Sau khi Mộ Vô Song nói ra lời này, đột nhiên, trên cây cổ thụ trong sân, một thân hình mặc trường bào màu xám té ngã cắm đầu xuống đất, ngã ở giữa đám người.
“Á...xin lỗi!” Tần Nguyên cười mỉa bò dậy, “Mới vừa rồi ta không nhịn được liền ngã xuống.
Bởi vì chủ nhân không thích hắn xuất ở chỗ sáng, cho nên hắn núp ở trên cây! Không ngờ đột nhiên nghe được lời nói tự cho là đúng của Mộ Vô Song, hắn bị kinh sợ rất lớn, không cẩn thận liền ngã cắm đầu xuống đất.
“Ngươi là ai?”
Sắc mặt Mộ Hành Cừu thay đổi một cái, hắn không ngờ đến, vào thời điểm Mộ gia và Vân gia trang giành đối nghịch nhau, lại có người ở trong bóng tối nhìn chằm chằm! Mà mình lại không thể phát hiện được.
Người nam nhân này, rốt cuộc có bao nhiêu thực lực?
“Ngươi hỏi ta hả?” Tần Nguyên chuyển hướng nhìn Mộ Hành Cừu, ha hả cười hai tiếng: “Ta là ai thì Thái tử Long Nguyên quốc các ngươi biết rõ, ban đầu chính là ta đưa hắn đi đến trúc lâu, còn bán được một giá tốt, chậc chậc, không thể không nói, thật ra thì vóc người của Thái tử cực tốt, nên khách nhân ở trúc lâu rất là thích đó.”
Dĩ nhiên, vóc dáng của Thái tử có khá hơn nữa, cũng không có cách nào so sánh được với chủ nhân nhà mình.
“Ngươi chính là thuộc hạ của Quỷ Đế?” Mộ Vô Song nghe thấy lời nói của Tần Nguyên, trong lòng vui mừng, “Ngươi là đến cứu ta sao?”
Tần Nguyên lúng túng cười hai tiếng: “Cái này...Có phải là ngươi có hiểu lầm gì không? Chủ nhân nhà ta không quen biết gì với ngươi, thì tại sao muốn ta đến cứu ngươi?”
Không quen?
Hai chữ này làm sắc mặt Mộ Vô Song thay đổi một cái:”Nếu như hắn không thích ta vậy tại sao phải vì ta mà tranh giành tình nhân với Thái tử?”
Trên mặt Tần Nguyên vẫn mang theo nụ cười như cũ, vậy mà, mắt của hắn lại toát ra nồng đậm giễu cợt.
“Người mà chủ nhân nhà ta thích là Vân gia Vân Lạc Phong, cũng không phải là người tranh giành tình nhân với Cao Lăng, thật sự là do Cao Lăng quá phiền, luôn dây dưa với chủ mẫu tương lai của chúng ta, vậy nên chủ nhân nhà ta để cho ta ném hắn vào trúc lâu, để yên tĩnh một thời gian.”
Tranh giành tình nhân?
Cao Lăng háo sắc như vậy, còn chưa có tư cách để tranh giành tình nhân với chủ nhân nhà hắn! Hành động hôm đó của chủ nhân, chẳng qua là đuổi đi một con ruồi dây dưa với chủ mẫu mà thôi, tranh giành tình nhân ở đâu ra?
Sắc mặt Mộ Vô Song trong chớp mắt trở nên tái nhợt vô cùng, bước chân lại lui về phía sau thêm mấy bước, bịch một tiếng, đặt mông ngồi trên mặt đất, khuôn mặt nàng ta từ tái nhợt lúc ban đầu biến thành màu xám tro như người chết.
Người Quỷ Đế thích là Vân Lạc Phong?
Tại sao? Tại sao vận may của Vân Lạc Phong bao giờ cũng tốt như vậy? Ngay cả Quỷ Đế cũng yêu nàng? Buồn cười hơn là mình lại cho là Quỷ Đế coi trọng mình.
Đột nhiên, hình như Mộ Vô Song nghĩ đến điều gì đó, trong giọng nói khàn khàn chứa thêm ý điên cuồng: “Ha ha ha! Quỷ Đế lại thích Vân Lạc Phong? Đáng tiếc đáng tiếc, con tiện nhân Vân Lạc Phong này đã tằng tịu với thị vệ, thân thể đã sớm không còn trong sạch nữa, ta nhìn xem Quỷ Đế các ngươi làm sao có thể tiếp tục thích nàng ta?”
Nghe thấy lời nói điên cuồng của Mộ Vô Song, Tần Nguyên cẩn thận liếc mắt nhìn nam tử lãnh khốc ngồi ở trên liễn kiệu, cả người toát ra một trận mồ hôi lạnh.
Hắn biết, ban đầu minh xử lý chuyện không thỏa đáng, dẫn đến Mộ Vô Song hiểu lầm rằng người chủ nhân thích là nàng ta, tất nhiên chuyện này sẽ làm chủ nhân bất mãn! Nhưng làm sao có thể nghĩ đến sẽ có loại nữ nhân tự luyến đến trình độ này?
Giống như cảm giác được sát khí nồng nặc tỏa ra trên người của nam tử, Tần Nguyên bị dọa sợ đến rụt cổ một cái, chỉ sợ sẽ bị liên lụy đến hắn, lập tức quay đầu nhìn phía Mộ Vô Song đang cười điên khùng, châm chọc nói: “Xin lỗi, ngươi nói người thị vệ tằng tịu với Vân cô nương-----chính là chủ nhân của ta?”