Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1774: Như thế nào gọi là tìm đường chết (hai)



Edit: Quỳnh Lê.

Trương Hạ đã dám nói ra thì tất nhiên không phải là tin đồn vô căn cứ, nàng đã từng nghe chính miệng Âu Lan nói ra, chỉ có Vân Lạc Phong hoặc là Hồng Loan mới có tư cách xứng với Âu Phi!

Vì vậy đây là nàng cố ý làm trò nói ra trước mặt Hồng Loan!

Bá bá bá!

Trong tức khắc những người bên cạnh Hồng Loan đều dùng ánh mắt sắc bén như kiếm bắn về phía Âu Lan.

Sắc mặt Âu Lan cứng đờ rồi khôi phục như bình thường, xấu hổ cười hai tiếng:: “Hồng Loan sư tỷ, ngươi không biết huynh trưởng của ta cũng không sao, ta có thể giới thiệu, huynh trưởng của ta không những có

dung mạo tuấn mỹ, còn có thiên phú cường đại, năm nay mới hai mươi sáu tuổi cũng đã đột phá đến Thiên Linh Giả, hiện tại đứng thứ ba của Thiên bảng……”

Hồng Loan vốn đang không thèm để ý lời nói của Trương Hạ.

Hai người này thoạt nhìn giống như là quan hệ đối địch, cố ý vu oan hãm hại cho nhau cũng không chừng.

Nhưng hiện tại, khi Âu Lan mở miệng, Hồng Loan cũng đã hiểu ý tứ của nàng, khuôn mặt tuyệt mĩ bất giác trở nên lạnh lùng.

“Ta nhớ rõ năm năm trước, ta chỉ mới hai mươi tuổi cũng đã là đệ nhất Thiên bảng……”

“Mà năm đó, Vân Lạc Phong bất quá mới mười tám cũng đã cùng ta đánh ngang tay.”

“Vì thế, hiện giờ ca ca ngươi hai mươi sáu tuổi mới vừa tới Thiên Linh Giả là rất lợi hại sao?”

Nháy mắt nét mặt Âu Lan trầm xuống.

Hồng Loan đây là có ý tứ gì, khinh thường ca ca nàng sao?

“Hồng Loan sư tỷ, thiên phú của ca ca ta thật sự không tồi chỉ là do hắn sinh ra trong hoàn cảnh không được tốt, nếu thân thế của hắn cao quý thì thành tựu hiện tại khẳng định không có ai có thể sánh bằng.”

Ngụ ý là thực lực của Hồng Loan ngươi cường lại như thế còn không phải là được sinh ra trong thế lực lớn hay sao?

Nếu Âu Phi được sinh ra trong đại thế lực, khẳng định còn cương đại hơn Hồng Loan.

Trương Hạ ở phía sau cười trộm không thôi, nữ nhân này dám ở trước mặt Hồng Loan nói nhăn nói cuội có phải là không biết chữ chết viết như thế nào hay không?

Đột nhiên, Âu Lan cảm thấy bị một trận lực lượng cường đại đánh bất ngờ, làm thân thể của nàng run lên, mồ hôi lạnh cứ thế mà toát ra, giống như có một tòa núi đè ở trên người làm sắc mặt nàng trở nên tái nhợt.

Tại thời điểm nàng sắp chịu không nổi cổ lực lượng này thì nó đột nhiên biến mất, thân mình nàng buông lỏng, phịch một tiếng ngồi ở trên mặt đất thở hổn hển.

Hồng Loan thu hồi ánh mắt: “Chúng ta đi.”

“Được.”

Trương Mặc đồng tình nhìn Âu Lan, may mắn hiện giờ tính tình Hồng Loan không giống trước kia, bằng không chỉ sợ Âu Lan sớm đã tan xương nát thịt.

“Lan nhi.”

Thời điểm Hồng Loan mới vừa cất bước thì một thanh âm nôn nóng từ phía trước truyền đến.

Rất nhanh, một công tử mặc áo gấm bước nhanh đến bên cạnh Âu Lan, đau lòng hỏi: “Ở đây đã xảy ra chuyện gì? Là ai dám ở Tây Linh Học Viện động đến muội muội của ta?”

Khi nói chuyện, ánh mắt hắn quét về bốn phía, cuối cùng dừng lại ở trên người Hồng Loan.

“Là ngươi động tới muội muội của ta? Chẳng lẽ ngươi không biết đây là nơi nào? Ai cho ngươi dám có lá gan này?”

Hồng Loan dừng bước chân, khóe môi gợi lên một độ cong yêu mị.

“Là ta thì như thế nào? Đừng nói là động nàng, kể cả ta có giết nàng thì cũng không có ai dám nói một câu.”

Âu Phi mới vừa kết thúc bế quan thì lập tức đi tìm Âu Lan, mới phát hiện Âu Lan bị người khác khi dễ.

Vì vậy hắn không biết tin tức Hồng Loan trở về.

“Ở Tây Linh Học Viện, mặc dù ta chỉ đứng thứ ba nhưng ngay cả hai người kia cũng không dám không cho ta mặt mũi!” Âu Phi đứng lên, “Nếu ngươi muốn rời hỏi đây, tốt nhất hãy dập đầu xin lỗi muội muội của ta!”

Kèm với lời nói là động tác mở quạt của hắn, kiêu căng ngạo mạn nhìn Hồng Loan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.