Khóe môi Vân Lạc Phong từ từ kéo lên một độ cong: "Thanh Mộc đại sư, trước đó ta từng có một ý tưởng, trên đại lục này còn chưa có một tổ chức y sư nào cả, cho nên ta dự định đảm đương trọng trách người dẫn đầu này!"
Ngay cả Long Khiếu Đại Lục cũng có một cái Y Sư Hiệp Hội, nhưng Vô Hồi Đại Lục này lại không có một tổ chức nào giống như vậy tồn tại.
Vì thế mà vào mấy tháng trước, trong lòng Vân Lạc Phong đột nhiên nảy sinh ra một ý tưởng như vậy.
Ngươi đừng xem thường y sư! Phải biết, danh vọng của y sư là vô cùng cường thịnh. Ngay cả hoàng đế của một quốc gia cũng phải lễ nhượng ba phần với một y sư.
Suy cho cùng, ai mà không có thời điểm sinh bệnh?
Cứ nhìn xem địa vị của Y Sư Hiệp Hội ở Long Khiếu Đại Lục thì biết ngay thôi.
Nếu có thể tập trung tất cả y sư trong thiên hạ về một chỗ, thì cho dù thực lực tổng thể của tổ chức này có kém hơn tam đại đế quốc, tam đại đế quốc cũng sẽ không dám trêu chọc vào Vân Lạc Phong cô.
Trong lòng Thanh Mộc cả kinh: "Ý của Vân cô nương là muốn thành lập một hiệp hội?"
"Không!" Vân Lạc Phong lắc lắc đầu: "Thế lực mà ta tính toán thành lập, có tên là Y Tháp! Y Tháp này tổng cộng chia làm mười tầng! Nói cụ thể thì là, những người vừa mới tiếp xúc với y thuật sẽ chỉ được ở tại tầng thứ nhất, nếu y thuật thông qua được khảo hạch, thì có thể tiến vào tầng thứ hai!"
"Ở mỗi tầng, ta sẽ bày biện một ít y thư và phương thuốc, những y thư và phương thuốc này tuyệt đối không hề tồn tại ở bên ngoài, nếu muốn đọc y thư và những phương thuốc này, thì cần phải mang dược liệu tới đổi."
Thanh Mộc lại chấn kinh, tưa hồ không ngờ tới Vân Lạc Phong lại nghĩ ra được ý tưởng như vậy.
Mà quan trọng nhất là cái câu nói những y thư và phương thuốc kia hoàn toàn không hề tồn tại ở bên ngoài thật sự đã thành công làm cho Thanh Mộc ông động tâm.
"Vân cô nương, ý tưởng này của cô có một chỗ không được ổn cho lắm!" Thanh Mộc khẽ cau mày: "Nếu những người đó sau khi có được y thư và phương thuốc của cô rồi lại dùng giá cao mà bán ra ngoài thì sao? Như vậy chẳng phải cô sẽ bị tổn thất rất lớn hay sao?"
Vân Lạc Phong cười cười, sau đó lại vung tay áo lên một cái, tức thì, trong phòng cô đột nhiên xuất hiện vô số Tầm Kim Thử.
Thanh Mộc trợn tròn mắt.
Một người trong tay có thể sở hữu nhiều linh thú đến như vậy hay sao?
Huống hồ gì, thực lực của mấy con Tầm Kim Thử này.... Thấp nhất cũng là Thiên Linh Giả!
"Vân cô nương, cái này là...." giọng nói Thanh Mộc có chút run rẩy, nhưng nhiều hơn là sự kích động không thể nói thành lời.
"Y sư có thể tiến vào được tầng ba của Y Tháp, đều được cấp một con Tầm Kim Thử, hơn nữa, ta cũng sẽ nói rõ trước, Tầm Kim Thử này là dùng để giám sát bọn họ!"
Thanh Mộc trầm mặc, nửa ngày sau, ông mới mở miệng nói: "Vân cô nương, cách làm này của cô, sợ là sẽ khiến cho rất nhiều người có ý kiến!"
Vân Lạc Phong tự tin cười: "Có ý kiến thì có thể không cần gia nhập Y Tháp! Tuy nhiên, Thanh Mộc đại sư, ông thân là một y sư, hẳn là phải biết những y thư cùng phương thuốc kia sẽ mang lại lực hấp dẫn bao lớn đối với bọn họ, đúng không?"
"Hơn nữa, yêu cầu của ta không cao, chỉ cần không phản bội Y Tháp, không đem phương thuốc và nội dung trong y thư truyền ra ngoài, thời gian khác, bọn họ đều được tự do, không cần phải thời thời khắc khắc đều lưu lại Y Tháp. Ngoài ra, ở đại lục này, y sư đạt tới cảnh giới Tôn Linh Giả không nhiều lắm, cho nên, việc có một con linh thú thực lực Thiên Linh Giả ở bên cạnh, không thể nghi ngờ chính là một sự trợ chiến rất mạnh! Có thể miễn phí nhận được một con linh thú hỗ trợ chiến đấu, ông cho rằng bao nhiêu người có thể cự tuyệt được dụ hoặc này?"
Đáy lòng Thanh Mộc hiện giờ bị chấn động không nhẹ, ông thật không dám tin, một ý tưởng hay như vậy mà lại xuất phát từ một tiểu cô nương còn chưa đầy hai mươi tuổi.
"Vân cô nương, lão hủ dù gì cũng là người của Thiên Hồi Đế Quốc, tại sao cô lại đem chuyện này nói cho ta biết?"
Vân Lạc Phong nhàn nhạt mỉm cười, đáy mắt ẩn hiện sự gian xảo như hồ ly: "Ta sớm đã nghe nói tới bản lĩnh và nhân phẩm của Thanh Mộc đại sư đây, cho nên, hiện tại, Vân Lạc Phong xin trịnh trọng mời Thanh Mộc đại sư đảm đương vị trí trưởng lão của Y Tháp!"