim Thử nhất tộc……

Tần Lạc vừa thấy đến quân đoàn khô lâu liền phát hỏa, ánh mắt phẫn nộ gắt gao nhìn chằm chằm Vân Lạc Phong.

“Chính là ngươi đoạt quân đoàn khô lâu của ta!”

Vân Lạc Phong bất giác nhíu mi.

Thì ra, trước đây quân đoàn khô lâu này là của Tần Lạc ……

“Hừ!” Tần Lạc hừ lạnh một tiếng, đôi mắt kích động lửa giận: “Bất quá tất cả thuộc hạ của ngươi đều thả ra, ta đây sẽ không lưu lại bất cứ cái gì!”

Ngay khi Tần Lạc nói ra những lời này, trong khoảnh khắc sấm sét ầm ầm, gió nổi mây phun, tóc đen bay lượn trong gió, tuyệt mỹ dung nhan đầy dữ tợn.

“Sách, điên nha đầu, không nghĩ đến thời điểm này, chúng ta tổ tôn còn có thể gặp nhau, không tồi không tồi.”

Quân lão gia tử cười hai tiếng, nhìn phía ánh mắt Tần Lạc tỏ ra ngưng trọng.

Hắn tự hỏi một vấn đề.

Nếu chính mình bám trụ cùng Tần Lạc, Vân nha đầu cùng Quỷ Đế có thể có vài phần hy vọng chạy trốn ……

Hơn nữa, hắn cũng đã nhìn ra, chỉ cần ra khỏi táng Thần Sơn, cho dù nữ nhân này thực lực cường đại, cũng không làm gì được bọn họ.

Vân Lạc Phong nghe được lời này, kinh ngạc nhìn Quân lão gia tử.

“Người như thế nào lại ở đây?”

Quân lão gia tử vốn đang làm bộ dạng tiên phong, hiện giờ nghe thấy Vân Lạc Phong nói, thiếu chút nữa lảo đảo té ngã trên đất.

Quân lão gia tử đầy ai oán nhìn Vân Lạc Phong: “Vân nha đầu, hoá ra ngươi lại không phát hiện ta tồn tại?”

Tốt xấu lão cũng là một người sống, liền đứng ở bên cạnh Vân Tiêu, nha đầu này lại không có phát hiện ra lão?

Cảm giác chính mình tồn tại có bao nhiêu thấp?

Vân Lạc Phong xoa xoa mũi, trên mặt lộ ra tươi cười sáng lạn.

“Xin lỗi, chỉ cần nơi nào có Vân Tiêu xuất hiện, ta chỉ có thể nhìn đến chàng, nếu không phải người nói chuyện, ta cũng chưa phát hiện người tồn tại.”

Giờ này khắc này, Quân lão gia tử tỏ ra thật ủy khuất, phỏng chừng hắn có thể xúc động đến độ đâm tường.

Vân Tiêu lãnh khốc nhìn Quân lão gia tử, khi nghe hai người nói chuyện, hắn đã hiểu ra thân phận của Quân lão gia tử.

Không nghĩ tới, lão nhân này……Lại chính là ông ngoại mình?

“Vân Lạc Phong, đừng cho là ta không biết ngươi muốn cố ý kéo dài thời gian!” Tần lạc hừ lạnh một tiếng, trên người khí thế càng thêm mãnh liệt: “Đáng tiếc, ta sẽ không cho ngươi cơ hội này.”

Vân Lạc Phong nhún vai, kinh ngạc chuyển hướng Tần Lạc: “Xem ra, ngươi cũng không phải ngu xuẩn như vậy ……”

“Hừ!”

Tần lạc hừ một tiếng, uy áp cường đại phóng ra, trên mặt ả gợi lên một tia tươi cười đắc ý.

“Vân Tiêu.”

Vân Lạc Phong hít sâu một hơi, nếu kéo dài thời gian không thành, kia cũng chỉ có thể cùng đối mặt.

Bá!

Thân ảnh Vân Tiêu, giống như một con chim ưng, tốc độ thực nhanh làm người kinh ngạc, không tới nửa ngày đã đến gần Tần Lạc.

Cùng lúc đó……

Chúng thú cũng có động tác.

Hỏa Hỏa biến thành một hỏa hồng hồ ly, ngọn lửa trên người mãnh liệt thiêu đốt, nơi nào bị nàng đi qua, trở thành một mảnh đất khô cằn, trong không khí tản ra dày đặc mùi khét.

Trà Trà mở ra mồm to đầy máu, hung hãn nhằm phía Tần Lạc.

Nó còn chưa cắn được đến đùi Tần Lạc, đã bị Tần Lạc một chưởng đánh bay.

Nhưng nó cũng không dừng lại, tiếp tục bò dậy hướng đến Tần Lạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.