Phượng Thiên Tuyết ở trong tiếng ồn ào náo động, nghe được có một sát khí mỏng manh, đâm tới mình!
Chính là linh khí kia còn chưa có đến, lại phụt một tiếng, dường như bị người ngăn cản!
Sâm lão nhân chấn động, lập tức giương mắt nhìn lầu các cách đó không xa, chỉ thấy nơi đó đứng một nam nhân áo trắng, hơi thở cường đại cường giả đè hắn xuống!
Tâm Sâm lão nhân vậy mà bị giật mình, hắn vội vàng cúi đầu, ứa ra mồ hôi lạnh!
Nếu hắn không có nhìn lầm, nam nhân áo trắng kia, hẳn là tới huyền tông đại viên mãn rồi, hắn mới là sơ cảnh, còn lâu mới là đối thủ của người.
Người nọ, chẳng lẽ là sư phụ của Phượng Thiên Tuyết?
“Người đâu, đi hỏi thăm một chút, trên lầu các kia là người nào?”. Sâm lão nhân không dám lỗ mãng, mạng của hắn vẫn là quan trọng hơn so với danh dự Thượng Quan gia.
Thủ hạ của Sâm lão nhân lặng yên thối lui, mà mặt của Thượng Quan Tĩnh trướng thành màu gan heo, tất cả lực chú ý của ông và phu nhân lại ở trên người Thượng Quan Nguyên bị té ngã lần nữa.
Trên đài vang lên tiếng cười vang, tất cả mọi người đều cho rằng Thượng Quan Nguyên cố ý.
Phượng Thiên Tuyết lạnh nhạt cong cong khóe môi, nhìn Thượng Quan Nguyên chật vật, nàng đá thật là sảng khoái!
“Thượng Quan công tử, ngươi có phải nhìn đại tiểu thư Phượng gia tuyệt sắc như vậy, không bỏ được, cố ý thua nàng hay không?”.
“Ha ha, Thượng Quan công tử thật hiểu thương hương tiếc ngọc, ngay cả chính mình thắng thua đều không để bụng!”.
Mọi người sôi nổi cười vang lên, mà càng nhiều người hy vọng Thượng Quan Nguyên thắng, bởi vì đầu tư vốn vào tiền đặt cược, tất cả đều là vàng thật bạc trắng!
“Tỷ, Thượng Quan Nguyên kia sao đột nhiên lại vậy?”. Mộ Dung tộc trên khán đài, Mộ Dung Hồng Y khó hiểu hỏi.
Ngồi bên cạnh nàng là một nữ tử diện mạo xinh đẹp, nàng đó là Mộ Dung Hồng Vân tỷ tỷ của Mộ Dung Hồng Y, tuy rằng nàng không so nổi Phượng Thiên Tuyết diễm lệ, nhưng cũng xem như một mỹ nhân.
“Phượng Thiên Tuyết, che giấu thực lực!”. Mộ Dung Hồng Vân nhàn nhạt nói.
Mộ Dung Hồng Y kêu một tiếng sợ hãi, “Tiện nhân kia thật âm hiểm, có phải muốn ta thua cuộc hay không?”.
Hiên Viên Đông Thành ở một bên, ánh mắt vô cùng phức tạp, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Phượng Thiên Tuyết, dung nhan tuyệt sắc kia, làm tâm tư hắn suy nghĩ.
Hiên Viên Đông Thành tự nhiên cũng không thể tưởng được, Phượng Thiên Tuyết vậy mà lớn lên còn tuyệt mỹ hơn vài lần so với Phượng Hàm Yên!
Hiện giờ nàng đứng ở trên lôi đài, tuyệt mỹ kinh người như vậy, tư thế oai hùng hiên ngang như vậy!
Càng quan trọng là, Phượng Thiên Tuyết cấp bốn, đá bay Thượng Quan Nguyên cấp bảy!
Tự nhiên Hiên Viên Đông Thành cũng không ngu ngốc, hiểu rõ Phượng Thiên Tuyết che dấu thực lực, mà thực lực thực tế của nàng, rốt cuộc là như thế nào?
Phía trên lôi đài, Thượng Quan Nguyên tức giận bò dậy lại lần nữa, Phượng Thiên Tuyết vừa mới một chân đá vào phía trước hắn, chỉ cảm thấy một cổ khí lạnh xâm nhập vào trong cơ thể, toàn thân Thượng Quan Nguyên rét run, thật vất vả bò dậy.
Còn tiếp tục như vậy, hắn nhất định sẽ càng xấu mặt, thanh danh bị hủy hoàn toàn!
Hắn chính là thiên tài nổi danh ở kinh thành, làm sao có thể thua ở dưới tay phế vật này!?
“Phượng Thiên Tuyết, ngươi thật là gian trá! Ngươi vậy mà vẫn luôn che dấu thực lực, ba chiêu… Bản công tử sẽ không nhường ngươi nữa!”. Thượng Quan Nguyên rống giận, oán hận nhìn Phượng Thiên Tuyết.
Phượng Thiên Tuyết khẽ cười một tiếng, tiếng cười êm tai như châu rơi khay ngọc.
“Thượng Quan công tử khách khí, cảm ơn ngươi cố ý để ta đạp hai cái nha!”.
Mặt Thượng Quan Nguyên lúc đỏ lúc trắng.
“Kế tiếp, bản công tử sẽ không nhường ngươi! Xem chiêu đi!”. Thượng Quan Nguyên một bên gầm lên, một bên đem linh lực tụ trong lòng bàn tay.
“Phách lôi chưởng!”.
Linh lực hùng hậu tụ trong bàn tay Thượng Quan Nguyên, hình thành một ánh sáng màu trắng, Thượng Quan Nguyên hung hăng đẩy bàn tay Phượng Thiên Tuyết ra, ánh sáng kia trong nháy mắt hóa thành một bàn tay cực đại, điên cuồng bổ tới Phượng Thiên Tuyết!