Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 340: Lăng Dao bị đánh (3)



Editor: QR2 – diendanlequydon

Tiêu gia!

Sớm muộn gì cũng có một ngày, nàng sẽ diệt sạch Tiêu gia báo thù rửa hận cho Vân Tiêu! Nhưng hiện tại vẫn chưa phải là thời điểm!

Vân Lạc Phong hít thật sâu ngăn chặn lửa giận trong lòng bùng lên như điên loạn, rồi sau đó nàng mới nhìn Lăng Dao đã bị đánh đến không ra hình người.

Tiêu Kính cũng không có chỗ nào không bị thương, y phục đã bị người ta xé thành mảnh nhỏ. Da thịt trên người chỗ xanh chỗ tím, không còn một chỗ nào lành lặn, thân thể hăn không ngừng run rẩy ngay cả sức lực phản kháng cũng không có…

Để không bị đánh tiếp hắn che giấu hận ý vào trong lòng, đôi mắt thâm trầm giống như một hồ nước sâu nhìn không thấy đáy.

“Ăn vào.”

Vân Lạc Phong không biết từ chỗ nào lấy ra một viên màu đen thuốc, lạnh giọng ra lệnh.

Ánh mắt Lăng Dao lộ ra sự hoảng sợ, liên tục lắc đầu, trong miệng phát ra âm thanh nức nở.

Vân Lạc Phong cười tà khí, ngón tay nắm cằm của Lăng Dao, dùng sức mở miệng nàng ra mạnh mẽ nhét viên thuốc vào.

“Khinh Yên, để tất cả mọi người của Tiêu gia nuốt thuốc vào.”

Vân Lạc Phong lại lấy thuốc ra, khóe môi mỉm cười tà ác: “Ăn thuốc này vào, từ nay về sau, tính mạng của các ngươi bị ta khống chế! Nếu dám truyền ra một câu về chuyện ngày hôm nay, lập tức ta sẽ cho các ngươi đã chịu thống khổ vạn trùng gặm cắn!”

Lúc trước Vân Lạc Phong đã từng nói với Vân Tiêu, nàng có chừng mực! Thế lực cường đại giống Tiêu gia như vậy, với thực lực hiện tại của nàng vẫn khó có thể chống lại!

Cho nên, nàng mới chuẩn bị viên thuốc này! Mục đích chính là khống chế những người này!

Dù sao nàng cũng không phải loại người vì hết giận sẽ đặt mình vào trong hoàn cảnh nguy hiểm! Nàng vô cùng luyến tiếc mạng sống! Chỉ khi ở tình huống không có bất cứ sự nguy hiểm nào nàng mới có thể không cố kỵ cái gì!

Tiêu Kính cúi mặt xuống, hắn không phản kháng giống như Lăng Dao mà thuận theo nuốt viên thuốc vào.

Chỉ vì hắn hiểu rõ, hiện tại hoàn cảnh của mình chính là cá nằm trên thớt, mặc người xâu xé! Nếu hắn phản kháng, chờ đợi hắn sẽ là trừng phạt càng tàn khốc!

Vì thế, còn không bằng hắn nghe lời nuốt thuốc vào để tránh gặp tra tấn!

Những người Tiêu gia khác thấy Tiêu Kính đã nuốt viên thuốc cũng chỉ có thể tâm không cam tình không nguyện nuốt vào, sắc mặt bọn họ đều rất khó coi, có người còn bị đau vẫn đang trên lăn lộn trên mặt đất.

“Rốt cuộc ngươi là người nào!” Tiêu Kính dùng sức chống đỡ thân thể, từ trên mặt đất bò dậy, sắc mặt nghiêm trọng nhìn Vân Lạc Phong.

Vân Lạc Phong nhếch khóe môi lên, tà khí liếc Tiêu Kính: “Đệ nhất ăn chơi trác táng ở Long Nguyên Quốc chính là ta! Mọi người đều biết, ta đánh người cũng không yêu cầu lý do, chỉ cần làm ta nhìn không thuận mắt tất cả đều bị bánh.”

Lúc này mặt Tiêu Kính đã sưng thành đầu heo, cũng không thấy rõ sắc mặt của hắn, nhưng mà từ trong đôi mắt kia của hắn vẫn có thể thấy được hắn cũng không tin tưởng lời Vân Lạc Phong đã nói.

Vân Lạc Phong duỗi cái eo, lười biếng nói: “Ta hy vọng các ngươi có thể ở Long Nguyên Quốc lâu thêm mấy ngày, bởi vì… Ta chưa từng đánh người sảng khoái giống hôm nay vậy.”

Đột nhiên thân thể Lăng Dao hơi run rẩy, lúc này nàng đã học thông minh, cắn chặt môi không nói lời nào.

“Chúng ta đi thôi.”

Sau khi nói xong lời này, Vân Lạc Phong đi về phía cửa. Lập tức, mọi người trong quân đoàn cũng cất bước, theo sát ở phía sau thiếu nữ.

“Tiêu Kính, chúng ta cứ như vậy nuốt xuống cơn tức này hay sao? Ta thật không cam lòng!”

Lăng Dao thật vất vả mới nói chuyện được nhưng khi nàng nói chuyện không cẩn thận khẽ động vết thương trên mặt, đau đến mức phải hít khí lạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.