Hiên Viên Nguyệt Triệt không khỏi cười ha ha, Phượng Thiên Tuyết cũng nhân cơ hội gỡ cánh tay vòng ở trên eo ra, nhảy xuống
Nàng thật sự một chút cũng không quen việc hai người tiếp xúc thân mật.
Đột nhiên Phượng Thiên Tuyết nhớ tới nữ nhân hạ độc mình, nàng ngước mắt nhìn ánh trăng chiếu vào, “Đúng rồi, Triệt, ngươi là người tông nào?”.
Hiên Viên Nguyệt Triệt có chút kỳ quái mà nhìn Phượng Thiên Tuyết, trước đây, nha đầu này rất ít hỏi tới những việc này.
“Bát Dương Tông, tông phái lớn nhất Hạ Quốc, làm sao vậy?”. Hiên Viên Nguyệt Triệt cười nói, thần sắc Phượng Thiên Tuyết hơi trầm xuống, không nghĩ tới Hiên Viên Nguyệt Triệt vậy mà là người Bát Dương Tông!
“Sư phụ ngươi rất lợi hại?”. Phượng Thiên Tuyết cũng không có đem chuyện nữ nhân kia nói ra, một khi nói ra, sẽ có hai khả năng.
Khả năng thứ nhất, Hiên Viên Nguyệt Triệt sẽ không tin tưởng, bởi vì hắn là đệ tử Bát Dương Tông, hơn nữa nữ nhân kia huyền thuật cao minh như vậy, ở Bát Dương Tông nhất định là người có địa vị.
Khả năng thứ hai, Hiên Viên Nguyệt Triệt tin, hơn nữa tự tay báo thù cho mình, giết chết nữ nhân kia!
Lấy năng lực Hiên Viên Nguyệt Triệt, là có thể, nhưng mà… Lỡ như hắn khiến cho Bát Dương Tông ****, chẳng phải bản thân hắn thêm phiền phức?
Thực ra mà nói, Phượng Thiên Tuyết chỉ nghĩ tự mình báo thù, không nghĩ phải liên lụy tới Hiên Viên Nguyệt Triệt.
“Sư phụ ta… mấy năm trước đã trúng độc hôn mê, chúng ta thỉnh hết dược sư trong thiên hạ, đều không thể giải độc cho sư phụ!”. Thần sắc Hiên Viên Nguyệt Triệt ảm đạm.
Dù cho hắn cực có thiên phú ở lĩnh vực huyền thuật, nhưng phương diện độc dược vaf luyện dược vẫn là nhược điểm của hắn!
Phượng Thiên Tuyết hơi hơi nhíu mi, “Sư phụ ngươi… Là Tông chủ Bát Dương Tông Vân Trường Hoành?”.
“Nha đầu, nàng thật thông minh!”.
Hiên Viên Nguyệt Triệt cười nói, “Nhưng ta là đệ tử thân truyền của sư phụ, việc này chỉ có vài người biết, ngay cả phụ hoàng ta cũng chưa từng biết việc này.”.
Phượng Thiên Tuyết hơi kinh ngạc, không nghĩ tới chuyện Hiên Viên Nguyệt Triệt bái sư lại là một bí mật! Xem ra Hiên Viên Nguyệt Triệt đối với nàng, thật sự không có một chút giấu giếm.
“Nha đầu sao lại hỏi những việc này?”.
“Không có gì, chỉ là tò mò mà thôi!”. Phượng Thiên Tuyết cười khẽ nói, nàng tùy ý đi lên núi, nơi này không có đường, nhưng mà cây cối gốc rễ đan xen, ngọn cây thật lớn che trời, chỉ có lấm tấm ánh trăng từ bầu trời trút xuống.
Hiên Viên Nguyệt Triệt hơi hơi nhướng mày, hắn cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng không muốn miễn cưỡng Phượng Thiên Tuyết. Kỳ thật hắn chỉ muốn cùng nàng thân cận triền miên, nhưng mà nàng không quen, cũng chỉ có thể chờ tương lai, để nàng từ từ thích nghi.
“Núi Bảo Dược, nghe nói có rất nhiều linh thú thành tinh phải không?”. Phượng Thiên Tuyết cẩn thận quan sát dấu vết trên mặt đất, quả nhiên thấy một ít dấu chân kỳ quái.
Hiên Viên Nguyệt Triệt hơi gật đầu, “Chính xác, linh thú nơi này, một vài con thậm chí đã tu luyện ngàn năm, đều thành tinh, nhưng cực hiếm người có thể tìm được một linh thú ở chỗ này.”.
Phượng Thiên Tuyết mỉm cười, điều này thực bình thường, bởi vì người Hạ Quốc thậm chí Huyền thuật sư của Thiên Long đại lục, cấp bậc đều quá thấp.
Thành tinh hoặc yêu linh thú, chúng nó đều có thể so với huyền thuật sư Huyền thánh trung cảnh.
Huyền thuật sư Thiên Long đại lục, có mấy người đạt tới Huyền thánh trung cảnh? Mà ở Thần giới, Huyền Thánh đại viên mãn, lại là cấp huyền thuật sư thấp nhất.
Nơi đó, lại có phân cấp một lần nữa!
“A, nơi này có vết máu!”. Phượng Thiên Tuyết đột nhiên chỉ một vết máu dưới chân, máu vừa mới đọng lại, xem ra có linh thú bị thương ở chỗ này.
Hiên Viên Nguyệt Triệt lại cảnh giác nắm lấy tay Phượng Thiên Tuyết, “Cẩn thận một chút, tuy rằng linh thú không thô bạo bằng ma thú nhưng cũng rất nguy hiểm!”.
Hiên Viên Nguyệt Triệt nháy mắt kề sát thân thể Phượng Thiên Tuyết, giống như thân thiết bảo hộ nàng.