Vân Lạc vội vã đi ra, liếc mắt một cái liền thấy người trong cung đầy sân, gương mặt già nua hơi trầm một chút: “Không biết Bệ hạ đây muốn làm cái gì? Hay nói, hắn muốn đối địch cùng Vân gia ta?”
Lúc này Vân Lạc, không bao giờ tự xưng là phủ Tướng quân nữa, mà dùng hai chữ Vân gia này.
Bởi vậy có thể biết, hiện giờ ông đã không còn tình cảm gì đối với Hoàng tộc.
“Tướng quân Vân Lạc,” Thái giám cầm phất trần trong tay, mỉm cười nói, “Nô tài tới chúc mừng Tướng quân Vân Lạc, về sau ngài chẳng những sẽ trọng chưởng binh quyền, bên trong quý phủ còn có Hoàng Hậu, như thế chẳng phải là thật đáng mừng sao?”
Mấy ngày trước, sau khi Hoàng cung trải qua một lần thay máu, bọn thái giám trong cung cũng đều thay đổi người, cho nên, thái giám tiến đến lần này là một gương mặt làm Vân Lạc thấy xa lạ, đặc biệt là gương mặt mang theo tươi cười làm Vân Lạc hận không thể mạnh mẽ đánh tới một quyền.
“Hoàng Hậu cái gì?” Lão gia tử hừ lạnh một tiếng, “Vân gia ta không có Hoàng Hậu, mời trở về đi.”
Thái giám không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời nói: “Tướng quân Vân Lạc, Bệ hạ chúng ta coi trọng quý thiên kim, cố ý lệnh ta tới đón quý thiên kim vào cung, từ đây sau này, Vân tướng quân ngài chính là hoàng thân quốc thích.”
“Ha ha ha.”
Vân Lạc cười ha ha mấy tiếng: “Có phải các ngươi quên mất ngày đó Vân gia ta uy phong đánh đệ nhất cường giả của Hoàng tộc như thế nào hay không? Hiện tại còn dám tìm tới cửa? Ta vốn tưởng rằng Cao Thiếu Thần cùng phụ tử Cao Đồ không giống nhau, không nghĩ tới người Hoàng thất đều chung một đức hạnh, không có người nào tốt! Hiện tại ngươi lập tức lăn khỏi nơi này, nữ nhi Vân gia ta, tuyệt không làm vợ con cháu Hoàng thất!”
Huống chi, hậu cung của Cao Thiếu Thần đã có không ít phi tử, nam nhân dơ bẩn như vậy, làm sao xứng với cháu gái bảo bối của ông?
Mặt mày Thái giám trầm xuống vài phần, giọng nói kỳ quái: “Vân Lạc, ngươi đừng không biết xấu hổ, Hoàng thất nhìn trúng cháu gái ngươi, đó là phúc khí của nàng ta! Ngươi cho rằng Long Nguyên bây giờ là Long Nguyên Quốc lúc bị Cao Đồ khống chế sao? Hiện tại, bổn công công để cho ngươi biết, hiện giờ Vân gia chả là gì hết!”
Vừa dứt lời, tức khắc, vài bóng dáng ở phía sau hắn vọt tới, nhanh chóng đứng trước mặt thái giám.
Cùng lúc đó, tên thái giám kia quật phất trần trong tay xuống đất một cái, trên người tản ra khí thế ngập trời.
“Ngươi không phải người Hoàng cung!”
Vân Lạc hoảng hốt, không tự chủ lui chân về phía sau vài bước.
Trừ bỏ thị vệ cùng cung nữ, những người khác đều ở cảnh giới Cao Linh Giả! Đặc biệt là, tên thái giám này cùng một lão giả khác mặc trường sam mày xám tro đều tới Cao Linh Giả cao cấp rồi.
Long Nguyên Quốc tuyệt đối không có nhiều cường giả như vậy!
“Hừ!”
‘Thái giám’ cũng không dùng giọng nói nửa nam nửa nữ để nói chuyện nữa mà khôi phục âm điệu ban đầu, trên gương mặt già nua của hắn tràn đầy châm chọc tươi cười: “Không sai, đúng là ta không phải thái giám trong cung, ta chỉ là người lấy tiền làm việc cho người khác thôi, Vân Lạc, ngươi ngoan ngoãn giao cháu gái ngươi ra đây, tiếp tục giữ chức tướng quân của ngươi, hay là để ta chém đầu ngươi tại đây?”
Vì không cho người Vân gia phát hiện là Linh môn ở sau lưng động tay vào, hắn cố ý nói thêm câu là người lấy tiền làm việc.
Sau khi câu nói của gã thái giám giả phát ra, bỗng nhiên bên trong viện Vân gia truyền ra một giọng nói: “Ngươi xác định chém đầu lão nhân nhà ta?”
Giọng nói thiếu nữ truyền khắp viện, rơi vào trong tai mọi người ở phía trước.
Thái giám giả khẽ cau mày, ánh mắt sắc bén giống như trường kiếm, bắn về phía thiếu nữ tuyệt mỹ đang nghênh bước ra.