“Các ngươi không cảm thấy thời gian này quá hấp tấp sao?”
Do dự nửa ngày, Vân Lạc Phong cuối cùng vẫn là nói ra một câu.
Đôi mắt Vân Lạc trừng lên: “Hấp tấp cái gì? Chẳng lẽ ngươi muốn đổi ý? Không được, ta chỉ nhận Vân Tiêu này là cháu rể, ngươi phải gả cho hắn!”
“Ta đồng ý với Vân thông gia, có thời gian hai mươi ngày để chuẩn bị, cũng không hấp tấp, ngươi cứ an tâm chờ đến khi ngươi làm tân nương đi, chuyện khác để chúng ta tới giải quyết là được.”
Quân Lâm Thiên thôi dừng tay, hiển nhiên, bọn họ cũng không muốn để Vân Lạc Phong lại đưa ra ý kiến.
Nếu không phải vào mười lăm tháng trước không có ngày lành, hắn khẳng định đã làm buổi hôn lễ này trước tiên rồi, tốt nhất chính là ngày mai!
Mặt Vân Lạc Phong tối sầm, hoá ra hôn lễ của chính mình, nàng không có quyền lợi để phát biểu ý kiến?
Cánh tay nam nhân đột nhiên từ bên cạnh duỗi tới, dưới cái nhìn của mọi người liền đem nàng kéo vào trong lòng ngực.
Thanh âm hắn khàn khàn, ngôn ngữ rất nghiêm túc.
“Bọn họ nói cũng không sai, ta cũng cảm thấy…… Mười lăm tháng sau, là có chút lâu rồi.”
Vân Lạc Phong cảm nhận được hơi thở từ bên tai truyền tới, làm thân mình nàng có chút nhũn ra dựa vào ngực nam nhân.
“Được, mười lăm tháng sau chúng ta đây liền thành thân.”
Thanh âm nàng chưa dứt, đột nhiên nam tử bên cạnh xoay thân thể nàng lại, một đôi lãnh khốc đen nhánh giờ phút này tràn ngập ánh sáng.
“Nàng…… Đồng ý?”
Dù cho mấy lão nhân đã vì hắn quyết định, nhưng vẫn không bằng Vân Lạc Phong gật đầu!
“Ta đồng ý,” Vân Lạc Phong hơi nheo lại hai tròng mắt, giơ tay kéo vạt áo nam nhân lại trước ngực, “Nhưng chàng phải đáp ứng với ta một vài yêu vầu, sau này vô luận phát sinh chuyện gì, không được lừa gạt ta, cần
phải nói cho đúng sự thật! Thứ hai, bất kể có chuyện gì cũng đều cần phải nghe theo ta! Thứ ba……một đêm chỉ có thể một lần. Đáp ứng ba yêu cầu này ta liền cùng chàng thành thân.”
“Hai cái đầu ta đều có thể đáp ứng nàng, chỉ là cái thứ ba……” Vân Tiêu nhăn lại mày kiếm, “Năm lần được không?”
“Hai lần, không được cò kè mặc cả!”
Vân Lạc Phong nghiến răng nghiến lợi, chỉ cần nàng cùng Vân Tiêu ở bên nhau trong khoảng thời gian này, mỗi buổi tối nàng đều sẽ bị hắn lăn lộn đến chết đi sống lại, thật không biết nam nhân lấy đâu ra nhiều tinh
lực như vậy!
“Bốn lần……” ánh mắt Vân Tiêu đáng thương vô cùng, giống như chó con vẫy đuôi lấy lòng.
“Ba lần! Nếu là chàng lại cò kè mặc cả, hôn sự này liền không tính.”
“Được, thành giao.”
Ánh mắt Vân Tiêu một mảnh sáng ngời, khóe môi cong lên độ cong hoàn hảo, trong ánh mắt hắn chỉ có duy nhất dáng người nữ tử tuyệt mỹ.
Tuy rằng ba lần còn thấp…… Nhưng so với một lần là được rồi.
Người trong yến hội nhìn thấy hai người này như thể không coi ai ra gì mà thảo luận cái đề tài mạnh bạo như vậy, đều không khỏi có chút há hốc mồm, chỉ có những thiếu niên thiếu nữ không có kinh nghiệm về vấn
đề này mới không hiểu hàm ý trong lời nói của hai người.
“Tẩu tẩu,” Diệp Tà ngước mắt lên, nghi hoặc nhìn về phía Vân Lạc Phong, “Tẩu cùng nhị ca đang thảo luận về cái gì a?”
Vân Tiêu quét mắt nhìn Diệp Tà: “Chờ ngươi về sau cưới được tức phụ, lúc đó ngươi sẽ biết.”
Sau khi nói xong lời này, Vân Tiêu giơ tay ôm eo Vân Lạc Phong: “Phong Nhi, đêm nay chúng ta có thực hiện ước định hay không?”
Vốn đang chú ý hai người, vừa nghe đến lời này của Vân Tiêu, mọi người đều theo bản năng xoay đầu, không hề nhìn bọn họ liếc mắt một cái, dường như cái gì cũng đều không nghe được……
Nhưng cố tình thời điểm Vân Tiêu muốn mang Vân Lạc Phong rời đi, một đạo thanh âm đột nhiên vang lên.
“Vân nha đầu, lần này ta đến là có một chút chuyện muốn cùng con nói,” khuôn mặt Hư Không mang theo ngưng trọng, “Không biết con có thời gian không?”