Thế giới luôn tồn tại hai cực âm - dương. Dương là chỉ thế giới của người sống và âm là thế giới của người chết. Tuy nhiên người chết không có nghĩa là họ sẽ biến mất hoàn toàn. Họ chỉ tồn tại với một hình thức khác mà thôi. Vì vậy, đừng nghĩ linh hồn là không có thật.
Nhược Cố là một sinh viên đại học sắp tốt ngiệp, cậu luôn sống một mình và không có bất kỳ ký ức nào khi còn nhỏ.
mỗi khi cậu hỏi mẹ lúc nhỏ cậu thế nào thì mẹ cậu trả lời là rất nhanh nhẹn và thông minh nhưng ở đôi mắt ấy luôn ẩn chứa sự gì đó lo lắng. Nhược Cố vốn là người không bao giờ mê tính dị đoan, lại cực ghét mấy cái chuyện về ma quỷ. Và rồi mọi chuyện thay đổi hẳn đi khi cậu thương tình đem một con Huyền Miêu về nuôi. Bên tai cậu luôn nhớ vê câu nói mà chẳng biết là của ai:
- Con ngươi thấu tỏ! Người sở hữu nó trước sau gì cũng phải chết!
Sau lần sinh nhật mười tám tuổi - tức là trước khi cậu vào Đại Học, Nhược Cố đã có giấc mơ rất kỳ lạ, một đứa trẻ có khuôn mặt xinh đẹp, mủm mỉm. Đôi mắt hai màu quỷ dị, một đen một lục thoáng nét cười. Nhược Cố không biết nó có ý nghĩa gì nhưng cậu cảm thấy luôn có gì đó bám theo mình. Sau đó, cậu nhận ra rằng mình có thể nhìn thấy những linh hồn, không nhiều nhưng cũng không ít. Ngày lại qua ngày, Nhược Cố cảm thấy như bị săn đuổi bởi một thế lực lạ lùng.
Con người luôn trải qua vòng luân hồi Sinh Lão Bệnh Tử, chuyện chết đi chỉ là chuyện sớm muộn. Liệu Nhược Cố có thể giải mã những thắc mắc đó trước khi chết hay không?
Bình luận truyện