Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1783: Hù chết bảo bảo (ba)



Edit: Quỳnh Lê.

Ngay tức khắc, vảy rồng trải rộng ở trên người Vân Lạc Phong, giống như một kiện áo giáp vô cùng cứng rắn, hào quang lấp lánh.

“Tỷ, Long Lân Giáp chỉ hoạt động mười lăm phút, ngươi nhất định phải kiên trì chống đỡ!”

Khoảng thời gian đột phá Thần Linh vô cùng nguy hiểm, nếu không cẩn thận sẽ bị thiên lôi đánh hồn lìa khỏi xác.

Oanh!

Lại một đạo thiên lôi đón đầu, hung hăng đánh xuống người Vân Lạc Phong.

Một đạo thiên lôi này so với đạo phía trước mạnh hơn rất nhiều, nếu không phải nhờ Long Lân Giáp có lẽ hôm nay nàng sẽ bị sét đánh đến miệng phun đầy máu tươi.

“Tiểu Mạch, tại sao lúc trước đệ không nói cho ta biết hậu quả khi ăn Tổ Long Tinh Huyết này?”

Nếu biết đột phá lần này là Thần Linh thì nàng sẽ không mù quáng tu luyện như thế.

Nhất định sẽ chuẩn bị thật tốt để đột phá.

Tiểu Mạch ủy khuất nói: “Chính là Tiểu Trùng Trùng kia, là hắn không có nói cho ta, lúc đó ta đã vào Không Gian Thần Điển tẫn cho hắn một trận rồi.”

Bởi vì Tiểu Trùng Trùng lâm vào ngủ say, Vân Tiêu liền đem nó vào bên trong không gian của Vân Lạc Phong, vì thế Tiểu Mạch mới có thể tẫn cho hắn một trận.

Đáng tiếc, Vân Lạc Phong lúc này đã đau đến nỗi không thể nói nên lời, cho dù nàng có Long Lân Giáp bảo hộ thì xương cốt vẫn giống như muốn gãy vụn.

Oanh!

Lôi điện vẫn như cũ không có dừng lại, một đạo lại một đạo đánh xuống người Vân Lạc Phong.

Thân mình nàng bắt đầu lay động không ngừng, nhưng vẫn là kiên cường chống đỡ.

“Không đúng, có chút không thích hợp……” sắc mặt Tiểu Mạch hơi đổi, “Tỷ, lôi kiếp hôm nay có điểm không thích hợp.”

“Điểm gì không thích hợp?”

Vân Lạc Phong cắn răng, mới nghẹn ra được mấy chữ.

“Vào thời đột phá Thần Linh, những thiên lôi xuất hiện sẽ liên quan rất lớn đến thành tựu sau này, hoặc là số lượng thiên lôi càng nhiều liền chứng minh thực lực càng cường đại, thiên lôi cũng ngày càng nhiều.”

Đôi môi Tiểu Mạch run rẩy, trong ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.

“Nhưng theo ta được biết, từ trước tới nay cường đại nhất là người kia cũng chỉ trải qua mười tám đạo thiên lôi, thành tựu sau này của hắn quả thực không thể dùng chữ thiên tài để hình dung mà hoàn toàn chính

là hai chữ yêu nghiệt!”

Trên mặt Vân Lạc Phong lộ ra một tia cười khổ: “Thiên lôi của hôm nay sớm đã qua mười tám rồi.”

“Tỷ, cái này chỉ có một loại khả năng,” Tâm của Tiểu Mạch trầm xuống, “Ta biết tỷ có khả năng không tin, nhưng ở trên đại lục, Thiên Đạo xác thật có tồn tại, có thể nhìn ra lúc thăng cấp sẽ có thiên lôi xuất hiện, mà

hiện tại Thiên Đạo này…… Hiển nhiên là muốn đem tỷ đánh chết!”

Vân Lạc Phong đã sắp cảng không nổi nữa, Long Lân Giáp cũng dần dần nhạt đi, nếu thiên lôi lại không kết thúc, có lẽ…… nàng sẽ bị lôi kiếp đánh hồn phi phách tán.

Không!

Không được!

Nàng tuyệt đối không thể chết dưới lôi kiếp.

Thật vất vả mới đi đến bước này, làm sao nàng có thể cam tâm nhìn mình bị thiên lôi đánh chết chứ?

Tiểu Mạch lo lắng nói: “Tỷ, nếu ta đoán không sai, thành tựu về sau của tỷ……đến Thiên Đạo cũng sợ hãi! Chỉ sợ tỷ nghịch thiên mà đi, vì thế mới có thể tiêu diệt tỷ ngăn chặn tỷ trưởng thành!”

Thiên Đạo sao?

Vân Lạc Phong cười lạnh một tiếng từ trên mặt đất đứng lên, nét mặt ngông cuồng cùng thanh âm khí phách vang vọng trong rừng cây.

“Thiên Đạo thì như thế nào? Ta, Vân Lạc Phong chính là muốn nghịch thiên mà đi! Có gan thì hiện tại liền đánh chết ta, nếu ta không chết thì sớm muộn cũng có một ngày, ta sẽ tiêu diệt lại ngươi!”

Mệnh là do ta chứ không do trời!

Cứ cho đại lục này thật sự tồn tại Thiên Đạo, nàng..... không tin!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.