Vân Tiêu lạnh lùng nhìn Mặc Thiên Thành, cũng không có đem tiểu chính thái trước mặt này diễu võ dương oai đặt ở trong mắt.
“Ngươi không có cơ hội.”
Hắn sẽ không cho bất luận kẻ nào có cơ hội thương tổn đến nàng!
Mặc Thiên Thành hừ một tiếng, lại lần nữa nhìn về phía Vân Lạc Phong: “Ta mặc kệ ngươi là nam hay nữ, ta chỉ là thích Tuyệt Thiên mà thôi, ngàn năm trước ta có thể không màng thế tục mà quyến luyến hắn, ngàn
năm sau cũng vậy, ta sẽ không để bụng việc ngươi gả cho người khác!”
“Ta đã đợi ngươi ngàn năm ở bên trong ảo cảnh, chẳng sợ ngàn năm này ta vẫn luôn thuyết phục rằng ta hận ngươi, nhưng vẫn như cũ không thể che dấu được chính mình thích ngươi.”
“Vì thế ta không ngại tiếp tục chờ ngươi mấy năm, chờ ta khôi phục lại thực lực, nhất định ta sẽ đoạt ngươi trở về!”
Vân Lạc Phong nhìn Mặc Thiên Thành đứng trước mặt, bất giác thở dài.
“Ta thật sự không phải là Tuyệt Thiên, lúc trước ta chỉ là vì cứu Cơ Cửu Thiên mới có thể lừa gạt ngươi, nếu ngươi vẫn không tin, ngươi có thể đi hỏi Cơ Cửu Thiên.”
Mặc Thiên Thành lắc đầu, mặt đầy kiên định: “Ta không tin lời nói của ngươi, ta chỉ tin ngươi chính là Tuyệt Thiên!”
Gia hỏa này, thật là cố chấp đến chết.
“Nói thật cho ngươi biết, sở dĩ ta là người kế thừa năng lực của Tuyệt Thiên, bởi vì ta đã đáp ứng hắn một yêu cầu,” sắc mặt Vân Lạc Phong có vẻ bất đắc dĩ, “Đó là…… ta nhất định sẽ tìm được người mà hắn chuyển
thế! Hơn nữa, ta còn gặp qua linh hồn còn lại của Tuyệt Thiên! Linh hồn của hắn đã cứu ta một mạng!”
Giờ khắc này, trong đầu Vân Lạc Phong hiện ra một nam tử với dáng vẻ thư thái cao ngạo……một thân hồng y, phong hoa tuyệt đại, mỹ mạo khuynh thành, bễ nghễ thiên hạ.
Hắn giống như ma thần đi ra từ trong tranh, chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng có thể hạ gục cường giả trong thiên hạ trong nháy mắt.
Cũng khó trách, Mặc Thiên Thành là nam nhân mà cũng muốn……
Nhưng nàng……
Vân Lạc Phong theo bản năng nhìn nam tử lãnh khốc ở bên cạnh, khóe môi hơi gợi lên một nụ cười.
So sánh với khí phách cuồng vọng nam nhân của Tuyệt Thiên, nàng lại càng thích Vân Tiêu lãnh khốc đáng yêu hơn.
Bước chân Mặc Thiên Thành lui về phía sau hai bước, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn chăm chú vào Vân Lạc Phong.
“Ngươi chỉ vì gả cho hắn cho nên lừa gạt ta sao?” Hắn chỉ nam nhân đứng ở bên cạnh Vân Lạc Phong, thanh âm run rẩy nói.
Vân Lạc Phong nhíu mày: “Cơ Cửu Thiên đang ở Tây Linh Học Viện, ngươi có thể đi hỏi hắn.”
Mặc Thiên Thành gắt gao nắm chặt nắm tay, khuôn mặt tinh xảo đáng yêu một mảnh trắng bệch.
Trời mới biết thời điểm hắn biết được Vân Lạc Phong chính là Tuyệt Thiên, trong lòng hắn hưng phấn cùng kích động.
Đặc biệt là, hiện tại Tuyệt Thiên là nữ tử, hẳn là sẽ không lại vì cố kỵ mà cự tuyệt hắn……
Nhưng hôm nay, nữ tử ấy lại nói bản thân không phải là Tuyệt Thiên, lời nói này giống như một cây gậy lớn đánh ở trên đầu của hắn, làm trong óc nháy mắt trống rỗng.
“Ta đi! ta đi tìm Cơ Cửu Thiên! ta nhất định phải hỏi rõ ràng!”
Mặc Thiên Thành quay đầu lại nhìn Vân Lạc Phong, rồi xoay người chạy khỏi Quân gia.
Hiện tại chỉ có Cơ Cửu Thiên, mới có thể chứng minh thân phận chân chính của Vân Lạc Phong……
“Hắn đi rồi, chúng ta cũng không cần lo lắng có người tới phá hư hôn lễ.” Vân Lạc Phong quay đầu lại nhìn Vân Tiêu, nói, “Vân Tiêu, chàng có cảm thấy ta quá độc ác hay không?”
Nàng để Mặc Thiên Thành đi tìm Cơ Cửu Thiên, mục đích là ngày thành thân của hai người không có người tới phá hư!
“Hắn là ta tình địch.”
Vân Tiêu giơ tay đem Vân Lạc Phong kéo vào trong lòng ngực: “Vậy mà nàng còn hỏi ta là nàng có độc ác hay không! Hơn nữa, hắn cũng là tự làm tự chịu.”
Về Mặc Thiên Thành, trước kia Vân Lạc Phong đều đã nói với Vân Tiêu, bao gồm cả việc truyền thừa của Tuyệt Thiên. Đối với hành vi của Mặc Thiên Thành, Vân Tiêu chỉ là khinh thường.
“Yêu không được liền thương tổn đối phương, khó trách Tuyệt Thiên sẽ không tiếp nhận hắn. Huống chi Tuyệt Thiên đã lưu tình, cũng chỉ nhốt hắn ngàn năm.”