Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

Chương 786: Khởi hành đến Diệp thành (6)



Edit: Sahara

"Cũng may, ta rốt cuộc cũng tìm được người nắm giữ Y Học Thần Điển rồi!"

Hỏa Hỏa thả cái đuôi mình xuống, thấp giống nỉ non.

Sau khi tìm được người nắm giữ Y Học Thần Điển, Hỏa Hỏa biết mình sẽ không bao giờ bị người khác khi dễ nữa. Nhịn nhục hơn ngàn năm qua cũng xem như đã được hồi báo....

____

Sáng sớm hôm sau.

Vân Lạc Phong vừa mới mở cửa phòng ra đã thấy ngay hai người Diệp Hi Mạch và Hỏa Hỏa đứng đó.

Cô khẽ nhướng đầu mày, hỏi: "phải xuất phát rồi à?"

Diệp Hi Mạch ho khan hai tiếng: "phải! Khụ, hiện tại chúng ta cũng xem như là quen biết, thế nhưng.... Ta vẫn còn chưa biết tên của hai người!"

Vân Lạc Phong nhíu mày.

Đối với Diệp Hi Mạch, Vân Lạc Phong cô chỉ biết rằng hắn ta là người Diệp gia, những chuyện khác thì hoàn toàn mù tịt!

Vì vậy, Vân Lạc Phong trầm mặc hết nữa ngày mới nhả ra ba chữ: "Phong Lạc Vân!"

Phong Lạc Vân, đọc ngược lại, thì chính là Vân Lạc Phong.

Hỏa Hỏa chớp chớp mắt, bắn cái nhìn khó hiểu về phía Vân Lạc Phong, hiển nhiên là không hiểu tại sao Vân Lạc Phong lại đột nhiên bịa ra một cái tên giả.

Tuy nhiên Hỏa Hỏa lại không hề vạch trần Vân Lạc Phong, chỉ là im lặng đứng ở một bên.

"Vậy còn vị công tử kia?" Diệp Hi Mạch chuyển hướng sang Vân Tiêu.

"Tiêu Vân!"

Thần sắc Vân Tiêu lãnh khốc, khuôn mặt không hề có chút cảm xúc.

Sau khi nghe hai chữ này, Vân Lạc Phong khẽ nhướng mày lên một cái, bởi vì mình đem tên mình đảo ngược lại, cho nên gia hỏa này liền học theo sao?

Diệp Hi Mạch cười ha ha hai tiếng, lại chuyển cái nhìn về phía Vân Lạc Phong, giơ tay lên muốn vỗ xuống bả vai của Vân Lạc Phong.

Chỉ tiếc, tay hắn ta còn chưa có vỗ xuống, thì Vân Tiêu đang đứng một bên đã vươn tay ra kéo Vân Lạc Phong ôm vào lòng, tránh thoát khỏi móng vuốt của Diệp Hi Mạch.

Diệp Hi Mạch có chút xấu hổ, chuyển tay lên sờ sờ cánh mũi của mình, nói: "hai vị, nếu chúng ta đã gặp nhau thì cũng xem như là duyên phận. Ta tên là Diệp Hi Mạch! Nếu các người không ngại có thể gọi ta một tiếng Diệp đại ca!"

Vân Lạc Phong cười cười: "vậy ta đây cung kính không bằng tòng mệnh, Diệp đại ca!"

Diệp Hi Mạch này mang lại cảm giác cho Vân Lạc Phong cũng không có gì gọi là không tốt, ngược lại khí chất hào sảng phóng khoáng trên người của hắn ta làm cho Vân Lạc Phong cảm thấy khá thoải mái.

Nhưng mà, trước giờ Vân Lạc Phong luôn là một người cẩn trọng. Trong Vô Hồi Đại Lục này nguy cơ luôn rình rập từng bước, cho nên Vân Lạc Phong thật sự không muốn nói tên họ thật của mình ra.

Vân Tiêu vẫn giữ nguyên thần sắc lãnh khốc của mình, đối với lời nói của Diệp Hi Mạch trực tiếp xem như không nghe thấy.

Có thể khiến Vân Tiêu nói ra hai chữ là xem như là cực kỳ may mắn rồi, huống chi là còn muốn hắn gọi Diệp Hi Mạch là đại ca.

Ngoại trừ Vân Lạc Phong, không có một người nào có thể khiến hắn nói nhiều thêm vài chữ, cũng không có người nào khiến hắn có được biểu cảm khác ngoài vẻ lãnh khốc của mình.

"Ha ha!" Diệp Hi Mạch sảng khoái cười to hai tiếng: "Phong muội tử! Sau khi tới Diệp thành rồi thì sẽ do đại ca ta làm chủ, ta sẽ dẫn các ngươi đi ăn uống chơi đùa thỏa thích. Hỏa Hỏa, chúng ta đi thôi!"

"Tiểu Hi Mạch, ngươi không đi tìm người mà ngươi muốn tìm sao?" Hỏa Hỏa khẽ nhăn mày, biểu tình thật hết sức dễ thương, nói.

Diệp Hi Mạch nghe Hỏa Hỏa hỏi thì liền tát một cái lên ót của mình: "ôi chao! Sao ta lại quên mất chuyện này rồi? Nhưng mà nghĩa phụ sai ta đi tìm người, ta thật sự là không biết đi đâu mới tìm được đây! Nếu như có tranh vẽ thì còn đỡ, đằng này cái gì cũng không có!"

"Ngươi muốn tìm người?" Vân Lạc Phong hơi tò mò, hỏi.

Diệp Hi Mạch gật đầu: "ta tìm đệ đệ của ta! Chẳng qua ta chưa từng gặp mặt đệ ấy, nên không có cách nào tìm được! Trước khoan nói đến chuyện này, Phong muội tử, Tiêu công tử, ta dẫn hai người đến Diệp thành làm khách trước. Còn về chuyện tìm người.... Đợi trở về rồi ta lại phái thuộc hạ đi điều tra tin tức của họ!"

Diệp Hi Mạch rất là buồn rầu. Ở Vô Hồi Đại Lục này mà muốn tìm hai người không biết hình dáng ra sao, thì có khác gì mò kim đáy biển.

Trừ phi là đối phương tự mình dâng tới cửa!

Nhưng mà.... Có thể có khả năng này sao?

Hắn còn chưa ngây thơ đến nỗi cho rằng vận khí của mình tốt đến như vậy đâu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.