Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 526: Uy hiếp (2)



Editor: QR2 – diendanlequydon

“Ngươi ——” Lão giả ngây ngẩn cả người, kinh ngạc nhìn Vân Lạc Phong, trên mặt tràn đầy sự không tin tưởng: “Ngươi làm sao có thể chắn trước mặt ta được?”

Nữ nhân này vừa rồi còn bị hắn kéo dài khoảng cách, vì sao chỉ không chú ý một chút đã đến trước mặt hắn?

Nhìn chăm chú ánh mắt khiếp sợ của lão giả Vân Lạc Phong nhún vai, nói: “Phía trước ta chỉ giỡn chơi với ngươi thôi.”

Cho hắn hy vọng rồi để hắn lâm vào tuyệt vọng.

Chuyện này là sự trả thù của Vân Lạc Phong với lão giả!

Oanh!

Nàng sử dụng công kích linh hồn một lần nữa, đánh vào trong trí não của lão giả.

Bất quá dù gì lão giả cũng đã đạt đến Thiên Linh Giả trung cấp, vì vậy, chỉ trong nháy mắt đã khôi phục lại…

Nhưng mà thời gian nháy mắt này đã đủ để Vân Lạc Phong đá mạnh một cước lên mặt lão giả làm hắn lui về sau vài bước.

Trong không khí, ma sát ra một trận lửa.

“Vân Lạc Phong!” Khuôn mặt lão giả xanh mét: “Ngươi có thể công kích linh hồn?”

Lần này hắn thật sự rất khinh địch, hắn làm thế nào cũng không nghĩ được tốc độ của Vân Lạc Phong không chỉ cực nhanh như thế lại còn có khả năng công kích linh hồn!

Khó trách, nhiều người Thiên gia như vậy chỉ trong chớp mắt đã bị nàng đánh bại.

Vân Lạc Phong không trả lời câu hỏi của lão giả, thân hình chợt lóe lại xuất hiện phía sau lão giả.

Trong phút chốc lão giả xoay người, công kích linh hồn lại lần nữa phóng ra, rồi sau đó nàng đá vào eo lão giả, hắn đau đớn rống lớn một tiếng.

Sau đó là một hồi đơn phương chà đạp!

Công kích linh hồn này vốn chính là Thần Khí gian lận! Trừ phi thực lực của lão giả đạt đến Thiên Linh Giả cao cấp mới có thể chống cự được công kích linh hồn của nàng.

Đáng tiếc, bởi vì thực lực của hắn còn chưa đủ cường đại, bởi vậy mỗi một lần Vân Lạc Phong thi triển công kích linh hồn, hắn đều bị trúng chiêu…

“Thời gian không sai khác lắm.”

Vân Lạc Phong nhìn sắc trời, không muốn tiếp tục chà đạp nữa, nàng trực tiếp đá thân mình lão giả xuống mặt đất, phịch một tiếng, thân hình già nua rơi trên mặt đất tạo ra một cái hố to.

Sau một hồi chiến đấu, phía trên sơn đạo đã xuất hiện vô số hố sâu, trong những cái hố đó đều nằm một người, không ngừng kêu thảm thiết.

“Vì sao?”

Ngón tay lão giả bấm mạn vào trong bùn đất, ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm thiếu nữ đang chậm rãi hạ xuống từ trong hư không, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Vì sao ngươi chỉ dùng một kích để đánh bại bọn họ nhưng lại muốn hành hạ ta như thế?”

Tới lúc này lão giả đã hiểu rõ chỉ cần dựa vào công kích linh hồn, Vân Lạc Phong có thể đánh bại hắn trong nháy mắt, nhưng nàng không làm như vậy ngược lại đùa bỡn hắn giống như mèo vờn chuột.

Vân Lạc Phong đứng ở trước mặt lão giả, từ trên cao nhìn xuống: “Vì xả giận cho một người!”

Trước khi đến Thiên gia, hắn cũng đã điều tra rõ mọi tình huống ở Thiên gia!

Lão giả này thân gia chủ là Thiên gia cũng là đệ đệ thân sinh của Thiên Nhai nhưng năm đó lại làm ra chuyện thương tổn đến Thiên Nhai!

Vì vậy nàng mới hành hạ hắn như thế, mục đích chính là trút giận cho Thiên Nhai.

Vẻ mặt Long phi sùng bái nhìn Vân Lạc Phong.

Hắn cảm thấy lần này chính mình không phó thác sai ngươid, mặc dù sư phụ có biết cũng sẽ cổ vũ hắn tiếp tục đi theo nàng.

“Ta đã hoàn thành đánh cuộc đúng hạn.” Vân Lạc Phong hơi nâng cằm: “Bây giờ ngươi hẳn là nên thực hiện ước định để tất cả mọi người trong Thiên gia bò xuống núi?”

Đột ngột lão giả nở nụ cười, nụ cười của hắn lộ ra sát khí, gằn từng chữ một nói: “Ngươi nằm mơ, bổn gia chủ có chết cũng sẽ không thừa nhận nhục nhã như vậy! Huống chi, ngươi còn chưa giết được ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.