Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 522: Vân Lạc Phong ra tay (2)



Editor: QR2 – diendanlequydon

Nhưng dù thế nào đi nữa hắn không nghĩ đến, một thiếu nữ mười lăm tuổi thế nhưng đã có thực lực Thiên Linh Giả!

“Huyền nhi!” Khuôn mặt lão giả hơi trầm xuống: “Không phải con đã nói, Vân Lạc Phong chỉ là Địa Linh Giả sao, đây là có chuyện gì?”

Thiên Huyền cười khổ: “Phụ thân, mấy tháng trước, nàng thật sự là Địa Linh Giả sơ cấp, con cũng không biết đây là có chuyện gì.”

“Bốp!”

Lão giả đánh một chưởng về phía Thiên Huyền, lạnh giọng nói: “Không biết? Con lại không biết xấu hổ nói ba chữ không biết này với ta? Chẳng lẽ con muốn nói cho ta biết, Vân Lạc Phong chỉ trong thời gian mấy tháng ngắn ngủn có thể từ Địa Linh Giả đột phá tới Thiên Linh Giả, con - mẹ nó nghĩ ta ngu xuẩn hả?”

Thời gian mấy tháng, từ Địa Linh Giả đột phá tới Thiên Linh Giả, cho dù là thần linh chuyển thế cũng không có khả năng hoàn thành.

Huống chi Vân Lạc Phong là một người bình thường?

Cho nên, cũng khó trách lão giả sẽ hoài nghi Thiên Huyền!

“Chờ ta giải quyết nữ nhân này xong sẽ tính sổ với con!” Lão giả âm trầm liếc nhìn Thiên Huyền, giọng nói vô cùng lạnh lẽo.

Nói xong lời này, hắn quay mặt về phía Vân Lạc Phong, lạnh giọng nói: “Vân cô nương, thiên phú của ngươi thật thực không tồi, nếu ngươi không giết nhiều người của Thiên gia như vậy, ta thật sự có ý muốn mượn sức của ngươi.”

Vân Lạc Phong nhướng mày: “Cho dù ta không giết người Thiên gia, ta cũng không có khả năng sẽ gia nhập Thiên gia của ngươi!”

Chỉ sợ không có chuyện của Chung Linh Nhi, nàng cũng không khả năng có bất cứ cảm tình gì với Thiên gia.

Nguyên nhân chính là vì Thiên Nhai!

Tuy nàng nói không nhận Thiên Nhai làm đồ đệ, nhưng ít nhất Thiên Nhai coi như là bạn cũ của nàng, như thế làm sao nàng có thể gia nhập Thiên gia nơi đã thương tổn Thiên Nhai?

“Ha ha, tiểu nha đầu, ngươi thật thực quá càn rỡ.”

Nghe được lời Vân Lạc Phong nói, lão giả giận quá hóa cười: “Bất quá không biết sau này ngươi còn có thể nói ra những lời càn rỡ này nữa hay không?”

Vân Lạc Phong liếc mắt nhìn lão giả, mỉm cười: “Ta không có nhiều thời gian, cho nên không bằng toàn bộ Thiên Linh Giả của Thiên gia đều cùng nhau lên hết đi, để ta tốc chiến tốc thắng.”

Lúc đầu lão giả đã cho rằng biểu hiện của Vân Lạc Phong đã đủ càn rỡ, hiện giờ hắn lại phát hiện hiểu biết của mình rõ ràng vẫn chưa đủ.

Thiếu nữ nãy đã cuồng vọng đến cảnh giới người thần đều căm phẫn!

Nàng chỉ là một Thiên Linh Giả sơ cấp dựa vào cái gì mà nghĩ rằng bản thân có thực lực có thể đối phó nhiều Thiên Linh Giả như vậy? Huống chi trong đó còn có hắn là Thiên Linh Giả trung cấp!

“Vân Lạc Phong! Ngươi cho rằng ngươi là ai? Dám không để Thiên gia vào mắt như vậy!”

Chúng trưởng lão của Thiên gia cũng chịu không nổi khiêu khích của thiếu nữ, giận tím mặt, nhanh chóng rút vũ khí ra, căm tức nhìn thiếu nữ đang đứng giữa không trung.

“Không sai, thiên phú của ngươi thật sự rất biến thái, nhưng mà ngươi cho rằng ngươi có thể dựa vào thực lực của bản thân chiến thắng toàn bộ cao thủ của Thiên gia chúng ta, có phải quá ngông cuồng hay không?”

“Gia chủ, nếu nàng đã nói như vậy, chúng ta còn chần chờ cái gì? Không cho nàng một chút giáo huấn, nàng sẽ quên thân phận của chính mình!”

Ánh mắt của Thiên Huyền cũng tăm tối thêm vài phần, hắn nhếch khóe miệng, trong mắt chứa sự thị huyết: “Phụ thân, con cũng xin được xuất chiến!”

Hắn đã sớm muốn ra tay với Vân Lạc Phong, nhưng mà biết được thực lực của nàng thì lại bị hù dọa! Nhưng ai biết, thiếu nữ này tự mình tìm đường chết, thế nhưng muốn lấy một đánh nhiều! Đây chẳng phải là cho hắn một cơ hội vô cùng tốt hay sao?

“Như vậy không ổn.” Cho dù lửa giận trong lòng lão giả đang bốc cháy ngùn ngụt nhưng lại bận tâm đến mặt mũi nên vẫn mở miệng ngăn mọi người lại: “Chúng ta nhiều người như vậy khi dễ một tiểu cô nương như nàng, nếu truyền ra mặt mũi Thiên gia biết để ở đâu?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.