Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 1802: Bán linh dịch (5)



Edit: Sahara

"Ngươi xác định là ta thua?" Kỳ Tô lạnh nhạt cười, hỏi ngược lại.

"Chuyện này còn cần phải hỏi?" Kỳ Mặc hất gương mặt gian xảo kiêu căng của hắn ta lên: "Ngươi cho rằng ngươi dùng linh dịch thu hút nhiều người đến đây thì ngươi sẽ thắng sao? Nói thật cho ngươi biết, tin tức dược đường của ngươi sắp bán linh dịch chính là nhờ ta lan truyền giúp ngươi, bằng không, ta làm sao có cơ hội vạch trần ngươi?"

Kỳ Tô nheo hai mắt: "Vậy ta có cần đa tạ ngươi không?"

Nếu không nhờ Kỳ Mặc, Kỳ Tô hắn cũng không thể một lúc bán ra nhiều Tụ Linh Dược như thế.

"Tới thời điểm này rồi mà ngươi còn ở đó mạnh miệng?" Kỳ Mặc cong môi cười giễu cợt: "Linh dịch sở dĩ gọi là linh dịch, là bởi vì dùng linh dược phối chế thành, nếu ngươi đổi linh dược thành dược liệu bình thường, chính là lừa gạt khách nhân! Kỳ Tô, phụ thân đã nổi giận, nếu ngươi chịu đích thân đưa Kỳ Linh đến Kỳ gia, ta sẽ thay ngươi khuyên nhủ phụ thân, bỏ qua lỗi lầm lần này của ngươi!"

(*linh dịch: nước thuốc.

_linh thảo: gồm thảo dược chưa qua xừ lý, còn tươi hoặc đang mọc dưới đất.

_linh dược: gồm dược liệu đã qua xử lý như là thảo dược đã đem đi sao, phơi khô. Hoặc từng bộ phận riêng lẻ đã được xử lý như hoa, hạt, rễ, nhụy,...

_ khi nấu thuốc, thường dùng thảo dược đã qua xử lý, có khi phối hợp cả chưa xử lý lẫn đã xử lý, cũng tức là thảo dược tươi và khô.

**** Ở trên là định nghĩa Sa hiểu theo cá nhân mình, trong truyện cover gôm chung tất cả gọi là linh dược và dược liệu, nên tùy theo trường hợp cụ thể mà Sa sẽ edit theo nghĩa ở trên, mọi người không cần thấy thắc mắc tại sao lúc gọi linh thảo, lúc gọi linh dược nhé.)

Hắn ta nhất định phải bắt Kỳ Tô tự mình giao nộp Kỳ Linh, như thế mới có thể khiến Kỳ Tô đau khổ cả đời.

Lúc này, Kỳ Mặc không hề phát hiện, sau khi hắn ta nói những lời vừa rồi, tất cả mọi người đều nhìn hắn ta bằng ánh mắt khinh thường.

Giống như hắn ta vừa nói điều gì đó vô cùng ngu xuẩn.

"Kỳ Mặc, làm sao ngươi biết linh dịch trong tay ta không phải dùng linh dược phối chế thành?" Kỳ Tô cười lạnh, dùng giọng điệu khinh miệt để hỏi.

"Ha ha ha..."

Nghe hỏi thế, Kỳ Mặc liền cười phá lên: "Linh dược? Nếu ngươi thật sự có linh dược thì còn chờ tới ngày hôm nay? Kỳ Tô, ngươi cho ta là kẻ ngốc sao?"

Huống hồ, tất cả linh thảo, linh dược ở Lưu Phong Quốc đều bị Kỳ gia khống chế trong tay, còn một vài kẻ buôn lậu linh thảo, linh dược rải rác tuyệt đối sẽ không dám đắc tội Kỳ gia mà bán linh dược cho Kỳ Tô.

Như thế, số linh dược này từ đâu mà có?

"Nào, để ta xem thử linh dịch này của ngươi rốt cuộc là thứ gì?"

Kỳ Mặc cười lạnh, vòng qua mọi người đi vào dược đường.

Do tất cả khách nhân ở đây lúc này đều đã biết thân phận Kỳ Mặc, nên hiện tại không có ai ngăn cản hắn ta, mà mọi người đều ôm tâm trạng xem kịch vui đứng vây quanh.

Trong dược đường, Kỳ Linh liếc mắt một cái đã thấy ngay Kỳ Mặc đi vào, thân mình nho nhỏ của tiểu cô nương khẽ run lên, vội vàng dùng cả người Triệu thúc để che chắn cho mình.

Kỳ Mặc không để ý đến Kỳ Linh, đi thẳng về phía trước.

"Linh dịch ở đâu? Mau lấy ra đây cho ta!"

Trong đám đông, rốt cuộc cũng có một người nhìn không vừa mắt, lên tiếng nói: "Đại công tử Kỳ gia này, linh dịch không phải đang ở trong thùng tắm đó sao? Kỳ gia của ngươi khống chế đại đa số linh dược trong tay, vậy mà lại không nhìn ra được đâu là linh dịch?"

Mặt Kỳ Mặc biến sắc, đôi con ngươi âm hiểm lạnh lùng liếc nhìn người vừa lên tiếng, sau đó mới đi về phía thùng tắm.

Triệu thúc nhìn Kỳ Mặc đi về phía thùng tắm, bất đắc dĩ lắc đầu.

So sánh với nhị thiếu gia Kỳ Tô kiệt xuất mà nói, vị thiếu gia Kỳ Mặc này chính là một thùng cơm (*đồ vô dụng)! Thật không biết gia chủ nghĩ thế nào, lại đuổi nhị thiếu gia ưu tú đi, ngược lại muốn giao cả gia nghiệp cho thứ thùng rỗng kêu to Kỳ Mặc.

Cũng chính điều này đã khiến cho Kỳ gia vất vả lắm mới cường đại lên, một lần nữa xuống dốc.

"Đây là linh dịch theo như lời ngươi nói? Chẳng qua chỉ là một chút...." Kỳ Mặc còn chưa nói hết câu thì sắc mặt đột nhiên cứng đờ.

Hắn ta quả thật không khá hơn A Đẩu bao nhiêu, nhưng dù vậy thì hắn ta vẫn còn có thể phân biệt được linh dược và dược liệu bình thường.

(*A Đẩu: con trai Lưu Bị trong Tam Quốc Chí, là người cực kỳ ngu ngốc. Muốn tìm hiểu chi tiết thì seach Google nhé!)

Cho nên, sau khi cảm nhận được linh khí ấn chứa trong thùng tắm, sắc mặt hắn ta liền cực kỳ khó coi, phẫn nộ trừng mắt nhìn Kỳ Tô.

"Kỳ Tô, số linh dược này ngươi từ đâu mà có, có phải là trộm của Kỳ gia hay không?"

Đối diện Kỳ Mặc đang nghiến răng nghiến lợi, Kỳ Tô chỉ nhàn nhạt cười: "Lúc ta bị đuổi khỏi Kỳ gia, các ngươi đã lục soát người ta, còn lấy luôn nhẫn không gian của ta, bây giờ lại nói ta trộm đồ Kỳ gia?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.