Hành vi trước kia của Thánh Nữ Tộc quả thật làm Vân Lạc Phong bất mãn, nhưng hiện tại họ lại nghĩa bất từ nan ra tay giúp đỡ, nên đã tiêu trừ đi khúc mắc trong lòng Vân Lạc Phong, cho dù sự giúp đỡ này chỉ là vì nể tình Lâm Nhược Bạch.
Phượng tộc, Long tộc là nô lệ của Vân Tiêu, chỉ có họ mới tìm được Vân Tiêu, nên hai tộc liên thủ đến học viện Tây Châu mở thông đạo đi đến Phong Vân Đại Lục, đáng tiếc, hai tộc còn chưa tìm được Vân Tiêu thì Vân Tiêu và Vân Lạc Phong đã rời khỏi đó.
Vân Lạc Phong nghe Quân lão gia tử nói xong thì gương mặt trở nên ảm đạm, đáy mắt lóe lên sát khí sắc bén.
Quân Lâm Thiên cảm nhận được bầu không khí không đúng, chợt giật mình: "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?"
Lúc này, toàn bộ không khí căn phòng đều có vẻ bi thương.
Vân lão gia tử nhìn Quân Lâm Thiên, khẽ nói: "Hồng Loan..... Đã chết!"
Hồng Loan đã chết?
Quân Lâm Thiên giật mình ho liên tục, mặt cũng đỏ lên, làm Quân Linh Nhi sợ đến mức vội vàng chạy tới vuốt lưng cho ông.
"Vân lão, ông nói thật sao? Hồng Loan cô nương thật sự....."
Quân Lâm Thiên có chút không muốn tin, Hồng Loan vậy mà đã chết?
Thực tế ông và Hồng Loan cũng không mấy thân thuộc, chỉ là có duyên gặp mặt vài lần, nhưng Hồng Loan lại vì bảo vệ người thân của Vân nha đầu mà chết, loại tình cảm sinh tử chi giao này nói thì dễ chứ có mấy ai làm được? Cô nương tốt như vậy lại chết, kêu ông làm sao không cảm thán?
"Khoảng thời gian qua đã vất vả cho mọi người! Trước tiên để con chữa trị thương thế cho mọi người, sau đó con sẽ tính sổ từng khoản một với Linh Thần Đại Lục!" Vân Lạc Phong chợt nheo mắt, đáy mắt lóe lên một tia hàn quang.
Tần Lạc đúng là chết trong tay nàng, nhưng ả ta chẳng qua chỉ là một kẻ xuất thân từ chi thứ, nàng không nghĩ Tần gia sẽ vì một thứ nữ mà hưng sư động chúng tiến đến Thất Châu Đại Lục hỏi tội, thậm chí còn phái cả cường giả Thiên Thần đến.
Cho nên......
Trong chuyện này, khẳng định vẫn còn nguyên nhân gì đó mà nàng không biết!
Vân Lạc Phong cảm thấy mình đang bị bao phủ bởi một âm mưu gì đó, tuy nhiên điều này không khiến nàng lo sợ, ngược lại chỉ làm nàng dâng cao ý chí chiến đấu.
________________
Tin tức Vân Lạc Phong trở về làm Thất Châu Đại Lục chấn động.
Châu chủ Nam Châu nghe thuộc hạ tiến vào bẩm báo xong thì đứng bật dậy, sắc mặt có hơi khó coi: "Vân Lạc Phong trở lại? Không phải nói ả đã rời khỏi Thất Châu rồi sao? Sao lại về nhanh như vậy?"
Nghĩ thế thủ đoạn của Vân Lạc Phong, nội tâm châu chủ Nam Châu có phần không yên.
Suy cho cùng, thời điểm Vân gia cần tương trợ, ông ta lại ngoảnh mặt làm ngơ, còn đuổi người Đông Châu phái tới xin cứu viện ra khỏi phủ.
Nếu Vân Lạc Phong biết chuyện này, vậy........
Châu chủ Nam Châu càng nghĩ càng bất an, mặt đầy lo lắng.
Đáng tiếc, châu chủ Nam Châu đã suy nghĩ quá nhiều, mặc dù ông ta lựa chọn ngoảnh mặt làm ngơ lúc Vân gia cần sự giúp đỡ, nhưng Vân Lạc Phong sẽ không vì điều này mà đến tính sổ với Nam Châu.
Bởi vì ai cũng có quyền tự do lựa chọn của riêng mình!
Tất nhiên, nếu sau này Nam Châu xảy ra chuyện, Vân Lạc Phong cũng sẽ lựa chọn ngoảnh mặt làm ngơ!
"Châu chủ, thật ra ngài không cần phải lo lắng làm gì..." Một lão giả ngồi bên cạnh trầm ngâm hồi lâu rồi nói: "Người Vân Lạc Phong đắc tội là người của Linh Thần Đại Lục. Cường giả nơi đó, tùy tiện chọn một người cũng bóp nát được Vân Lạc Phong. Hiện tại, tự thân ả cũng khó bảo toàn, làm sao còn đến tìm chúng ta tính sổ?"
Nghe vậy, nội tâm châu chủ Nam Châu mới dần thả lỏng, nhưng ấn đường vẫn còn nhíu chặt, giọng nói cũng hơi bất đắc dĩ: "Ta cũng không biết lúc đó quyết định như vậy là đúng hay sai! Ta chưa từng tiếp xúc với Vân Lạc Phong, nhưng cũng biết cách làm người của nha đầu này. Bây giờ chúng ta khoanh tay ngồi nhìn Vân gia lâm nạn, về sau nếu có chuyện gì cần nhờ cậy, Vân Lạc Phong chắc chắn không để ý đến Nam Châu chúng ta."