Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 57-1: Hố vô số người! 1



Phượng Hàm Yên nâng khuôn mặt nhỏ tràn đầy nước mắt, “Mẫu thân, ý của ngươi là… bảo ta mượn vật tư trong hoàng cung trong cung, tu luyện, chờ đến thăng cấp làm huyền tông, tiền đồ vô lượng?”.

“Tự nhiên là như vậy, ngươi ngẫm lại, nhân vật ở thiên long cấp đại huyền tông có bao nhiêu? Ngươi chỉ là một nữ tử yếu đuối, nếu có thể tu luyện đến bước kia... cho dù là Hoàng Thượng... Cũng có thể không để trong mắt!”.

Lâm thị lạnh giọng cười nói, sau khi Phượng Hàm Yên nghe xong, trước mắt sáng trưng!

Lâm thị nói đúng, nếu nàng tu luyện tới cấp bậc huyền tông, như vậy cũng không cần đặt Hoàng Thượng trong mắt!

Một lát sau, sắc mặt Phượng Hàm Yên lại âm trầm xuống!

“Nhưng mà... Mẫu thân! Nữ thị vệ không chỉ phải bảo vệ Hoàng Thượng, còn phải…… hầu hạ hắn trên long sàng!”. Tưởng tượng đến dung nhan lão nam nhân kia, Phượng Hàm Yên liền muốn nôn.

Tuy rằng Tĩnh Đế lớn lên không tồi, nhưng tốt xấu cũng là lão nhân hơn năm mươi tuổi, hoàn toàn không phù hợp hình tượng phu quân trong lòng Phượng Hàm Yên!

“Đồ ngốc! Trinh tiết nữ tử tuy rằng quan trọng, nhưng mà… cũng có rất nhiều nữ huyền thuật sư gả cho vài người, phu quân cũng có vài vị đó thôi? Chỉ cần xuất sắc, còn lo không có nam tử ái mộ?”.

Lâm thị cười lạnh, với Hạ Quốc mà nói, trinh tiết nữ tử tuy rằng quan trọng, nhưng chỉ cần cường đại, như vậy, cường giả không để bụng trinh tiết nữ tử, chỉ để ý đối phương cường đại!

Một khi đối phương cường đại hơn so với hắn, như vậy rất nhiều nam tử đều sẽ không so đo đối phương đã từng làm nữ nhân của người khác.

Chuyện tới bây giờ, cũng chỉ có như thế!

Mặt Phượng Hàm Yên đầy vẻ không cam lòng, “Chính là nếu ta không làm nữ thị vệ…Ta cũng có rất nhiều tài nguyên tu luyện…Vì cái gì Hoàng Thượng cố tình coi trọng ta, vì cái gì không coi trọng Phượng Thiên Tuyết tiện nhân kia?”.

Lâm thị cả kinh, ngơ ngác nhìn hồng y nữ nhi, “Có lẽ…Là ngươi ăn mặc quá nổi bật, quá mỹ diễm, đả động Hoàng Thượng, tiện nhân kia ăn mặc khiêm tốn như vậy, còn dùng khăn che mặt che lấp dung nhan nàng tuyệt sắc!”.

Tức khắc Phượng Hàm Yên bừng tỉnh đại ngộ, giờ phút này nàng mới hiểu được vì sao Phượng Thiên Tuyết lại khiêm tốn như vậy!

Quả nhiên là nàng cẩn thận đến đáng sợ!

Phượng Hàm Yên một lòng tu hành, nhưng thật ra rất ít hỏi thăm bát quái Tĩnh Đế, trước nay cũng không nghĩ tới phải làm phi tử Tĩnh Đế gì đó.

Cho nên nàng mới có thể xem nhẹ Tĩnh Đế, vốn dĩ trang điểm cho Hiên Viên Đông Thành xem, không nghĩ tới lại gây hoạ sát thân!

Thật không cam lòng! Vô cùng không cam lòng!

“Được! Rất được! Phượng Thiên Tuyết tiện nhân kia không muốn để Tĩnh Đế nhìn thấy nàng tuyệt sắc, cũng sợ hãi Hoàng Thượng coi trọng nàng! Nhưng chờ sau khi ta vào cung, nhất định sẽ nghĩ cách làm Hoàng Thượng để ý đến nàng!”.

Trong mắt Phượng Hàm Yên phun ra lửa giận, lạnh lùng nói.

Lâm thị gật đầu, trong mắt vừa hiện lên lạnh lẽo, “Yên Nhi, tiện nhân kia đánh bại Thượng Quan Nguyên, đã có chút danh tiếng. Ngươi lại thêm mắm thêm muối, tin tưởng Hoàng Thượng sẽ tin tưởng ngươi nói. Có điều... tiện nhân kia thật sự làm nữ thị vệ cho Hoàng Thượng, với ngươi lợi gì?”.

“Có lợi gì? Yên Nhi nhất định sẽ khiến Hoàng Thượng động sát tâm với nàng! Bởi vì tiện nhân kia không có khả năng cam tâm tình nguyện vào cung, như vậy… Hoàng Thượng tức giận, nàng còn mạng sao?”.

Sau khi Lâm thị nghe xong, trước mắt sáng ngời, không khỏi vỗ tay trầm trồ khen ngợi: “Yên Nhi thật là thông minh, ha ha! Cứ như vậy, tiện nhân kia tuyệt đối sống không lâu!”.

Đích xác, nữ tử khuynh quốc khuynh thành, ai không muốn chiếm hữu?

Hiên Viên Nguyệt Triệt liều mạng thăng cấp như vậy, chính là vì giữ được Phượng Thiên Tuyết, nếu Tĩnh Đế chướng mắt Phượng Thiên Tuyết, như vậy… Chỉ cần người có bất kỳ quan hệ gì với hắn, chỉ sợ đều sẽ gặp bất trắc!

Bên này.

Sau khi Phượng Thiên Tuyết trở lại viện, liền lén ra khỏi Phượng phủ, đi tới cửa sau Hiên Viên phủ.

Nàng biết bên trong đề phòng nghiêm ngặt, cho nên tiến lên đè thấp giọng nói với thị vệ thủ vệ: “Xin thông báo điện hạ nhà ngươi, nói Phượng Thiên Tuyết cầu kiến.”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.